Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 705: Thú Hoàng nhị giai! (2)

Ngay cả đám người tiến sĩ Hứa, lúc này cũng sợ ngây người, nhìn thấy nhất giai Thú Vương xuất hiện liên tục như vậy, bọn họ mới hiểu trước đó tại sao đám người Hình Ưng không mang tất cả mọi người đi, nếu thật sự mang đi hết, e rằng bọn họ sẽ còn chết nhanh hơn!

- Sao lại xuất hiện nhiều biến dị thú khủng bố như vậy!

Trong lòng mọi người không hẹn mà có cùng một suy nghĩ, cho dù là người chính nghĩa nhất là Tưởng Ngọc Minh lúc này cũng phải ngậm miệng lại.

- Không thể để bọn chúng vây kín như vậy, nếu không chúng ta đừng hòng thát được!

Thần Hộ Thiên Xuyên lớn tiếng quát, một đao khí vô cùng sáng chói xuất hiện, giây tiếp theo đã phóng về phía ba con biến dị thú.

Tiểu Hổ lúc này cũng thấy được Vương Song, trong mắt thoáng chút mừng rỡ, còn chưa kịp chào hỏi, đã trực tiếp gào lên một tiếng, phóng về phía Vương Song, miệng phun ra ngọn lửa lớn.

- Đi!

Vương Song khẽ quát một tiếng, thồng thời vungra một chưởng, hỏa diễm xuất hiện khắp nơi, mang theo tiến sĩ Hứa và Hình Ưng, HT phóng về phía Tiểu Hổ.

Những người khác nhìn thấy, khí thế trên người của Tiểu Hổ rõ ràng là kinh khủng hơn so với những con biến dị thú còn lại, nhưng Vương Song lại chọn con biến dị thú này, đúng là ngu. Nhưng bọn họ căn bản không kịp nói gì, năm con biến dị thú ở phía sau đã đuổi đến, bọn họ cần phải nhanh chóng mở một con đường!

- Giết!

Bọn họ hét lớn một tiếng, các loại công kích cường hãn đều xuất hiện, rơi vào ngươi hai con biến dị thú còn lại.

Trong nháy mắt, không gian ở đây giống như lâm vào cảnh bạo loạn, tất cả mọi thứ đều bị thiêu rụi!

Đợi đến khi năng lượng tán đi, con đường bị ba con biến dị thú lại được mở ra, mà ba con Thú Vương thì máu me đầy đầu, ngơ ngơ ngác ngác.

Đám người Thần Hộ Thiên Xuyên và Thường Thừa Viễn cũng không tốt hơn là bao, dù sao trước đó bọn họ cũng đã từng giao đấu với năm con Thú Vương, nên cũng bị thương không ít.

Nhưng Vương Song và Tiểu Hổ liếc mắt nhìn nhau một cái, không hẹn mà gặp cùng nở nụ cười nhẹ, sắc mặt của Hình Ưng và tiến sĩ Hứa lại vô cùng kỳ lạ, bọn họ thấy rõ ràng Vương Song và Tiểu Hổ không có đánh nhau gì cả, chỉ phóng ra mấy ngọn lửa cho đẹp mà thôi.

- Chẳng lẽ, hắn và những con biến dị thú kia cấu kết với nhau!

Tiến sĩ Hứa nhìn Vương Song, trong lòng có chút kinh hãi nghĩ.

- Đi mau!

Nhưng thấy con đường đã được mở ra, tất cả mọi người đều vui mừng, vội vàng chạy về phía trước.

- Ầm

Sâu trong dãy núi, một khí tức vô cùng khủng bố giống như Cự Long Viễn Cổ thức tỉnh, rơi vào trong tim của bọn họ, giống như đang giữ cổ bọn họ lạ vậy.

Đám người Thần Hộ Thiên Xuyên, Thường Thừa Viễn đều vô cùng hoảng sợ, không dám tin nơi này còn có biến dị thú kinh khủng như vậy.

- Gào

Một tiếng rống giân vang lên, mặt đất trong vòng năm trăm mét giống như bị sụp đổ. Sức mạnh đủ để phá vỡ núi Đại Hải từ phía xa truyền đến.

- Không ổn rồi, chạy mau!

Tất cả mọi người đều sợ mất mật, trực tiếp bỏ chạy thục mạng về phía trước.

Vương Song cũng chấn động không thôi, cảm thụ được sức mạnh vượt xa chính mình như vậy, trong lòng hắn nhất thời hiểu ra đối phương cực đại như thế nào!

- Khó trách, Tiểu Hổ không dám kinh động đến con biến dị thú này, thực lực này còn vượt xa nhất giai, nếu trêu chọc phải con biến dị thú này thì chỉ có con đường chết!

Vương Song lẩm bẩm, cũng không chậm trễ mà nhanh chóng chạy về phía trước.

Dựa vào kế hoạch của hắn, Tiểu Hổ mang theo hai con biến dị thú khác không ngừng phá rối hai người Thần Hộ Thiên Xuyên và Tùng Bản Hạ Ngạn khiến bọn họ tức giận, nhưng lại không thể dừng lại để chống đỡ!

- Ba con súc sinh đáng chết này!

Thần Hộ Thiên Xuyên tức giận lên tiếng mắng, ba con nhất giai Thú Vương vẫn luôn gây phiền phức cho hai người bọn họ, mà đám người Thường Thừa Viễn ở một bên lại không ảnh hưởng gì hết, vì vậy, tốc độ của hai người kia bị rơi lại phía sau.

Thường Thừa Viễn, Lưu Phong lại vô cùng vui vẻ, thấy hai người kia bị Thú Vương đặc biệt nhắm vào, bọn họ càng chạy nhanh hơn, thậm chí trong lòng còn nghĩ đếu mấy con biến dị thú này có thể giữ chân bọn họ ở lại đây thì tốt biết mấy.

- Đi chết đi!

Thần Hộ Thiên Xuyên hừ lạnh một tiếng, vô số đao ảnh hiện lên, hình thành trận đao dày đặc, ngàn đao cùng động, tạo ra một con đường.

- Tùng Bản Hạ Ngạn cũng đen mặt, thân thể cơ hồ trở thành cái bóng, tất cả các loại công kích rơi vào người hắn dều trực tiếp xuyên qua, không có chút bị thương nào, nhưng mỗi lần như vậy, sắc mặt của hắn sẽ trở nên tái nhợt.

- Gào

Ở cách mọi người rất xa, một con Kim Cang cực lớn cao chừng hai mươi mét, bộ lông đen trên người giống như những cái cây nhỏ, nhìn khổng lồ giống như Cự Nhân Viễn Cổ, đôi mắt to như phát hiện đông đảo Tiến Hóa Giả đang chạy trốn ở phía xa, lập tức há miệng phát ra một tiếng gào chấn động cả thiên địa.

Nghe âm thanh kinh tâm động phách kia, đám người Thần Hộ Thiên Xuyên chỉ có thể liếc nhìn nhau một chút lại lập tức điên cuồng bỏ chạy, chỉ hận cha mẹ sinh thiếu cho mình hai cái chân nữa.

Mặc dù Vương Song đang chạy trốn, nhưng vẫn thừa cơ nhìn về phía xa, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận