Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1432: Bại Lộ!

Vương Song cẩn thận cảm nhận một chút cơ thể của mình, cảm thấy đột nhiên mạnh lên rất nhiều, thế nhưng đột phá ở trên cơ thể mình là chuyện gì đây?

Vương Song nhớ đến chuyện tối hôm qua, Quá Khứ Thân của mình có được đột phát, nghĩ đến bây giờ mình đã có thể vận dụng một số sức mạnh thuộc về Tam thế Thân rồi phải không!

Nghĩ đến đây, Vương Song nhìn thấy Vương Lâm từ ngoài trở về, trên mặt bụi bẩn, hơi thở dốc, Vương Song có chút kỳ quái.

- Vương Lâm, buổi sáng ngươi ở đâu? Mệt đến nỗi thở hồng hộc thế.

- Ta nghe nói muốn trở thành một Tu Hành Giả, nhất định phải có một khí lực tốt, ta phải rèn luyện khí lực của bản thân.

Vương Lâm trầm giọng mở miệng, lời nói này làm Vương Song cảm giác được có chút buồn cười,

- Ai nói cho ngươi, muốn trở thành một Tu Hành Giả nhất định phải có khí lực.

- Ta nhìn thấy ở trong sách.

Vương Lâm có chút xấu hổ, sách trong lời hắn cũng chính là mấy quyển sách của tiên sinh dạy học trong thôn, có ghi chép một số chuyện kỳ quái của ngoại giới, nhưng rất nhiều trẻ con trong thôn không thích đọc sách.

- Toàn lời dối trá!

Vương Song lắc đầu, nghĩ một lát trong tay xuất hiện một cuốn sách tu hành pháp cơ sở đưa cho đối phương,

- Cầm đi, ta sẽ dạy ngươi ba ngày, có cái không hiểu thì hỏi.

Vương Lâm thấy thế, giống như nhận được tuyệt thế bảo bối vậy, đặt môn cơ sở tu hành pháp này trong tay, vẻ mặt cảm kích nói lời cảm ơn với Vương Song, Vương Song lắc đầu, thiên phú của Vương Lâm quá thấp, dù cho tu hành pháp đơn giản nhất cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của nguyên khí thiên địa.

Mấy ngày sau, Vương Lâm rơi vào trạng thái cực kỳ điên cuồng, mỗi ngày đều dựa vào pháp tu hành cơ bản để tiến hành thổ nạp, Vương Song cũng kiên nhẫn hướng dẫn, thậm chí còn lấy một số còn lấy ra một số linh dược để giúp đỡ đối phương.

Nhưng không biết có phải thiên phú đối phương quá kém hay không, những linh dược này được Vương Lâm hấp thu, gần như không có chút tác dụng nào, Vương Lâm ngay cả cảm nhận được sự tồn tại của nguyên khí thiên địa cũng không được, nói gì đến chuyện hấp thu!

Nhưng Vương Lâm cũng không tức giận chút nào, hoàn toàn dựa theo lời nói của Vương Song để cảm ngộ nguyên khí thiên địa.

Thấy Vương Lâm kiên trì như vậy, Vương Song không nói lời đả kích nào, chỉ có thể âm thầm thở dài một tiếng.

- Tên tiểu tử này trời sinh không phải hạt giống tu luyện, bước đầu tiên của tu hành, cảm nhận nguyên khí thiên địa đều khó khăn như thế, một khi tu hành thành công, sợ rằng sẽ tốn thời gian dài, người khắc đến Hóa Thần, hắn còn là Hậu Thiên!

Tiểu Hắc nói với Vương Song

Vương Song gật đầu, hiển nhiên có chút công nhận lời nói của đối phương.

- Vương tiểu tử, nơi này không thể ở nữa, ta đã cảm nhận được, đoán chừng Bách Luyện Thượng Nhân, rất nhanh có thể tìm tới nơi này, nhất định phải đổi nơi khác.

Giọng của Tiểu Không đột nhiên vang lên, trước đó Tiểu Không vận dụng thần thông truyền tống Vương Song rời đi, tình trạng vết thương của bản thân cũng không nhẹ, bây giờ tình trạng vết thương khôi phục, lần đầu tiên lên tiếng.

- Chẳng lẽ không thể xóa Truy Trung Ấn Ký kia đi sao?

Vương Song nhăn mày, hắn biết trên người mình bị Bách Luyện Thượng Nhân khắc ấn ký, luôn muốn xóa đi nhưng không có cách nào làm được.

- Đó là bút tích của một vị Tinh Chủ, ngươi cho rằng dựa vào thực lực của ta bây giờ, có thể giải quyết sao? Có thể tạm thời ngăn chặn là đã đến cực hạn của ta rồi!

Tiểu Không bất đắc dĩ nói, tuy nó đã từng vô cùng huy hoàng, nhưng bây giờ lâm vào bước đường cùng này, đã mất nhiều rất nhiều năng lực từ lâu.

Nghe vậy, Vương Song cười khổ một tiếng, nhìn Vương Lâm đang lẳng lặng xếp bằng, cố gắng cảm ứng nguyên khí thiên địa, nghĩ một lát, nghĩ một lát, lấy ra một Chu Quả rồi đặt ở bên trong một cái hộp ngọc.

Đây là Chu Quả trăm năm, nếu như Vương Lâm thật có thể cảm ứng được tồn tại của nguyên khí thiên địa, quả này sẽ có thể giúp đối phương ít đi rất nhiều con đường vòng.

Hắn không phải là không muốn cho đối phương pháp tu luyện tốt hơn , nhưng ngay cả căn phương pháp cơ bản đơn giản nhất của tu hành cũng đã vô cùng khó khăn, để hắn tu hành công pháp tinh diệu hơn nữa, chưa nói là có thể lĩnh ngộ được hay không, qua thời gian, sợ rằng đến khi chết rồi đối phương vẫn không thể thành công cảm ngộ được nguyên khí thiên địa.

- Tiểu tử, không biết vì sao, cảm giác cực kỳ có duyên với ngươi, hi vọng sau này chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại.

Vương Song nhìn đối phương, khẽ cười một tiếng, thân ảnh lập tức giống như sợi tơ đầy trời, trực tiếp tan ra.

Mà sau khi Vương Song biến mất, không phát hiện ra trên người của Vương Lâm hiện ra một vòng ánh sáng trắng toát, ánh sáng cực kỳ yếu ớt, ngay sau đó một viên thạch châu từ từ xuất hiện, bao phủ lấy hộp ngọc mà Vương Song đặc trước mặt, trong giây lát, hộp ngọc biến mất, trên thạch châu xuất hiện những đường vân kỳ dị, từng luồng năng lượng nhỏ xíu dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm, khí cơ thể hắn chấn động một cái..

Tiếng gió gào thét xuyên qua thân thể mình, Vương Song che giấu toàn bộ khí tức, bay về nơi xa, nhưng hắn vẫn cảm nhận được trên cơ thể mình có chút dao động kỳ dị truyền ra, bay về phía xa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận