Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2067: Yêu Tộc Tinh Vực (2)

Thần sắc Thánh Giả bình tĩnh nhìn Vương Song, ngữ khí nghiêm túc:

- Nếu như nàng gặp nguy hiểm, ta sẽ lại ra tay!

- Cái gì!

Vương Song vô cùng sửng sốt. Cơ hội được Thánh Giả động thủ đã là vinh hạnh to lớn. Ban đầu bản thân cũng vì thay mặt Tây Tinh Vực nên Thánh giả mới đồng ý cho cơ hội một lần được xuất thủ.

Bây giờ, người không chỉ nhìn Tiếu Tiếu mà còn hứa hẹn một cơ hội khác!

Vương Song rất hiếu kỳ, Tiếu Tiếu rốt cuộc có thân phận gì để có thể khiến Thánh Giả xuất thủ!

- Thân phận của nàng ngươi không cần biết, chỉ cần bảo vệ nàng cho tốt là được. Đợi đến ngày ngươi đến Trung ương Tinh vực thì tự khắc biết thôi.

Thiên Huyền Thánh Giả chậm rãi nói rồi phất tay, thần quang liền xuất hiện ngay trên đầu Tiếu Tiếu hóa thành trâm bạch ngọc.

- Đây là lễ vật gặp mặt ta tặng nàng, có thể đỡ đòn đến từ Thánh Giả!

Vương Song cảm giác bản thân đã tê liệt chỉ có thể cười khổ, cung kính thay Tiếu Tiếu cảm ơn Thánh Giả.

Đợi đến khi Vương Song, Tiểu Thất cùng những người khác rời đi, trưởng lão Tuyết Hành xuất hiện tại đây, tò mò nhìn bóng ảnh đám người Vương Song rời đi hỏi:

- Sư phụ, lai lịch của cô gái như thế nào mà người coi trọng đến vậy?

- Xưa nay nữ tử vẫn không hơn nam. Từ cổ chí kim đã là vậy. Nhưng chỉ có một ngoại lệ, vạn cổ chi đỉnh, một thân canh giữ càn khôn, hồng ý nhuốm máu, u tối điêu linh. Đây là đại bất hạnh của vũ trụ a.

Huyền Thiên Thánh Giả thở dài, lẩm bẩm một mình, ánh thần quang khó hiểu lóe lên.

Tuyết Hành mặt đầy hoang mang, không hiểu sư phụ đang nói gì.

- Nhất thế cuối cùng cũng đến, nhân kiệt xa xưa sẽ trở về và một trận đấu cuối cùng sẽ bắt đầu!

Thánh giả lại lẩm bẩm, Tuyết Hành bên cạnh biến sắc.

Vương Song rời khỏi Huyền Thiên Thánh Tông, trở về tông môn để đưa Thanh Nguyên chung rồi sau đó lên đường đến Yêu Tộc Tinh Vực. Từ Tây Tinh Vực đến Yêu Tộc Tinh Vực không có Truyền Tống trận chỉ có thể phi hành.

Nếu đổi lại là Cường giả bình thường sợ là phải tiêu hao ít nhất một ngàn năm. Nhưng nếu là Tôn giả chỉ cần hai năm là được.

Mà Vương Song trên đường nhờ vào Vạn Giới Châu thậm chí có thể rút ngắn thời gian xuống còn một tháng!

Trong tinh không tối tăm và lạnh lẽo, thỉnh thoảng có tia sáng xoẹt qua, một ngôi sao băng lướt qua rồi tan biến vào không trung.

Trong bóng tối thăm thẳm đó, một bóng người xuất hiện từ hư không đứng trên khối thiên thạch. Trên đầu là Vạn Giới Châu đang tỏa ra ánh sáng như sao kim, truyền ra từng đợt dao động, chiếu sáng con đường phía trước.

- Còn cách Yêu Tộc Tinh Vực bao xa?

Vương Song hỏi Tiểu Thất, tọa độ của Yêu Tộc Tinh Vực cũng chỉ hắn biết.

- Dựa theo tốc độ của chúng ta, chỉ cần bảy ngày!

Tiểu Thất đứng trên vai Vương Song, cẩn thận nhớ lại rồi nói.

- Quả nhiên không có Truyền tống trận, du hành tinh không sẽ vô cùng lãng phí thời gian!

Vương Song cảm khái nói. Bản thân hắn có Côn Bằng Bộ, tốc độ thuộc thiên hạ vô song thêm cả không gian chi lực của Vạn Giới Châu, nháy mắt có thể đi mấy trăm vạn dặm!

Nhưng cho dù vậy, hắn vẫn phí đến hơn nửa tháng!

Nghĩ đến bảy ngày tiếp theo phải đi, Vương Song cảm giác đau cả đầu, bản thân chưa bao giờ đi xa đến vậy.

Nghỉ ngơi trên khối thạch này một chút, Vương Song lại tiếp tục hành trình. Hành trình du hành buồn tẻ vô vị, phải có kiên nhẫn cùng nghị lực to lớn mới tiếp tục nổi.

Bảy ngày trôi qua trong nháy mắt. Khi đến gần Yêu Tộc Tinh Vực, Vương Song cảm nhận được loại khí tức bất thường, dường như ngay cả tinh không cũng tràn ngập loại khí tức cổ xưa và hoang dã ấy.

- Xoẹt.

Một ngày nay, Vương Song nhìn thấy một ngôi sao nhỏ vỡ ra giống như bị bóp nát. Vương Song thử cảm thụ, chỉ thấy một hung thú che cả bầu trời ngửa mặt lên gào thét, vung một chân lên, những ngôi sao vỡ ra từng mảnh.

- Bùm.

Trong bầu trời đen kịt truyền đến chấn động, chỉ có Tinh chủ cấp cao. Vương Song nhìn theo chỉ thấy con yêu thú dài đến ngàn trượng. Một con thuộc Xà tộc, còn kia hình như thuộc Kim Điểu. Chúng nó tại nơi vắng vẻ chém giết, máu tươi rải khắp tinh không. Một trận đấu vừa hoang dã vừa nguyên thủy.

Cuối cùng, Kim Điểu vẫn hơn một chút, trả giá với vết thương để giết kẻ địch. Sau đó cảnh giác nhìn Vương Song giương cánh rồi lập tức bay đi.

- Đây chính là Yêu Tộc Tinh Vực. Chưa vào đến đã thấy một trận chém giết. Không hổ danh là bộ tộc hiếu chiến số một.

Vương Song cảm khái một tiếng. Một trong những điều khiến Yêu Tộc luôn đứng đầu trong vạn tộc đó là bởi chiến tranh không ngừng là nguyên nhân chính. Bộ tộc này dường như không biết hòa bình phát triển là gì, luôn luôn chiến tranh.

Cũng may Yêu Tộc không có liên minh nếu không thì sợ rằng bốn đại Tinh Vực đông, tây, nam, bắc liên hợp lại vẫn không bằng Yêu Vực cường đại!

Đây chỉ mới là bắt đầu. Càng tiến sâu vào, Vương Song chứng kiến đủ loại chém giết vì tranh giành bảo vật, vì thuộc địa thậm chí còn vì phối ngẫu, chiến trận ngập tràn cùng khí tức khói thuốc súng.

- Kỳ lạ. Tuy rằng Tinh vực ngày trước đại chiến không ngừng nghỉ nhưng cũng không đến mức này!

Tiểu Thất đứng trên vai Vương Song cũng nghi ngờ.

- Có lẽ có liên quan đến lời cảnh báo của Long Chồn Nhất Tộc trước đó!

Mắt Vương Song sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận