Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1721: Kiếm Đạo Chân Giải! (2)

Hai người Tần Ngọc, Tần Chiến nói với Vương Song, lời nói của bọn họ vừa mới dứt, nhìn thấy Tần Vũ đã đi tới nơi này, phía sau là một đám người.

- Tiểu Ngọc, A Chiến, các ngươi cuối cùng cũng tới, lúc trước ta nghe Tần thúc nói hai người các ngươi ghét bỏ tu vi của mình thấp, không muốn sớm tiến vào Tứ Tượng Đạo viện, ha ha, có ta ở đây, các ngươi chẳng lẽ còn sợ bị người khác khinh thường sao!

Tần Vũ cười nói với hai người, ngữ khí vô cùng ôn hòa, từ một bên nhìn lại, không nhìn ra bộ dáng cao ngạo, chỉ giống như một ca ca nhà hàng xóm.

- Tần Vũ đại ca thật sự biết nói giỡn, Tần Ngọc cùng Tần Chiến đều là thiên kiêu của Tần thị, trừ phi là ăn gan hùm, nếu không, ai dám tìm bọn họ gây phiền toái!

Phía sau Tần Vũ, có người thấp giọng cười nói.

- Đúng vậy, muốn khi dễ Tần Ngọc, Tần Chiến, trước hết còn phải bước qua xác bọn ta nữa!

Bên kia cũng có người cười nói. Nhìn ra, bọn họ đều quen biết Tần Ngọc, bởi vậy lúc nói chuyện vô cùng quen thuộc.

Tần Ngọc, Tần Chiến cùng mọi người nói chuyện với nhau, rất nhanh, Tần Vũ đã hướng ánh mắt về phía Vương Song, lộ ra một nụ cười:

- Vương Song sư đệ, không hổ là thiên tài có thể đánh bại tên Vũ Mục kia, một phen giải thích kiếm đạo lúc trước, khiến cho ta mở mang đầu óc.

Nghe vậy, phía sau hắn lại có người không phục:

- Vũ Mục tính là gì, nếu đấu với Tần sư huynh, mấy chiêu của ngươi cũng đủ để đánh chết đối phương rồi!

- Đúng vậy, đánh bại một Vũ Mục tính là cái gì, chỉ là một một thiên tài vô danh mà thôi, Đại Tần Đế Quốc ta thiên kiêu như mây trên trời, có thể đánh bại Vũ Mục thiên kiêu có rất nhiều, muốn lợi hại bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu!

- Đánh bại một Vũ Mục đã muốn ra vẻ ta đây ở Tứ Tượng Đạo Viện, ngươi còn kém xa.

Từng tiếng cười lạnh vang lên, đối với Vương Song đều tràn ngập địch ý, đối với Tần Ngọc, Tần Chiến, bọn họ không dễ đụng vào, dù sao cũng là thiên kiêu Tần gia, còn có Tần Vũ ở đây, không ai dám đụng vào tôn tử của Tần thị.

Nhưng đối với Vương Song, bọn họ sẽ không thèm để ý, mọi người đều biết Vương Song đến từ Tây Tinh Vực, ở Đại Tần Đế Quốc không có một tia căn cơ, bọn họ thân là trụ cột tương lai của các thế lực đứng đầu Đại Tần Đế Quốc, làm sao có thể để Vương Song vào mắt, cho dù hắn đã đánh bại Vũ Mục!

Hơn nữa, bọn họ đều coi Vương Song như đá kê chân, nổi danh Đại Tần Đế Quốc!

Nghe được thanh âm mang theo địch ý của mọi người, Vương Song làm như không nghe thấy, lạnh nhạt cười, nhìn Tần Vũ:

- Không dám không dám, chỉ là một ý kiến ngu muội của tại hạ.

- Các ngươi vừa mới tới, đối với Tứ Tượng Đạo Viện còn chưa quá quen thuộc, rảnh rỗi có thể nhờ đám người Tiểu Ngọc, A Chiến dẫn các ngươi đi dạo chung quanh, hiểu rõ đạo viện một chút, trong đạo viện có một ít bảo địa mà ngoại giới không có.

Tần Vũ cười nói.

Tần Ngọc cùng Tần Chiến ở một bên đều gật gật đầu.

Nói xong, Tần Vũ ngay lập tức đi ra khỏi cung điện, một đám người rời đi, rất nhanh, người trong cung điện đều rời đi, một số người lại càng không có ý tốt nhìn mình.

- Đi thôi, Vương Song, chúng ta đến chỗ ở của ngươi.

Tần Ngọc hai người cũng đi ra ngoài, chuẩn bị đi tìm chỗ ở.

Đi ra khỏi cung điện, Tần Ngọc dẫn Vương Song đi đến xa xa, nơi đó có từng tòa cung điện nhỏ, bị tầng tầng cấm chế bao phủ, vô số nguyên khí của đất trời tụ tập, so với những nơi khác, nguyên khí nồng đậm hơn gấp mấy lần.

- Nơi đó chính là chỗ ở của học viên đạo viện, đệ tử cấp ba hạng A, mỗi người một tòa cung điện, nguyên khí nồng đậm chứng tỏ trình độ mạnh nhất, cấp ba Ất đẳng, mỗi người một tòa cung điện giống nhau, tuy nhiên nguyên khí so với hạng A kém một bậc.

- Đệ tử cấp hai thì ba người một cung điện, bên trong có nơi tu luyện riêng biệt, đệ tử cấp một, mỗi người một gian phòng riêng biệt, nguyên khí so với bên ngoài tốt hơn một chút.

Vừa đi, Tần Ngọc vừa giải thích cho đám người Vương Song, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Vương Song, Dương Mạt, Tần Ngọc ngượng ngùng cười:

- Trước đây ta đã tới nơi này vài lần, cho nên cũng tương đối quen thuộc.

Nghe vậy, Vương Song mới gật đầu, đối phương thân là thiên tài Tần thị nhất tộc, muốn tiến vào Tứ Đại Đạo Viện đương nhiên cũng không phải là việc khó.

Bọn họ đi tới một dãy cung điện khổng lồ, ngọc bài trên người Vương Song lúc này tản mát ra một chùm sáng, trong nháy mắt xông về phía cung điện nào đó.

Mấy người Vương Song vội vàng đuổi theo, nhất thời thấy được một cung điện thật lớn, toàn thân toát ra màu xanh, không biết do chất liệu gì cấu thành, ngọc bài của Vương Song dán lên cấm chế bên ngoài cung điện, tản ra từng đợt ánh sáng.

Vương Song tiến lên, cầm lấy ngọc bài, đặt vào trong tay mình, lập tức hai tay kết ra một ấn ký ghi lại trong ngọc bài, theo kết ấn của hắn, ngọc bài trước mắt chợt phát sáng, nháy mắt xuyên thấu cấm chế trước mặt, sau một khắc, cấm chế chậm rãi biến mất, Vương Song, Dương Mạt, Tần Ngọc, Tần Chiến cùng tiến vào trong.

- Ha, trình độ nguyên khí này, so với ngoại giới có thể hơn gấp mười lần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận