Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 628: Kết cục - Sẽ không thay đổi! (2)

- Im miệng, ta nói chuyện, làm gì có chuyện ngươi xen vào!

Sắc mặt Vương Song lạnh lẽo, nhất thời khiến Lưu Mộng Vũ cứng đờ, đứng ngây ngốc. Các nữ nhân khác cũng kinh ngạc nhìn Vương Song, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Vương Song đối xử với Lưu Mộng Vũ như vậy.

Vương Song nhìn Ngụy Nhiên, lạnh nhạt nói

- Hiện tại, ngươi không có bất kỳ lợi thế gì cả, có gì đáng giá để ta đầu tư cho ngươi!

- Ta hạ dược vào rượu của hắn......

Ngụy Nhiên chán nản nói, tựa hồ muốn nắm lấy một cọng cỏ cuối cùng

- Mấy thủ đoạn kiểu đó, ta có thể kết luận, kế sách vụng về của người hoàn toàn vô dụng!

Vương Song không lưu tình chút nào cắt ngang ảo tưởng cuối cùng của hắn

- Trước đó nghe ngươi nói đạo lý rõ ràng, còn thật sự cho rằng ngươi được việc, không ngờ......

Vương Song thất vọng lắc đầu, nói nhìn về phía trước.

Điền Tình của Thiên Phượng Bang cũng xuống xe, nhìn qua chỉ mới hai lăm hai sáu, một thân tiểu lễ phục màu đỏ, trông như đang tham gia một buổi thịnh yến, dáng người của nàng cao gầy, làn da trắng như tuyết, mái xoăn đen nhánh được buộc ở sau lưng dài đến eo, đôi giày thủy tinh trong suốt có thể nhìn thấy móng chân màu đỏ của nàng, trông vô cùng xinh đẹp.

- Đây là một cái vưu vật!

Suy nghĩ đầu tiên của Vương Song khi nhìn thấy Điền Tình là như vậy.

Thấy Thiên Phượng Bang cũng xuất hiện, ánh mắt Lý Hiên lóe lên chút kinh diễm, ánh mắt trở nên nóng bỏng rồi biến mất, nở nụ cười bước đến tiếp đón, mặc dù hắn là Tiến Hóa Giả cấp tám, nhưng cũng biết người trước mặt này thủ đoạn ra sao, thậm chí còn có Tiến Hóa Giả cấp chín quỳ dưới chân nàng, hắn cũng không dám có chút chậm trễ.

- Lý phó bang chủ, hạnh ngộ!

m thanh củ Điền Tinh ôn nhu mềm mại, khiến người nghe cảm thấy vô cùng dễ chịu.

- Bang chủ của bọn ta vốn định đến, nhưng gần đây nàng quá bận rộn, thật sự không thể phân thân được, đành phái ta đến, hy vọng quý bang bỏ qua cho!

Vẻ mặt của Lý Hiên như thụ sủng nhược kinh nói,

- Nào dám làm phiền quý bang chủ đại giá quang lâm, Điền tiều thư có thể đến đây, đã là nể mặt mũi của bọn ta rồi, bàn về thể diện, cả thành phố Thiên Thủy này làm gì có ai bì được với Điền tiểu thư!

- Ha ha, Lý đại bang chủ thật sự là thích nói giỡn......

Điền Tình cười đến híp cả mắt, trước ngực lại đong đưa, khiến cho không ít người phải mở to mắt, đặc biệt là Sơn Bản tiên sinh, giống như Trư ca mê muội mà nhìn Điền Tình, thiếu chút nữa thì chảy cả nước bọt!

- Tất cả mọi người đã đến đông đủ, vậy xin mời các vị tiến vào, Ngụy bang chủ đang đợi các vị!

Lý Hiên nói, còn thủ thế xin mời, đi trước dẫn đường. Người của Tứ Đại Thế Lực thi theo phía sau hắn, người Thường gia thì đi gần với quân đội, người của Hòa Bình Xã thì đi một mình, Thiên Phượng Bang cũng vậy!

Chờ đến tất cả mọi người đã lục tục đi vào, những người vây xem mới chậm rãi bàn tán!

- Chẳng trách nữ nhân này có thể đại diện cho Thiên Phượng Bang, nhìn người ta nói chuyện kìa, thật là có thể diện!

Đến cả Thiên Phượng Bang bang chủ cũng muốn đến, người ta đường đường là cường giả nhất giai, còn quan tâm đến Tiến Hóa Giả cấp tám sao!

Vương Song nhìn bóng lưng đối phương đi mất, tấm tắc lên tiếng.

- Nhưng các ngươi có phát hiện một chuyện kỳ lạ không!

Vẻ mặt Vương Song vô cùng nghi hoặc, tự lẩm bẩm, không biết đang hỏi người khác, hay đang hỏi chính mình.

- Mọi chuyện hôm nay đều vô cùng kỳ quái, còn cảm giác kỳ quái gì nữa!

Đám người Đồng Vũ cười khổ nói.

Những thế lực được gọi là Tiến Hóa Giả cấp chín không đến!

Lời Vương Song vừa nói giống như một tiếng sét, khiến đám người bọn họ giật mình, phản ứng lại.

Đúng vậy, bây giờ chỉ có một chút Tiến Hóa Giả cấp bảy, hoặc là Tiến Hóa Giả cấp tám, những Tiến Hóa Giả cấp chín không ai đến cả!

Ánh mắt của Lưu Mộng Vũ sáng lên, nghĩ đến điều đó.

- Nếu nói bọn họ không quan tâm đến buổi lễ của Tiến Hóa Giả cấp tám, vậy cũng có thể cho qua, nhưng ngay cả Tứ Đại Thế Lực cũng đến mà bọn họ lại không đến, chuyện này thật sự không đúng lắm!

Vương Song nhíu mày, có chút không hiểu lắm.

- Thôi bỏ đi, không nghĩ nữa, muốn biết thì vào trong là biết ngay thôi! Ta càng muốn xem rốt cuộc hắn muốn giở trò gì!

Nói xong, quay sang nhìn Ngụy Nhiên đang vô cùng tuyệt vọng, sa sút tinh thần, hắn lắc đầu thất vọng, rồi đi đến cửa biệt thự ở phía trước.

- Ặc, lão công, ngươi đang muốn?

Đồng Vũ và Bạch Manh Manh đều nghi ngờ nhìn hành động của Vương Song, nghe ý này của hắn, có vẻ rất thất vọng với Ngụy Nhiên, hình như không muốn đầu tư cho Ngụy Nhiên nữa, chẳng lẽ bây giờ không về nhà!

Lưu Mộng Vũ cùng cắn chặt môi, nhìn Ngụy Nhiên, lại nhìn Vương Song.

- Đồ đệ của ta ngốc như vậy, bị người ta đả kích cho thương tích đầy mình, có thể nói từ đầu đến cuối đều thất bại, ta làm sư phụ chẳng lẽ không làm gì, vậy thì quá mất mặt rồi!

Vương Song dừng chân, âm thanh nhàn nhạt truyền đến! Thanh âm tuy nhỏ, nhưng là rơi vào tai của mọi người, lại giống như sấm sét, ầm vang nổ vang.

Nghe Vương Song nói như vậy, Ngụy Nhiên mạnh mẽ ngẩng đầu, ánh mắt vui mừng đến phát điên, bờ môi run rẩy, vẻ mặt kích động nhìn Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận