Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1084: Thân ảnh quen thuộc!

- Ha ha, thú vị như vậy, ta cũng muốn xem rốt cuộc ở nơi hẻo lánh thế này sẽ xuất hiện cao thủ như thế nào, có khi còn có thể biến thành người của mình.

Nam tử tự lẩm bẩm.

- Ha ha, đại nhân đã rat ay, chắc chắn sẽ dễ như trở bàn tay, có thể trở thành thủ hạ của đại nhân, chắc chắn là phúc khí ba đời mà kẻ đó có được.

Lục Chấn ở một bên không ngừng nịnh bợ.

Kha Ni cũng không nói gì nữa mà chỉ gật đầu, hắn cũng không cho rằng ở nơi này sẽ có kẻ mạnh hơn mình.

Nhìn Lục Chấn như vậy, đám người Phương Thanh lập tức biến sắc, Lục Chấn đã khủng bố như vậy rồi, nhưng bọn họ còn có thể chống đỡ được, dù sao dựa vào thực lực của Vương Song, ứng phó với ngườ như vậy cũng không phải là vấn đề, nhưng bây giờ lại xuất hiện thêm một tên nữa khiến bọn họ không khỏi lạnh người, bọn họ thật không dám tưởng tượng, nếu Miêu Vong đến thật, đối mặt với thực lực khủng bố của kẻ kia sẽ ra nông nổi nào nữa.

- Tuyệt đối đừng đến!

Trong lòng của tất cả mọi người không khỏi gầm nhẹ, giờ khắc này, bọn họ đã triệt để hết hy vọng, đối mặt với tình huống hẳn phải chết thế này, bọn họ cũng không muốn liên lụy đến Miêu Vong.

Nhưng mà, bình thường sợ chuyện gì, chuyện đó sẽ xảy ra, trong lòng bọn họ không ngừng cầu nguyện, nhưng một thân ảnh trậm ổn lại chậm rãi bước về phía này.

- Cốp cốp

m thanh giống như gióng trống trận vang lên, khắp nơi dường như đều rung động, giống như thiên quân vạn mã tiến đến.

Một khí thế khủng bố giống như Thái Sơn Áp Đỉnh xa xa truyền đến, cảm nhận được khí tức này, đám người Phương Thanh cũng chấn động, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.

- Đến, đến thật rồi!

Bờ môi Phương Thanh runn run, cảm thấy thật cay đắng.

Đám người Kha Ni, Lục Chấn cũng cảm nhận được khí tức kia, trong lòng Lục Chấn giật mình, âm thầm hít một ngụm khí lạnh, cảm thấy may mắn vì Kha Ni đến đây, nếu không e rằng bản thân thật sự không thể đối phó được.

Mà khóe miệng của Kha Ni lại khẽ nhếch, hiếu kỳ quay đầu lại nhìn, muốn biết kẻ có thể giết chết một con biến dị thú nhất giai thì có bộ dáng ra sao.

Ngạn Tiểu Ngư là một Tiến Hóa Giả của thành phố Giang Nam, đương nhiên, chỉ là một Tiến Hóa Giả hết sức bình thường, nhưng hắn còn có một thân phận khác trong căn cứ thành phố Giang Nam.

Nói trắng ra thân phận bí mật đó chính là tình báo viên thu thập thông tin, thực lực của hắn cũng không xuất chúng, vì vậy, chỉ có thể đến những nơi vắng vẻ thế này, một tháng trước hắn đến đây, dựa vào nhiệm vụ cấp trên phân cho, chính là tìm kiếm lão đại của lão đại.

Ngạn Tiểu Ngư cũng khiếp sợ không thôi, cấp trên lại muốn tìm thành chủ đại nhân! Chẳng lẽ thành chủ đại nhân đã xảy ra chuyện gì, nhưng cho dù hắn có nghi hoặc thế nào, thân phận của hắn cũng sẽ không nhận được bất kỳ giải đáp nào.

Hắn chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh mà làm việc thôi.

Một tháng trôi qua, hắn dò xét tất cả mọi chuyện ở trong căn cứ Hắc Thủy, không có chút thu hoạch nào, ngay lúc hắn muốn rời đi thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cả căn cứ đều bị phong tỏa, hắn cũng bị vây ở chỗ này.

May mà hắn có thể ẩn nấp, đồng thời cũng do không quá xuất chúng, cho nên có thể trốn trong đám người, không bị phát hiện ra.

Nhưng mà, hắn vẫn có chút căng thẳng, bởi vì, hắn biết được những kẻ kia đến từ đâu, bây giờ bọn họ đang điên cuồng vơ vét vật tư, thậmchí không ngừng lôi kéo kéo, dụa hoặc, bức hiếp, hoặc hợp tác với Chúa Tể của căn cứ, tóm lại vì để cô lập tứ đại siêu cấp căn cứ, những thế lực ngoại lai này đã không ngừng điên cuồng dùng đủ các loại thủ đoạn.

Bây giờ hắn đã lâm vào tình cảnh này, cũng không hoài nghi chút nào, chỉ cần những người này đã không còn hữu dụng nữa, vậy rất có thể, bọn họ sẽ gặp phải cục diện bị tàn sát, chuyện như vậy đã từng xảy ra rồi.

- Đáng chết, sao ta lại không rời đi sớm một chút chứ!

Sắc mặt của Ngạn Tiểu Ngư vô cùng khó coi, trong lòng cũng rất hối hận.

Trong lòng hắn hạ quyết tâm, đến lúc thật sự gặp nguy hiểm, nhất định phải liều mạng một lần.

Trong tay hắn có phương thức liên lạc bí mật, nhưng chỉ đến lúc quan trọng nhất thì tình báo kia mới xuất hiện, có thể nói, tính mạng của hán cũng không bằng phương thức liên lạc quan trọng này.

Ngay khi Ngạn Tiểu Ngư đang suy tư, lại nghe được tiếng bước chân nặng nề truyền đến, giống như một ngọn núi nhỏ vậy, trong đầu lập tức phát họa được dáng người kẻ kia là một đại hán to lớn như trâu, cơ thể đầy cơ cắp, gương mặt đầy râu ria.

- Có đến thì thế nào chứ, có Kha Ni ở đây, trừ phi đối phương cũng là cường giả nhị giai, nếu không cũng chỉ có thể chịu chết.

Ngạn Tiểu Ngư khẽ lắc đầu, thực lực của hắn cũng không bị hao tổn, vừa nãy đám người Phương Thanh nói gì hắn đều nghe được, cho nên cũng chẳng có chút vui mừng nào.

Thân là một tình báo viên, thực lực của đám người Kha Ni ra sao hắn rõ hơn cả, có thể nói, những người có thể thắng được người này trong toàn bộ thành phố Giang Nam chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn cũng không tin ở nơi vắng vẻ thế này lại xuất hiện một tuyệt thế cường giả!

- Nhưng mà nhìn khí thế lại rất nhiều, đáng tiếc!

Bạn cần đăng nhập để bình luận