Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 396: Cửa son lộ thịt ôi (2)

Đồng bọn của hắn đều cười hì hì khi nhìn thấy một màn này, không có một chút nào chỉ trích hoặc bất mãn với nam nhân này, rõ ràng loại chuyện này đối với bọn họ mà nói không khác gì một chuyện nhỏ, căn bản là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, mạng người ở Mạt Thế rẻ như mạng chó, thậm chí không bằng chó, ít nhất chó còn có thể cắn người, người thường có muốn cắn cũng không thể!

Những người thường này đều nắm chặt tay, gân xanh trên trán nổi lên, lửa giận trong lòng dường như có thể hoá thành biển lửa ngập trời, nhưng nhìn súng ống đầy đủ cùng với những loại súng máy hạng nặng trên tường thành trước mắt, bọn họ cố gắng ngăn chặn lại sự phẫn nộ trong lòng.

- Phì, một đám dân đen!

Nam nhân thấy vậy, lại càng vênh váo đắc ý, vẻ mặt khinh thường nhìn lướt qua bọn họ.

- Ngươi, đáng chết!

Đột nhiên một âm thanh từ từ truyền đến tức khắc làm cho mọi người sửng sốt, cho dù là đối phương sắc mặt cũng trầm xuống, ánh mắt nhìn xung quanh muốn biết rốt cuộc là ai dám nói với hắn như vậy.

Nhưng trong chớp mắt hắn liền phát hiện người xung quanh nhìn hắn với ánh mắt vô cùng hoảng sợ, dường như nhìn thấy chuyện gì không thể tưởng tượng nổi.

Mọi người giống như trở thành tượng điêu khắc, đều là dại ra nhìn mình.

Nam nhân có chút khó hiểu đột nhiên phát hiện khoảng cách với mặt đất càng ngày càng gần, ánh mắt nhìn lại phát hiện một khối thân thể không có đầu vẫn nghênh ngang đứng ở nơi đó, rỏ ràng là thân hình của hắn.

- Ta, ta chết.... . .

Trong đầu nam nhân hiện lên câu nói này trong đầu, sau đó rơi vào bóng tối vô tận.

Những người khác nhìn nam nhân không hiểu sao lại chết, đều mím chặt môi của mình rõ ràng hiểu được có được năng lực này khẳng định là Tiến Hoá Giả, đối mặt với Tiến Hoá Giả cao cao tại thượng, cho dù cái gọi là quản lý cấp cao cũng chỉ là một con kiến mà thôi.

Bởi vậy cho dù nhìn thấy nam tử không biết vì sao tử vong cũng không ai dám đứng ra nói, thậm chí quân nhân trên tường thành nhìn thấy một màn như vậy đều là ánh mắt lạnh lẽo nhìn từ xa, giống như mọi chuyện trước mắt đều chưa từng xảy ra, hiện giờ là thời khắc mấu chốt Zombie có thể đánh úp lại, mội một Tiến Hoá Giả đều là lực lượng kiên cố, nếu vì thế mà đắc tội với một Tiến Hoá Giả thật sự là không khôn ngoan, cho nên bọn họ đều coi như không nhìn thấy gì.

Trôi qua thật lâu cũng không có ai đi ra, dường như đã muốn rời đi, mọi người dần dần khôi phục lại liếc nhìn nhau một cái, âm thanh người giám sát có chút trầm thấp, nhìn mọi người:

- Toàn bộ trở về làm việc đi!

Nói xong, bọn họ yên lặng trở lại chỗ cũ, thậm chí không dám mang chuyện này báo cáo, nếu như thị trưởng Trương biết chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qua cho ai, ai cũng đừng nghĩ có thể sống yên ổn.

.......

Vẻ mặt Vương Song không thay đổi chút đi vào bên trong thành, khí tức trên người trở nên vô cùng rét lạnh, trên đường đi qua, trong phạm vi ba mét đều tràn ngập một cỗ lãnh ý, người xung quanh đều tránh ra như là tự giác nhường đường cho hắn.

Người trong thành hiện giờ đã rất ít, phần lớn là một số người có cuộc sống tương đối tốt, cùng với một số người quyền quý, Vương Song từ xa nhìn lại một đội cảnh sát đều có súng ống đầy đủ từ bên trong đặc khu đến tuần tra, một số quý phụ nhân đang nhàn nhã ôm chó cưng của mình đi tới, nhìn qua vô cùng thoải mái.

Vương Song lạnh nhạt liếc mắt nhìn một quân nhân thủ vệ nghiêm ngặt ở cửa, khoé miệng lộ ra châm chọc thân ảnh vừa động, biến mất tại chỗ.

Mười phút sau, thân ảnh Vương Song xuất hiện ở bên ngoài trang viên xa hoa to lớn, thỉnh thoảng có người đi ra đi vào, cầm đồ ăn trên tay, hoa quả các loại vật phẩm, bước đi vội vàng Vương Song thấy vậy có chút kỳ quái, tuỳ tay ngăn lại một người đi qua, hỏi:

- Các ngươi đang làm gì vậy?

Người nọ bị ngăn lại nhìn Vương Song, vẻ mặt cung kính trả lời:

- Vị đại nhân này, hiện giờ Zombie đột kích, Lôi đoàn trưởng bọn họ cố ý mời hai nơi thế lực sư đoàn 21 cùng Thiên Chi Thành cùng nhau chống lại Zombie, tối hôm nay bọn họ đến cho nên Lôi đội trưởng chuẩn bị tiệc tối hoan nghênh cùng đón tiếp bọn họ.

Tuy không biết Vương Song, nhưng có thể tự do trong Đặc Khu không phải người quyền quý trong nghề cũng là Tiến Hoá Giả, không phải là một bồi bàn nho nhỏ như hắn có thể đắc tội, cho nên thái độ hắn vô cùng cung kính.

Vương Song hiểu rõ gật đầu, sau đó lững thững đi vào, nhìn Vương Song rời đi vị bồi bàn kia nhẹ nhàng thở ra, vội vàng làm chuyện của mình.

Vương Song đi vào trang viên, phát hiện bên trong có hòn non bộ, nước chảy, nơi nơi trồng một số thực vật quý hiếm, còn có một cái bể bơi thật lớn, một bên để những bàn đã được sắp xếp, bên trên để rượu ngon cùng hoa quả, từng người thị nữ ăn mặc vô cùng xinh đẹp giống như hồ điệp xuyên hoa ở khắp nơi bố trí chuẩn bị, trang trí trang viên xa hoa tinh mỹ.

Vương Song có hứng thú đi tới đi lui trong này, nhìn trên người Vương Song mặc trang phục tinh xảo cảm nhận được áp lực như có như không, cũng không có ai dám tiến lên chất vấn Vương Song.

Lúc này ngoại trừ một ít bồi bàn, cũng có một ít người trẻ tuổi trong này, có nam có nữ đều vừa nói vừa cười nhìn thấy toàn bộ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận