Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2211: Đồ sát Bán Thánh

Chương 2211: Đồ sát Bán Thánh

- Bắn Tinh Thuật.

Nghe vậy, Vương Song và Vương Lâm ngược lại hít sâu một hơi, cả đám người trong Vạn Giới Châu cũng sửng sốt, đây chính là thần thông chí cường của Nghệ Tộc.

Bắn ra một mũi tên, vạn đạo diệt!

Nếu như bọn họ học được bậc thần thông này, tương lai đối mặt bất cứ địch nhân nào cũng sẽ ở thế bất bại, cách xa nhau hàng tỉ dặm cũng có thể giết chết kẻ thù, ai có thể ngăn cản!

- Đa tạ tiền bối, mấy người vãn bối chắc chắn không phụ trọng thác của tiền bối.

Vương Song không chút do dự đáp ứng!

Đây là một chuyện tốt lợi mình lợi người, hắn không có lý do gì cự tuyệt!

Hậu Nghệ nhìn Vương Song và Vương Lâm, mỉm cười, chỉ tay, bắn môn tinh thuật thần thông vô thượng này vào trong đầu của bọn họ, giống như khắc trong đầu, bị một tầng quang mang bao phủ, dù cho thánh giả cũng đừng hòng cướp đi!

Ánh mắt Hậu Nghệ nhất chuyển, Vạn Giới Châu xuất hiện, mọi người bên trong đều xuất hiện ở ngoại giới.

- Vạn Giới Châu, Lục Đạo Châu…

Hậu Nghệ mở miệng, trong mắt lóe lên một tia gợn sóng:

- Hai tôn hậu thế Đế giả chân chính, đáng tiếc không có duyên gặp một lần!

- Từ trong binh khí của bọn họ có thể nhìn thấy phong thái vô thượng của bọn họ.

- Không biết tiền bối muốn đi đâu?

Vương Song to gan mở miệng hỏi.

Đây chính là một tôn Chuẩn Đế, là tôn Chuẩn Đế thứ nhất mình biết ở phương vũ trụ này, tồn tại vượt qua vô số kỷ nguyên.

Vương Song có thể nguyện ý cứ buông tha như thế, hơn nữa bọn họ không quên, bên ngoài còn có vô số truy binh, một khi bọn họ ra ngoài, có lẽ kẻ thù phải đối mặt sẽ vượt quá tưởng tượng nhiều!

- Tiền bối, bên ngoài chúng ta còn rất nhiều kẻ thù, nếu không ngươi giúp chúng ta một lần!

Vương Song thấy Hậu Nghệ phải rời khỏi, vội vàng kêu to lên!

Thân thể Hậu Nghệ chậm rãi tiêu tán:

- Ha ha, nếu như ta muốn tìm các ngươi, một ý niệm là được, chuyện của mình thì tự mình giải quyết!

Nói xong, hoàn toàn biến mất!

Tộc nhân Nghệ Tộc đã biến mất toàn bộ trong dòng sông lịch sử, chỉ có một Nghệ Tử được hắn giao cho Vương Song bọn họ.

Về phần tôn Chuẩn Đế Hậu Nghệ này thì biến mất không thấy gì nữa, khôi phục toàn bộ tu vi của mình!

Ba đạo chấp niệm thấy thế cũng mỉm cười, rồi cũng biến mất không thấy nữa!

Bọn họ thấy được tộc trưởng của mình, Nghệ Tử bây giờ cũng xuất thế, Nghệ Tộc bọn họ cuối cùng vẫn hiện thế lần nữa.

- Bây giờ chúng ta ra ngoài thế nào?

Vương Song và Vương Lâm nhìn tất cả những thứ này, cũng bất đắc dĩ liếc nhau, nơi này tiến đến ngược lại là đơn giản, thế nhưng ra ngoài thế nào?

- Bên ngoài trên thực tế chính là khu vực chấp niệm Kim Ô Nhất Tộc vẫn lạc lưu lại biến thành, công kích tất cả kẻ thù tiến vào! Thậm chí còn có hai tôn thánh giả chấp niệm bất diệt, có điều vừa rồi tộc trưởng đã ra tay diệt sát hai tôn thánh niệm kia.

Nghệ Tử bỗng nhiên mở miệng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xaor bỗng nhiên hiện lên vẻ hưng phấn:

- Ngủ say nhiều năm như vậy, rốt cuộc có thể nhìn thế giới bên ngoài một chút.

- Hai vị đại ca ca, chúng ta đi thôi, có mang theo Bắn Tinh Quyết, những chấp niệm Kim Ô kia không dám công kích chúng ta!

Nghe được Nghệ Tử mở miệng, trong mắt Vương Song và Vương Lâm lóe lên một tia kinh ngạc.

Có điều trong lòng bọn họ cũng có một ngọn lửa, trước đó một mực bị người đuổi giết, bây giờ được Hậu Nghệ Chuẩn Đế trao tặng Bắn Tinh Thuật, đang muốn nếm thử một chút.

Mấy người Thu Ảnh Đồng, Tiểu Thất trở lại bên trong Vạn Giới Châu, Nghệ Tử thì ngồi trên vai Vương Song, ba người đi ra bên ngoài, không đến bao lâu đã nhìn thấy một tầng bình chướng vô hình, đám người Vương Song nhất thời giật mình, đây cũng là đường ranh giới giữa Nghệ Tộc và Kim Ô Tộc.

"Vèo."

Giống như xuyên qua một tầng mặt nước, trước mắt mấy người Vương Song tối sầm, một lần nữa về tới tình cảnh lúc trước!

Có điều lúc này trong đầu Vương Song và Vương Lâm lại có một đạo giống như quang mang ngôi sao xuất hiện, chiếu rọi trong mắt hắn, vậy mà có thể cho hắn nhìn thấy tất cả xung quanh trong vòng vạn mét.

- Hì hì, Bắn Tinh Thuật của Nghệ Tộc ta chính là thần thuần công kích từ xa chí cường, thị lực đương nhiên có thể xuyên thấu tất cả, lại có thẻ khóa chặt kẻ thù.

Nghệ Tử ngồi trên vai Vương Song đá đá bàn chân trắng như tuyết, vẻ mặt ngạo kiều mở miệng

Vương Song và Vương Lâm giật mình, thế nhưng ngay sau đó, bọn họ nghĩ đến một vấn đề.

Không có cung tiễn!

Dù cho thần xạ thủ mạnh đi nữa, không có cung tiễn thì cũng chỉ có không bột đố gột nên hồ!

- Cung tiễn sao, ta giúp các ngươi chuẩn bị xong!

Nghệ Tử cười hì hì mở miệng, vung tay nhỏ lên, hai cái đại cung màu đen xuất hiện ở trong tay hai người!

- Dùng trước đi, mặc dù chỉ là thần binh Tôn Giả, nhưng trước mắt cũng là tốt nhất ngoài thần cung bản mệnh của ta, chờ sau này lại tìm cái tốt hơn rồi đổi lại.

Hai người Vương Song tiếp nhận đại cung, hai cái đại cung này cũng là chế tác từ loại kim loại kỳ dị nào đó, dây cung cũng chế tác từ Giao Long Chi Cân.

"Ong."

Nhẹ nhàng kéo dây cung một cái, phát ra một trận âm thanh ong ong.

Trong óc, thần thông liên quan tới Bắn Tinh Thuật giống như nước chảy xuôi trái tim, từng giờ từng phút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận