Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2370: Tìm người nương tựa (Canh 2) (2)

Hai người không ngừng kiên trì, trên trán Phong Hiên có những giọt mồ hôi, về phần Ám thì vẻ mặt thản nhiên nhìn đao quang của Phong Hiên đang đi tới.

- Được rồi, lấy tu vi cảnh giới Tinh Chủ bắt nạt Phong Hiên, còn không biết xấu hổ mà che giấu.

Lúc này, một ánh sáng đao xuất hiện, trực tiếp cắt đứt cuộc đọ sức giữa hai người, Vương Song xuất hiện bên cạnh Phong Hiên, tức giận nhìn Ám.

Nhìn thấy Vương Song xuất hiện, trong mắt Phong Hiên hiện lên vẻ vui mừng:

- Đại sư tôn.

Nhưng nghe được lời nói của Vương Song, vẻ mặt Phong Hiên nhất thời tức giận nhìn Ám:

- Nhị sư tôn, thì ra ngươi đang lừa ta, lại sử dụng lực lượng cảnh giới Tinh Chủ!

Sắc mặt Ám không thay đổi, cười nói:

- Như vậy đâu có thể xem là ta lừa gạt được, chính là muốn nhìn xem cực hạn của ngươi đến đâu, đây là đè ép tiềm lực của ngươi, vì muốn tốt cho ngươi.

- Được rồi, tu vi Phong Hiên đến Hóa Thần đỉnh phong, cũng đã đến lúc ra bên ngoài dạo một vòng thiên địa, ta vì muốn hắn tìm kiếm một quả tinh linh tốt nhất, để cho hắn trở thành tinh chủ mạnh nhất.

Vương Song nhìn Phong Hiên còn muốn phản bác, ngăn cản hai người, nhẹ giọng nói.

- Ám, ngươi cứ ở lại bộ lạc Đại Phong.

- Sao cũng được, nếu bản tôn muốn ta ở lại, ta sẽ ở lại.

Ám cười khẽ một tiếng, bình thản nói.

- Đại sư tôn, ta thật sự có thể đi ra ngoài sao!

Nghe vậy, vẻ mặt Phong Hiên ngạc nhiên nhìn Vương Song.

- Ha ha, tu vi hiện tại của ngươi xem như không tệ, thế nhưng thiếu thực chiến, cũng cần thấy chút máu mới biết được nhược điểm của mình ở đâu.

Vương Song nói.

- Thật tốt quá, mấy năm nay ở trong bộ lạc, ta đã sớm muốn đi ra ngoài, lần này rốt cục cũng có cơ hội.

Phong Hiên với vẻ mặt hưng phấn, lập tức chạy về phía xa xa:

- Ta đi gọi Tiểu Hổ tới, hì hì, ta với nó đi cùng nhau.

Không bao lâu, Phong Hiên kéo một con dị thú cỡ chó nhỏ chạy tới, giống như là một con hổ nhỏ, toàn thân tuyết trắng, trên trán còn có những đường vân mờ.

Vương Song không có chút kinh ngạc nào, đây chính là đời sau của Khai Minh thú, năm năm trước ra đời, thật không ngờ lại là một giống biến dị, cái gọi là biến dị chủng chính là biến dị huyết mạch, trở nên không giống với Khai Minh thú.

Khai Minh thú này bây giờ giống như một tiểu bạch hổ.

Vương Song cũng đã dò xét qua, quả thực so với huyết mạch của những Bạch hổ đời sau có chút tương tự, có lẽ Bạch Hổ Nhất Tộc vẫn là đời sau của Khai Minh thú.

Phong Hiên đặt tên cho Bạch hổ này là Tiểu Hổ, ngược lại cũng đúng, con vật nhỏ này cũng cực kỳ có linh tính, đối với Phong Hiên không phải dạng thân thiết bình thường.

Khai Minh thú kia cũng cực kỳ đồng ý với con của mình đi theo Phong Hiên. Theo nó, Phong Hiên có sư tôn cường đại như vậy, tương lai nhất định là cao thủ đứng đầu trên mảnh đất này, con của nó khẳng định sẽ không bị khi dễ.

Vương Song dẫn theo Phong Hiên đi ra Vạn Giới Châu, vừa đi ra đã phát hiện trong bộ lạc Đại Phong tựa như có rất nhiều người, không đúng là có rất nhiều chủng tộc.

Một số có ba đầu sáu tay, trong khi những người khác có một đôi cánh, hoặc là có ba con mắt.

Thậm chí còn có chủng tộc đầu thú và chủng tộc thân thể...

Phong Thạch thân là tộc trưởng, đang cùng những người này trao đổi, tâm niệm Vương Song vừa động đã biết nội dung nói chuyện của bọn họ, lập tức sắc mặt hắn trở nên có chút cổ quái.

Hóa ra những chủng tộc này là của các bộ lạc khác, thậm chí có bộ lạc rời xa Tổ Long Sơn, rất nhiều bộ lạc bọn họ đều bị hỗn độn cự thú diệt sạch, may mắn chạy thoát, cũng đều không dám trở về.

Bọn họ có nghe nói Tổ Long Sơn này được Tổ Long che chở, hỗn độn cự thú không dám xâm phạm, cho nên đều muốn đến đầu nhập vào bộ lạc Đại Phong.

Phong Thạch cũng có chút khó xử, nếu như là lúc trước, chủng tộc của những bộ lạc này đến đầu nhập, hắn nhất định là hoan nghênh đến, nhưng hiện tại trong bộ lạc bọn họ ẩn dấu một tôn thượng thần, còn có Phong Hiên, đang tiếp nhận truyền thừa của Thần, một khi tin tức này tiết lộ ra ngoài, hắn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khẳng định, hỗn độn cự thú giống như Thiên Thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bộ lạc bọn họ!

Cho nên, Phong Thạch cũng không biết có nên đồng ý hay không.

Ở một bên hắn, đám người tộc lão của bộ lạc Đại Phong cũng đều đứng ở một bên, cau mày, mười mấy năm trôi qua, bọn họ tu hành phương pháp tu hành cơ bản của Vương Song truyền xuống, phối hợp với nguyên khí kinh khủng thiên địa thời viễn cổ, đã có tu vi cảnh giới siêu phàm!

Vương Song đồng thời cũng truyền xuống một ít thuật đấu chiến, có người là do tùy tiện sáng tạo ra, có người là tự mình thu thập, tuy rằng không tính là quá mức tinh diệu, nhưng đối với những người bộ lạc Đại Phong mà nói đã là Vô Thượng Thiên Thư.

Bởi vậy, cho dù nhiều cường giả bộ lạc khác tới cửa như vậy, bọn họ cũng không chút lo lắng có thể dẫn đến rối loạn hay không, những người này dù mạnh đến đâu cũng chỉ biết vận dụng vũ lực, bọn họ chính là người tu hành nắm giữ lực lượng thần bí nhất trong thiên địa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận