Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1083: Chuyện ngoài ý muốn xảy ra! (2)

- Hừ, đây không phải chuyện các ngươi có thể biết được, các ngươi chỉ cần thực hiện mệnh lệnh là được rồi.

Lục Chấn hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói, trên thực tế, hắn cũng rất nghi hoặc tại sao Kha Ni đại nhân lại đến đây, nhưng dù sao hắn cũng đã đi theo Thần Chủ một khoảng thời gian, cũng có thể suy đoán được một chút.

Bọn họ bàn luận với nhau một chút, bàn rằng sắp xếp đám người Phương Thanh ở trong một cái sân rộng, cũng có rất nhiều người ở đó, trên người đầy thương tích, sức mạnh trên người bây giờ giống như đã bị rút sạch, cả người không còn một chút sức lực nào.

- Không biết Hắc Tử có trở về được không, bây giờ chúng ta chỉ có thể trông cậy vào Miêu Vong đến cứu chúng ta thôi!

Một nam tử thấp giọng nói.

- Chúng ta thật sự quá xui xẻo, chỉ đến để bán một số thú săn, vậy mà lại gặp phải tình cảnh này.

Một người khác cũng thấp giọng nói, ánh mắt phiền muộn không sao tả nổi.

- Cho dù Miêu Vong có đến cứu chúng ta, cũng không biết hắn có thể đối phó được với tên kia không nữa!

Có người lo lắng nói.

- Yên tâm, thực lực của Miêu Vong tuyệt đối lợi hại hơn kẻ đó nhiều, ta có thể cảm nhận được!

Một người thấp giọng nói, ánh mắt vô cùng kiên định.

Những người khác ngạc nhiên nhìn đối phương, không hiểu tại sao hắn lại tự tin như vậy.

- Ha ha, các ngươi cũng không biết ha, các ngươi đều biết năng lực và thính lực của ta cực kỳ mạnh, ta dường như nghe được thủ lĩnh của đối phương nói, con hổ biến dị mà Miêu Vong đánh chết kia là biến dị thú nhất giai, ngay cả đối phương cũng chưa chắc có thể đối phó được!

Nam tử có chút đắc ý nói, nhưng lại chỉ nghe được một phần.

Nghe nam tử nói vậy, những người khác cũng trở nên vô cùng vui mừng, lập tức nhìn về phía Phương Thanh ở trong đám người, hắn bị thương nặng nhất, lúc này còn không ngừng thấp giọng ho khan.

- Khụ khụ… Ta lại không hy vọng tên nhóc Miêu Vong sẽ đến cứu chúng ta.

Phương Thanh khàn giọng nói, trong miệng tràn ra một vệt máu, nhìn mọi người một chút, lắc đầu,

- Hắn không giống chúng ta không có gì phải lo lắng, hắn có Đóa Nhi, thậm chí còn có hài tử của mình, tuy thực lực của hắn rất mạnh, rất có thể cao hơn cả đối phương, nhưng lỡ như xảy ra chuyện gì, nếu thật sự chỉ vì cứu chúng ta mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đóa Nhi biết phải làm sao.

- Nếu là ta, ta tuyệt đối sẽ không đi cứu người.

Nghe Phương Thanh nói lời “Vô tình” như thế, mọi người cũng từ trong kích động mà bình tĩnh trở lại, liếc mắt nhìn nhau, cúi đầu không nói gì nữa.

Phương Thanh thấy thế cũng không lên tiếng nữa, nhắm mắt lại, trong lòng thở dài một tiếng, nếu có thể sống tiếp, bản thân hắn sao lại không muốn chứ, nhưng nếu là hắn, bản thân hắn tuyệt đối sẽ không lao vào nguy hiểm thế này.

Trong lòng hắn cũng vô cùng mâu thuẫn, một bên, lý trí nói Miêu Vong không nên đến đây, nhưng cảm tính lại vô cùng hy vọng Miêu Vong có thể đến cứu bọn họ.

Sau một khoảng thời gian, một đợt bá khí từ đằng xa đến gần, giống như Thần Ưng giương cánh, dò xét lãnh địa của mình.

- Đó, chẳng lẽ là Miêu Vong!

Đám người Phương Thanh trong nháy mắt mừng rỡ, vẻ mặt lộ ra vẻ vui sướng không thôi.

Phương Thanh nhíu chặt chân mày,

- Khí tức này còn mạnh hơn Miêu Vong rát nhiều, cũng hoàn toàn khác với Miêu Vong!

Ngay sau đó, bọn họ cũng nhìn thấy cách đó không xa, một nam tử ăn mặc thoải mái đi từng bước về phía nơi này, nhìn thì rất chậm, nhưng mỗi bước đi của đối phương lại cách nhau rất dài.

Chỉ khoảng vài bước mà đã bước vào trong quảng trường, đám người Lục Chấn nhìn thấy thân ảnh kia, vẻ mặt của kẻ nào cũng trở nên vô cùng tôn kính, nhanh chóng bước đến, sau khi đến gần mới dần bước chậm lại.

- Kha Ni đại nhân, chào mừng ngài đã đến!

Lục Chấn đi lên phía trước, cung kính nói.

- Ừm, những người này còn giữ làm gì?

Nam tử tùy ý gật đầu, sắc mạnh lạnh lùng hỏi, cảm nhận được nam tử này có chút bất mãn, biết rõ bản tính của đối phương nên trên trán của Lục Chấn cũng đổ một lớp mồ hôi, hắn biết nếu trả lời không tốt, cho dù có thể giữ được mạng, nhưng những ngày tháng sau này của hắn tuyệt đối sẽ không dễ chịu.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nói,

- Kha Ni đại nhân, những người này chắc chắn còn giấu giếm vật tư, ta muốn nghiền ép bọn họ thật sạch sẽ, đồng thời trong nhóm người này còn phát hiện được thi thể của biến dị thú nhất giai, thuộc hạ đang điều tra chuyện này, cho nên…

- Thi thể của biến dị thú nhất giai?

Gương mặt của nam tử được gọi là Kha Ni này lộ vẻ thú vị.

- Đúng vậy, là thi thể của biến dị thú nhất giai.

Lục Chấn nói, phái người đưa xác của con hổ biến dị kia lên, sau đó lại nói tiếp:

- Thuộc hạ nghi ngờ đối phương còn có cao thủ, nên đang muốn dùng những người này để dụ kẻ đó ra giải quyết.

Kha Ni nhìn con hổ biến dị trước mắt, gương mặt trở nên có chút hiếu kỳ,

- Tốt lắm, thật sự là thi thể của biến dị thú nhất giai, nhìn qua đơn thuần là do bị thương mà chết, xem ra sức mạnh cơ thể của đối phương cực kỳ cường hãn, rất có thể là Tiến Hóa Giả hệ sức mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận