Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1851: Tiềm Long Uyên Chi Chiến kết thúc! (2)

- A, Vương Song đâu? Tần Vũ, tại sao Vương Song không ra?

Bỗng nhiên, Lâm phó viện trưởng kinh ngạc nói, sắc mặt có chút khó coi hỏi.

- Vương huynh nói còn chút chuyện, lát nữa sẽ ra.

Tần Vũ nghe Lâm phó viện trưởng hỏi, vội vàng cung kính đáp.

- Có chút việc? Các ngươi không phải thất bại sao? Lão già Trùng Thánh kia ra tay, hắn còn ở trong đó làm gì nữa? Chịu chết hả!

Nghe vậy, Vạn Thanh ở một bên kinh ngạc hỏi.

- Ặc, thất bại? Ai nói, bọn ta thắng mà.

Tần Vũ sững sờ, lập tức kinh ngạc hỏi ngược lại.

- Thánh Giả phe chúng ta không phải đã ra tay sao! Thánh Giả ra tay, sao bọn ta thua được!

- Cái gì, Thánh Giả ra tay!

Nghe vậy, trong nháy mắt mọi thứ như muốn phát nổ, khiến tất cả cường giả ở đây đều rung động, khí tức trên người đều không ẩn giấu được, toàn bộ đều bộc phát, giống như sóng lớn vô tận.

Khí tức xung quanh Tần Hoàng cũng chấn động, hắn không nói gì, khẽ vươn tay, một vệt quang ấn từ trên người Tần Vũ xuất hiện, quang ấn ghi chép toàn bộ cảnh tượng bắt đầu hiện ra ở trước mắt mọi người.

Mọi người đều như tỉnh dậy từ trong mộng, nhao nhao điểm lấy quang ấn của đệ tử nhà mình, bắt đầu điều tra cảnh tượng trước đó.

Bọn họ nhìn thấy Vương Song và Trùng Thánh nói chuyện, nhìn thấy Vương Song Thần Sơn bộc phát ra thần quang sáng chói, giết chết một tia thần hồn của Trùng Thánh!

- Ẩn Thánh đã đến.

Tần Hoàng bỗng nhiên thở phào, giống như đã quẳng đi gánh nặng to lớn.

- Ẩn Thánh tiền bối, lão nhân gia ngài đã đến, sao lại không hiện thân?

Tần Hoàng nhìn về phía hư không xung quanh, cung kính nói.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía hư không, bọn họ biết, đối phương nhất định đang nhìn đám người bọn họ, đối với Nhất Tôn Thánh Giả, dù là bất kỳ chủng tộc nào, bất kỳ thế lực nào, đều phải có tôn kính lớn nhất, đó chính là Chư Thiên Chi Thượng, là sức mạnh thủ hộ mạnh nhất của vũ trụ này!

- Người đã già, không chịu được náo nhiệt, ta đến đây chỉ để đối phó Trùng Thánh, chuyện đã được giải quyết, ta cũng nên đi.

Trong hư không, một thanh âm tang thương chầm chậm vang lên, giống như nói nhỏ vào tai của từng người.

- Đám người vãn bối cung tiễn tiền bối, tạ tiền bối đã viện thủ, vãn bối đại diện cho tất cả mọi người trong Đại Tần Đế Quốc cảm tạ tiền bối!

Tần Hoàng nghe vậy, lập tức chắp tay, cung kính xoay người trong hư không cung kính hành lễ.

Những người khác thấy thế, cũng đều hành đại lễ.

- Cung tiễn Ẩn Thánh tiền bối!

Ánh mắt của rất nhiều các thiên kiêu đều lóe lên khát vọng, bọn họ lớn như vậy, đến bây giờ chưa từng nhìn thấy Nhất Tôn Thánh Giả, đáng tiếc, đối phương căn bản không hiện thể.

- Tiểu tử Vương Song kia, rất tốt…

Âm thanh thâm trầm của Ẩn Thánh vang lên, lập tức dần dần tiêu tán, giống như đã đi xa.

Tần Hoàng đứng dậy, nhìn mọi người, trong mắt dường như có ánh sáng đang lưu động.

Khóe miệng của Lâm phó viện trưởng khẽ nhếch, nụ cười trên mặt không cách nào che giấu được, học viên đạo viện mình có thể đucợ Nhất Tôn Thánh Giả tán thưởng như thế, đây là một vinh dự vô cùng lớn, đủ để chứng minh rất nhiều thứ.

Thậm chí câu nói này truyền đi, toàn bộ Đại Tần Đế Quốc sẽ không ai dám đối đầu với Vương Song nữa, đây chính là hậu bối được Thánh Giả xem trọng tán thưởng, ngươi dám đối phó hắn, thật không muốn sống!

Đám người Tần Vũ cũng hâm mộ muốn chết, đáng tiếc, bọn họ cũng biết Vương Song thật sự mạnh hơn bọn họ rất nhiều, có thể được một vị Thánh Giả xem trọng cũng là việc trong dự liệu.

Ánh mắt Đạm Thai Huyền âm trầm, trong lòng rất khó chịu, nhưng hắn biết lúc này bản thân không thích hợp để lên tiếng, vì vậy chỉ có thể trầm mặc.

- Chờ đi, chờ đến Vương Song đi ra.

Tần Hoàng nhàn nhạt nói.

Hiện tại, đám người bọn họ đều chờ Vương Song, thậm chí còn không thể lên tiếng phàn nàn.

Bên trong Tiềm Long Uyên, sau khi Vương Song không thấy ai nữa, thì đi về phía tế đàn, nhìn Thánh Giả Chi Tinh giống như ảo mộng, như ẩn chứa Đạo và Lý vô tận!

- Tiền bối!

Vương Song nhẹ giọng gọi, vài giây sau, một thân ảnh hư huyễn xuất hiện trong cơ thể hắn, Vương Song nhìn lại, đó là một vị lão giả bình thường không có gì kỳ lạ, gương mặt già nua, hai bên tóc mai trắng xóa, nhưng đôi mắt của đối phương như có tinh không vô hạn, bao phủ vạn vật ở bên trong.

Trong lòng Vương Song run lên, đây chính là Thánh Giả, là tồn tại đứng đầu trong vũ trụ!

- Nhóc con, rốt cuộc có thể có được sự đồng ý của Long Tiềm hay không, chỉ có thể dựa vào bản thân ngươi.

Lão giả nhìn Vương Song một chút, lập tức quay đầu nhìn về phía tế đàn.

- Lonng Tiềm, ra gặp một lần đi.

Ẩn Thánh bình thản nói, lời vừa dứt, Vương Song bỗng nhiên phát giác được trời đất xung quanh dường như có chút thay đổi.

- Vụt

Bên trên tế đàn, Thánh Giả Chi Tinh giống như thủy tinh đang từ từ phát sáng, từng tia thần hồn kim sắc ở trên đó dần dần tràn ngập.

Những kia thần hồn kim sắc kia dần dần xuất hiện, Vương Song bỗng nhiên cảm giác có một cỗ áp lực khủng bố không cách nào diễn tả nổi truyền đến, giống như một con kiến gặp phải một con Viễn Cổ Bá Vương Long vậy.

May mắn thân ảnh của lão giả vừa động, đã trực tiếp ngăn trở cỗ áp lực này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận