Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 508: Vương Ngang và Đinh Văn Long! (3)

Khi bọn họ tìm được phòng ở của khu ba phía đông mới phát hiện bên trong ước chừng bảy tám chục mét vuông, đầy đủ mọi thứ dụng cụ gia đình, hệ thống sưởi hơi làm cho cả phòng nóng lên hầm hập, bọn họ vừa vào lại cảm thấy ấm áp như mùa xuân, thời tiết rét lạnh bên ngoài không thể nào lọt vào đây.

- Oa, thật ấm áp, thật lớn!

Tiểu nam hài có chút hưng phấn chạy khắp nơi, cảm thấy ngạc nhiên về nơi này.

Vương Ngang cùng lão bà hắn cũng rất kích động, có thể có được một căn phòng như vậy ở Mạt Thế là khát khao của biết bao nhiêu người, không phải lo lắng Zombie, không phải lo lắng Biến dị thú, lại càng không phải lo lương thực, tất cả đều được sắp xếp vô cùng chu đáo.

“Thành chủ thật sự là một kỳ nhân!

Trong lòng bọn họ không khỏi cảm thán sự mạnh tay của Vương Song.

- Tốt như vậy, ta cũng phải đi xem phòng của ta mới được!

Đinh Văn Long thấy vậy vội vàng lấy chìa khoá ra, đi tới phòng đối diện của mình, tức khắc lại là một tiếng kinh hô, mẫu tử hắn cũng đi khắp nơi trong phòng, dường như muốn hiểu hết từng góc ở nơi này.

Thời gian hai ngày trôi qua, hai nhà bọn họ đã làm quen với cuộc sống trong này, vật tư ngày đầu tiên lĩnh cũng đủ để bọn họ chống đỡ một tuần, đều không thiếu ăn uống.

Nhưng Đinh Văn Long lại thấy có chút kỳ quái, những người bọn họ biết không ít người đều là ngày hôm sau đã được sắp xếp nơi làm việc, có người lên lớp, có người đi nhà xưởng, còn lại là đi làm lái xe vận chuyển......

Cho dù là hài tử của bọn họ cũng đều được sắp xếp đi học trong trường học của Thiên Chi Thành, hiện tại dân số tăng lên hai mươi ngàn người, hài tử chỉ chiếm khoảng hơn ba ngàn người, nhiều hài tử như vậy thì giáo dục cũng là một vấn đề lớn, Sở Thiến yêu cầu Vương Song cải tạo một số nơi thành một trường học lớn.

Chỉ là giáo viên giảng dạy có một hai trăm người, hiện tại không chỉ có dạy bọn họ văn hoá, đồng thời càng thêm tiến hành rèn luyện về thân thể, dù sao về sau bọn họ cần phải đối mặt với Zombie và Biến dị thú, không có một thân thể ưu tú sẽ rất khó có thể sinh tồn được ở Mạt Thế.

Những hài tử này đều học theo từ lớn đến bé, chia thành tiểu học, sơ trung, cao trung từng cấp đều có những giáo viên tương ứng. Tiểu học không cần bọn họ phải tốn một phân tiền, dựa vào nền tảng có mình mà hỗ trợ, còn sơ trung thu chi phí nhất định, không cao, cơ bản mỗi người đều có thể đủ để gánh vác, tới cao trung mới có thể thu học phí bình thường.

Đám người Vương Song suy nghĩ cao trung ngoại trừ kiến thức về văn hoá, có thể bắt đầu dạy bọn họ kiến thức về đánh võ, sử dụng súng, sinh tồn tự nhiên.

Dù sao đến lúc đó bọn họ đều trở thành người trưởng thành, không còn được căn cứ bảo vệ, cũng dần trưởng thành, xem biểu hiện của bọn họ, ưu tú có thể trở thành sĩ quan, hoặc là đi theo hướng quản lý, không đủ ưu tú hoặc là tiếp tục trả tiền học tập hoặc là trở thành binh lính chém giết trên chiến trường, không muốn đi lính có thể đi tìm công tác, hoặc là tự gây dựng sự nghiệp, buôn bán.

Vương Ngang cùng Đinh Văn Long đều cảm thấy vô cùng mê mang, cho dù là lão bà của bọn họ cũng đều tham gia làm việc, một người làm phục vụ hậu cần, một người làm giáo dục, bọn họ đều có bằng cấp cao, bởi vì lão bà của họ cũng đều học qua đại học, hiện giờ tuy rằng là Mạt Thế nhưng có trình độ nhất định cũng được xem trọng, không đi làm những công việc cần nhiều thể lực.

Chỉ có hai cái đại nam tử ở nhà, không có việc gì, muốn đi ra ngoài tìm việc cũng gần như không có cái gì bọn họ có thể làm, thậm chí ở nhà ngây người hai ba ngày bọn họ đều muốn đi làm một nhân viên cửa hàng. Dù sao thân là một nam nhân cũng không thể không kiếm tiền nuôi gia đình, vợ của mình đều đã ra ngoài làm việc, bản thân ở trong nhà làm cho lòng tự trọng của bọn họ bị đả kích nghiêm trọng.

- Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ ta thật sự muốn đi làm một người bán hàng!

Đinh Văn Long cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói với Vương Ngang.

- Cũng không khác mấy, tẩu tử ngươi bây giờ mỗi ngày đều ở trường học, tiền lương một ngày chỉ có hai cân lương thực, hiện tại phải dựa vào tẩu tử của ngươi để nuôi gia đình này!

Vương Ngang cười khổ một tiếng, cũng bất đắc dĩ.

- Cốc cốc cốc.

Một tiếng đập cửa truyền đến, làm cho hai người giật mình, Vương Ngang tò mò ra mở cửa, bây giờ không phải thời gian tan làm mà, lão bà hắn không thể nào trở về được?

- Xin chào, ngươi là?

Mở cửa ra, hai quân nhân đứng ở cửa, lấy ra ảnh chụp trong tay, Vương Ngang liếc mắt nhìn một cái, đúng là mình, không khỏi cau mày nghi hoặc hỏi. Hắn nhưng thật ra cũng không có lo lắng về an toàn của mình, ở trong Thiên Chi Thành không ai dám tuỳ tiện làm chuyện trái pháp luật, lại không có ai dám mạo hiểm giả mạo người của quân đội, nhiều Tiến Hoá Giả ở đây như vậy, nếu lộ ra một chút dấu vết chắc chắn là muốn chết cũng khó!

- Xin chào, ngươi là Vương Ngang vương tiên sinh đúng không!

Hai người rất lễ phép bắt chuyện.

- Chúng ta ở phủ thành chủ, thành chủ đại nhân muốn gặp ngươi một chút, ngươi đi cùng chúng ta một chuyến!

Bạn cần đăng nhập để bình luận