Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2334: Quay về! (2)

– Ta muốn tự tay giết hắn!

Ngữ khí của Lam Phong trầm thấp, Thánh Tôn là vị Thánh Giả duy nhất của phương Tinh Không này, cũng là Thần bảo hộ của tất cả mọi người, nhưng bây giờ, lại bị kẻ ngoại lai chém giết, thân là đệ nhất thiên kiêu của Tinh Không này, hắn sao có thể ngồi yên mà không quan tâm!

– Nho môn ta coi trọng nhân nghĩa, nên Áo Đô kia phải chết, lần này đám thiên kiêu Dị Vực, một tên cũng không được lưu lại!

Giọng nói Quân Bất Quy khàn khàn cất lên, lúc trước hắn cùng với Phật Tử đánh với Áo Đô, kết quả Phật Tử chiến tử, thi thể bị đám kia mang đi, chuyện này khiến hắn bị kích thích nghiêm trọng.

Lúc này, hắn đồng dạng cũng mượn nhờ Bản Nguyên Đế Khí đột phá đến Tôn Giả Cửu Trọng Thiên, nhưng khí tức đã không còn hạo nhiên, trong mơ hồ, có một cỗ sát khí.

Hai mắt Kiếm Tử lóe lên một vòng kiếm ý kinh thiên, tựa như một thế giới ẩn chứa Kiếm Đạo!

Mỗi người đều biểu thị thái độ của mình, muốn tìm đám người Áo Đô đuổi tận giết tuyệt bọn chúng.

Sau đó, đám người đang định rời khỏi nơi này, bỗng nhiên, thiên khung rung động dữ dội, giống như là một tồn tại tiền sử nào đó đang thức tỉnh, cường giả toàn bộ tinh không đều bị kinh động, nhao nhao nhìn về phía trên không, nơi đó, một cái thiên lộ cổ xưa xuất hiện, có thể nói, tất cả mọi người trong phiến tinh không này đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

– Chí Tôn Lộ lại mở ra, thời gian một trăm năm đã tới!

Tuyết Nguyệt Thanh lên tiếng, trong mắt chuyển động một vòng quang mang.

Vương Song nhướng mày:

– Thế nhưng, chúng ta còn chưa tìm được đám người Áo Đô.

– Về sau gặp phải giải quyết cũng không muộn, lần này tiến vào nơi này, Đế Quân từng nói, chờ chúng ta ra ngoài, bên ngoài sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Sắc mặt Tuyết Nguyệt Thanh nghiêm túc, lần nữa nói ra một tin tức bí ẩn.

Đám người đều giật mình, muốn tiếp tục dò hỏi, Tuyết Nguyệt Thanh lại trong nháy mắt im lặng, ngước mắt nhìn thiên lộ trên bầu trời.

– Nếu đã như vậy, trước tiên chúng ta ra ngoài đã!

Vương Song cũng không phải người không quả quyết, nghe vậy, trong nháy mắt lên tiếng.

Tất cả mọi người khẽ gật đầu, Thạch Hạo là người đầu tiên bước ra, đạt đến cảnh giới Thánh Giả, một bước đấu chuyển tinh di đều không phải việc gì khó!

Những người khác cũng lần lượt theo sát, từng đạo từng đạo bóng người biến mất ở trên thiên lộ, còn về những người vẫn lạc, thì vĩnh viễn lưu lại nơi này.

Trong đó, thi thể còn tồn tại thì là được những người khác mang ra, ví dụ như thi thể của Phật Tử, khẳng định còn có Phật Tử.

Vương Song nhìn hai người Lam Phong và Lam Linh Nhi, hi vọng bọn họ có thể đi theo bản thân rời khỏi nơi này, nhất là Lam Phong, bản thân chính là chí tôn thiên kiêu, bây giờ tấn thăng Tôn Giả Cửu Trọng Thiên, sắp tới cảnh giới Thánh Giả, có thể nói, chỉ cần tấn thăng đến Thánh Giả, lập tức chính là tuyệt đại Thánh Giả!

– Bây giờ tộc đàn của các ngươi bị diệt, Thánh Tôn tiền bối cũng chiến tử, không bằng theo chúng ta đi, bây giờ đại chiến giữa chúng ta và dị vực sắp nổ ra, Áo Đô thân là đế quân chi tử, không có sự trợ giúp của vũ trụ chúng ta, nghĩ muốn giết hắn căn bản không có khả năng!

Vương Song cực lực thuyết phục.

Hai mắt Lam Linh Nhi lóe lên từng tia hưng phấn, đối với ngoại giới, nàng vô cùng tò mò.

Về phần Lam Phong, trong lòng cũng không ngừng do dự, đây là nơi hắn vẫn luôn sinh sống, bỗng nhiên rời đi, hắn cũng còn có chút khó chịu, nhưng nghĩ đến địch nhân ở ngoại giới, mình muốn tới một mảnh thiên địa to lớn hơn, đột phá đến cấp độ cao hơn, thì cần số lượng lớn tài nguyên, rõ ràng, chỉ có ở mảnh tinh không mà Vương Song nói kia mới có tài nguyên và cường giả mà hắn cần!

Bởi vậy, trầm mặc hồi lâu, Lam Phong rốt cục chậm rãi gật đầu đồng ý:

– Được, vậy ta đi mở mang kiến thức một chút thế giới rộng lớn hơn đi.

Nhìn thấy Lam Phong gật đầu, trong lòng Vương Song vui vẻ.

Rất nhanh, một đám thiên kiêu biến mất ở trên thiên lộ, Vương Song là người phía sau nhất, nhìn thấy tất cả mọi người đã biến mất, Vương Song cuối cùng nhìn về chỗ sâu trong tinh không, bỗng nhiên, chém ra một đao, đao quang sáng chói, tựa như trảm phá vĩnh hằng, biến mất ở sâu trong tinh không!

Chém ra một đao, ngay sau đó Vương Song lập tức biến mất, đồng dạng giẫm vào thiên lộ.

Ở một phiến tinh vực khác, mấy người Áo Đô cũng đều nhìn thấy con đường bỗng nhiên xuất hiện này, trong mắt cũng hiện lên vẻ vui mừng.

– Đây, đây là Chí Tôn Lộ của đệ lục vũ trụ, chỉ cần mở ra, phụ quân sẽ có cách mang chúng ta ra!

Áo Đô trầm giọng nói.

Những người khác nghe vậy, trong mắt cũng hiện lên vẻ vui mừng, ở trong này chờ đợi lâu tới như vậy cuối cùng cũng có thể ra ngoài.

Thế nhưng không lâu sau, Áo Đô bỗng nhiên biến sắc, nhìn về phía chỗ sâu trong tinh không, trong mắt lóe lên một vòng sát ý lạnh như băng, "ầm "

Đấm ra một quyền, vô số Thánh Lực lao nhanh, giống như thiên quân vạn mã, hội tụ thành một đạo phá thiên ấn, hung hăng đụng vào một đạo đao quang bỗng nhiên xuất hiện.

Kèm theo một tiếng nổ khủng bố kinh thiên động địa, cuối cùng, hai đạo công kích tiêu diệt lẫn nhau.

– Vương! Song!

Một tiếng quát lạnh vang lên, Áo Đô nhìn công kích đã bị tiêu diệt, ngữ khí cực kỳ âm lãnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận