Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1951: Ám Sát Tôn Giả! (2)

Chuông nhỏ phun ra nuốt vào nguyên khí, giống như một sinh mệnh, lần thứ hai nhìn thấy thần binh trấn tông của Thanh Nguyên Tông Vương Song cảm giác thần binh này so với cái trước đó dường còn mạnh hơn.

- Thanh Nguyên chung trước đó bị Tào Vũ giở thủ đoạn tạm thời cản trở nhưng bây giờ đã được khôi phục, đồng thời còn tiến thêm một cấp độ, chỉ còn cách một bước nữa là sẽ hoàn toàn khôi phục thương thế, phối hợp với Dương Mạt là đủ để hắn có thể chân chính chiến đấu cùng Tôn Giả!

Bàn tay Thanh Nguyên Tử khẽ động, Thanh Nguyên chung lao về phía Dương Mạt nhanh như chớp, không ngừng xoay tròn trên đỉnh đầu Dương Mạt.

- Chúng ta đợi tin tốt của các ngươi!

Thanh Nguyên Tử nhìn Vương Song.

- Ngoại trừ Thanh Nguyên chung, ta cũng không có thứ gì khác có thể giúp đỡ được các ngươi.

- Ha ha, chưởng giáo không cần lo lắng cho ta, ta có thần binh của mình!

Vương Song cười một tiếng, không hề để ý nói.

- Đúng rồi, chưởng giáo, Cổ Sát Tông Tinh Vực nằm ở đâu?

Vương Song dường như nghĩ tới điều gì đó, mở miệng hỏi.

Tây Tinh Vực có chín đại Tinh Vực, mỗi Tinh Vực đều khác nhau, chỉ có sử dụng tọa độ không gian tương ứng mới có thể tìm được.

- Chu Càn sư đệ biết vị trí của Cổ Sát Tông, có hắn ở đó, ngươi không cần lo lắng.

Thanh Nguyên Tử mở miệng nói.

- Nếu đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát, chưởng giáo, các vị phong chủ, các ngươi hãy ở trong tiểu thế giới này đợi tin tốt của ta.

Vương Song vừa nói, vừa phất tay một cái, thu hồi Vạn Giới Châu, không gian trước mặt xuất hiện một khe hở.

Hắn quay người tiến vào trong khe hở, Dương Mạt, Chu Càn cũng theo sát hắn rời đi.

Nhìn thân ảnh ba người biến mất, những thân ảnh trong đại sảnh đều im lặng, trong mắt hiện lên một tia khó hiểu.

Bên ngoài tiểu thế giới, Vương Song đứng trong hư không, quay người nhìn tiểu thế giới trước mắt, Chu Càn cùng Dương Mạt cũng đứng bên cạnh Vương Song, tò mò nhìn hắn.

Trong mắt Vương Song lóe lên một chút suy tư, ngay sau đó vung tay lên, hàng loạt thế giới hư ảo xuất hiện, bao phủ từng lớp lên tiểu thế giới trước mắt, chỉ trong thời gian uống cạn một chén trà, Vương Song đã hoàn thành động tác, sau đó nhìn về phía Chu Càn và Dương Mạt.

- Ta không dám chắc trong tông môn có nội gián của Cổ Sát Tông hay không, chỉ có thể làm trước vài biện pháp phòng ngừa, miễn cho chuyện ngoài ý muốn xảy ra giống như lần trước!

Ánh mắt Vương Song thâm trầm.

Vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, Vương Song đã đặc biệt phong tỏa tiểu thế giới này lại, đừng nói đến chuyện ra vào, ngay cả một chút tin tức cũng không thể lọt ra ngoài.

Thậm chí, nếu như có người muốn ra vào, hay truyền tin thì hắn cũng là người đầu tiên nhận ra.

Nghe vậy, Chu Càn cùng Dương Mạt đều gật đầu, rõ ràng không phản đối sự sắp xếp của Vương Song.

- Chu lão, ngươi đi xác định vị trí của Cổ Sát Tinh Vực!

Vương Song dùng Vạn Giới Châu để hiến tế, sức mạnh không gian dao động, giống như liên thông với vạn giới.

Nhìn thấy Vạn Giới Châu, Chu Càn gật đầu, vươn tay ra, trong mơ hồ, dường như có vô số tinh hà xuất hiện, mà trong tinh hà vô tận này, cũng xuất hiện một điểm sáng!

Vạn Giới Châu đột nhiên phát ra một tia sáng, nuốt chửng điểm sáng này, sau đó mở ra một luồng ánh sáng, dẫn tới hư không vô danh.

- Đi!

Thấy thế, Vương Song vung tay lên, kéo Chu Càn cùng Dương Mạt cùng đi vào, hai người cũng không phản đối, ngay sau đó Vạn Giới Châu hóa thành một chùm sáng, bay trong không trung.

...

Lúc này, bên trong Cổ Sát Tinh Vực, phía trên Cổ Tháp Tinh là nơi tọa lạc Cổ Sát Tông.

Vô số đỉnh núi lơ lửng giữa trời, đủ loại cung điện nguy nga, lầu các sừng sững, còn có đan dược tràn đầy nguyên lực, chim chóc cùng linh thú,tô điểm nơi này giống như tiên cảnh.

Cùng lúc đó, có vô số khí tức cường hãn xuất hiện, đây đều là cường giả của Cổ Sát Tông!

Giữa một đỉnh núi, trong cung điện màu vàng rộng lớn, Cổ Diễn Tôn yên lặng ngồi trên ngai vàng óng ánh.

Mà ở bên dưới, một thân ảnh to lớn yên lặng ngồi đó, nhìn khí thế thì dường như không hề thu kém Cổ Diễn chút nào.

- Cổ Diễn, xem ra thương thế của ngươi đã bình phục rồi.

Bóng người phía dưới mở miệng cười nói, thanh âm rất có uy lực, không khí xung quanh hơi chấn động.

- Nếu như thương thế của ta không tốt, cũng sẽ không mời ngươi tới!

Giọng nói của Cổ Diễn Tôn giả vang lên, giọng điệu vô cùng trầm thấp.

- Này, Cổ Diễn, ngươi cũng là thật mất mặt, không thể đối phó một Thanh Nguyên Tông, còn muốn ta tới trợ giúp!

Thân ảnh phía dưới cười nhẹ một tiếng, mở miệng nói.

- Nếu bị người ta biết, đường đường là điện chủ Hồng Hoang điện, lại cùng liên thủ với Chiến Tôn Tây Tinh Vực oanh phong tiêu diệt người Thanh Nguyên Tông, chỉ sợ sẽ khiến rất nhiều người kinh ngạc!

Cổ Diễn cười lạnh một tiếng, lãnh nhạt mở miệng.

Người trước mặt này đúng là điện chủ Hồng Hoang điện, một trong tám thế lực hùng mạnh ở Tây Tinh Vực - Chiến Tôn!

- Ha ha...

Nghe vậy, Chiến Tôn cười khẽ một tiếng, không có trả lời.

- Ta cũng không nghĩ tới Thanh Nguyên Tông vậy mà lại xuất hiện một người tên Chu Càn, người này, không hổ danh từng là đại tuyệt thế Thiên Kiêu của Tây Tinh Vực! Dù cho mọi thứ đều bị phá hủy cũng phải bảo vệ Thanh Nguyên Tông.

Ánh mắt Cổ Diễn thay đổi, sắc mặt có chút âm trầm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận