Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 615: Giết Tiến Hóa Giả cấp bảy!

......

Vương Song tất nhiên đang không biết chuyện gì đang xảy ra, bây giờ hắn đang bận an ủi mấy nữ nhân của mình, vừa trở về nhà, Đồng Vũ, Bạch Manh Manh, Lưu Mộng Vũ lại trở nên điên cuồng, không ngừng triền miên với Vương Song, khiến Vương Song hưởng thụ một phen.

Mây mưa qua đi, năng lượng sinh mệnh trong cơ thể của Vương Song lại tăng lên một ít, cho dù là mấy nữ nhân kia, cũng có được không ít chỗ tốt, làn da cũng càng thêm trắng nõn, vô cùng mịn màng, cả người như trẻ thêm vài tuổi, tố chất cơ thể cũng tăng lên rất nhiều.

- Vương đại ca, chúng ta đi cứu mẫu thân của ta được không?

Hồ Văn Văn nhìn Vương Song, không ngừng cầu xin. Vương Song nhìn Hồ Văn Văn, trong lòng không khỏi thở dài, từ sau khi trở về, Hồ Văn Văn không ngừng cầu xin hắn cứu mẫu thân của nàng, nói thật, trong lòng Vương Song cảm thấy vô cùng chán ghét Lý Mai, căn bản không muốn cứu nàng. Nhưng Hồ Văn Văn cầu xin hắn như thế, bản thân hắn cũng không thể xem như không biết.

- Lão công, Văn Văn đã cầu xin ngươi như vậy rồ, ngươi cũng phải cho Văn Văn chút mặt mũi đi, nên đi giúp mẫu thân nàng một chút đi mà!

Lúc này, đám người Bạch Manh Manh cũng lên tiếng, quan hệ giữa bọn họ và Hồ Văn Văn cũng rất tốt, không đành lòng nhìn nàng thương tâm như vậy.

- Được rồi, nhưng các ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.

Vương Song không chịu nổi bọn họ khuyên bảo, đành phải đồng ý, nhưng hắn cũng nhắc nhở Hồ Văn Văn phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, lỡ như, dù sao theo như Lưu Mộng Vũ nói, Kê Pa là địa ngục của các nữ nhân thành phố Thiên Thủy, nữ nhân đi vào đó có thể sống sót trong đó cũng không quá ba phần! Lý Mai có còn sống hay không hắn không dám cam đoan!

- Cảm ơn ngươi, Vương đại ca, ta chỉ muốn biết nàng còn sống hay không thôi, nếu còn sống, ta muốn cứu nàng ra, dù nàng có sai lầm ra sao, cũng là mẫu thân của ta!

Hồ Văn Văn thấp giọng nói.

Vương Song thở dài, ý bảo Lưu Mộng Vũ dẫn đường, mang theo mấy nữ nhân của mình đi theo.

Khu dân nghèo, ở trong một cái sân vô cùng cũ nát, một ít nam nhân mặc quần áo cũ nát ra ra vào vào chỗ này, lúc bước vào phòng thì thì vẻ mặt vô cùng háo sắc, đến lúc đi ra thì vô cùng sảng khoái, ở một bên có một cửa sổ nhỏ, mỗi lần nam nhân tiến vào, đều phải nộp một gói mỳ ăn liền, hoặc một hai gói thức ăn!

Mà ở trong phòng không ngừng truyền ra âm thanh rên rỉ khốn khổ của những nữ nhân, nhưng không một ai để ý đến, nếu có người tiến vào, sẽ nhìn thấy trong mỗi căn phòng đều có mười mấy nữ nhân, cả người trần trụi nằm trên chiếu, thỉnh thoảng sẽ có nam nhân tiến vào, nằm ở trên một nữ nhân, sau một trận mây mưa sẽ sảng khoái rời đi.

Ánh mắt của những nữ nhân này không còn chút ánh sáng, dường như đã trở nên chết lặng, không còn chút hy vọng nào với cuộc sống này, nhưng qua một khoảng thời igan, cũng có người tiến vào, xem xét một chút xem họ còn sống hay không, nếu phát hiện không còn hơi thở, sẽ dùng bao bố bao lại rồi ném đi, tránh phát sinh ôn dịch.

Trong khắp các ngõ ngách, nữ nhân có dáng người đầy đặn một chút sẽ được hoan nghênh nhất, nam nhân vốn sẽ lựa chọn nàng, nhưng nữ nhân này giống như con rối gỗ vậy, ánh mắt vô cùng trống rỗng, cứ như vậy nhìn chằm chằm noc nhà, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Một nam nhân ở trên cơ thể nàng không ngừng nhấp, sau khi thỏa mãn thở ra một hơi, rời khỏi phòng, huýt sáo một cái với người đang ngồi ở bên kia cửa sổ, người kia không hiểu nhìn hắn:

- Ha, tên nhóc Nhị Cẩu Tử ngươi khó khăn lắm mới bán được chút lương thực, cũng không biết tiết kiệm mà lại đến đây chơi nữ nhân.

- Nếu hắn không đến, chúng ta còn làm ăn kiểu gì được! Bọn họ tuy nghèo, nhưng chân bị muỗi cắn cũng chừa lại chút thịt mà, Lạn Thuyền còn có ba cân thiết, chỉ cần ép một chút, thì cũng sẽ có chút dầu thôi!

Một nam nhân khác cười nói.

- Mặc dù nơi này có hơi xập xệ, nhưng doanh thu mỗi ngày cũng khá lắm, tuy không phải của chúng ta, nhưng ít ra so với những việc nặng khác, còn có thể đi vào đây chơi miễn phí.

- Cũng đúng, hôm nay một ngày chắc cũng được năm trăm người đến nhỉ? Cũng không biết nữ nhân bên trong thế nào, Lão Vương, lát nữa chúng ta vào xem đi, nếu chết rồi thì nhanh chóng ném ra ngoài rồi bù vào thêm, nhất định không được để hôi phòng.

Nam tử đầu tiên lên tiếng.

- Cũng không khác là bao, tổng cộng là bốn trăm năm mươi nữ nhân, chắc không đến mức chết nhanh như vậy, mà cũng đúng, lát nữa chúng ta vào trong xem thử, để những người khác đến thay ca đi.

Nam tử thứ hai lên tiếng.

Bọn họ đang nói chuyện phiếm, đột nhiên chú ý đến một người vừa tiến vào cửa, không khỏi quay đầu nhìn sáng, lúc thấy rõ bóng người kia, cả hai đều sửng sốt, khiếp sợ nhìn bốn người xuất hiện.

Một nam nhân đến đây thì cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên, nhưng nữ nhân đến đây là sao, dù sao nơi này thường xuyên có nữ nhân bị bán đến đây, nữ một nam ba nữ này cùng nhau đến, nhìn dáng vẻ nữ tử này không giống người sẽ bị bán, nam tử này cũng không giống người đến đây để vui vẻ, nên bọn họ mới kinh ngạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận