Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 614: Phản ứng của các bên! (2)

- Đằng Dã Quân, tuy quân đội chịu trách nhiệm quản lý, nhưng muốn bọn họ đi đối phó với một Tiến Hóa Giả vì chúng ta, e rằng bọn họ sẽ không làm đâu!

Một thủ hạ nói ra nghi ngờ của mình, quân đội cũng không phải kẻ ngốc, người của Hòa Bình Xã chết, kết quả lại kêu quân đội đi bắt hung thủ, hung thủ này còn là một Tiến Hóa Giả! Không có một thế lực nào sẽ làm chuyện tốn sức này chỉ để lấy lòng!

- Ta biết, ta cũng không trông mong bọn họ sẽ ra tay, ta tự có tính toán của mình, các ngươi chỉ cần làm vậy thôi!

Đằng Dã Nguyên Nhất lạnh lùng nói.

- Vâng!

Tất cả các thủ hạ đều đồng loạt hô.

Sau đó Đằng Dã Nguyên Nhất bước đến một chỗ trong biệt thự xa hoa, gặp một Tiến Hóa Giả người Nhật Quốc, không biết đã nhận lời chuyện gì, khiến đối phương đồng ý ra tay một lần, sau đó hắn lại chạy tới một nơi khác, cũng gặp một Tiến Hóa Giả, sau khi trao đổi cái gì đó, đối phương cũng đồng ý ra tay.

- Lần này, có hai Tiến Hóa Giả cấp bảy ra tay, ta xem ngươi có chết hay không!

Ánh mắt Đằng Dã Nguyên Nhất trở nên lạnh lẽo, vô cùng điên cuồng, bây giờ con của hắn đã chết, hắn cũng không còn gì để lo lắng nữa, tài sản để lại đủ để nhờ hai Tiến Hóa Giả cấp bảy ra tay, hắn nghĩ cho dù đối phương có là Tiến Hóa Giả, đối mặt với hai Tiến Hóa Giả cấp bảy này, cũng chỉ là đường chết mà thôi.

Ở một nơi khác, trong một quân doanh trông có vẻ là bình thường, binh sĩ chia thành từng nhóm vác súng trên vai, đạn đã lên nòng tuần tra khắp nơi, bộ dạng của bọn họ thì xơ xác tiêu điều, còn bên trong biệt thự xa hoa, có không ít người đang thảo luận gì đó, trên bàn bày một tấm bản độ, trên đó thể hiện toàn bộ địa thế dãy núi Đại Hưng.

Một binh sĩ từ bên ngoài tiến vào, nhẹ nhàng nói ở bên tai của một người đang nằm.

Đợi sau khi binh sĩ kia rời đi, một nam tử thủ lĩnh, mặc quân trang, mặt chữ Quốc, mày rậm mắt to, ánh mắt có chút chính khí, nhìn phó thủ lĩnh ở bên cạnh mình, thản nhiên hỏi:

- Lão Từ, sao vậy?

- Hòa Bình Xã có người chết rồi, bảo chúng ta đi bắt hung thủ!

Nam tử được gọi là lão Từ kia nhíu mày, chậm rãi mở miệng. Nếu có người nhìn thấy thấy thì sẽ nhận ra hắn chính là trị trưởng của thành phố Thiên Thủy, Từ Chính Cương.

- Ồ, xem ra bọn họ muốn dùng chúng ta làm vũ khí rồi!

Trịnh Bang Quốc cười nhạt một tiếng, mặc dù đang cười, nhưng mọi người lại cảm thấy rất nghiêm nghị.

- Hung thủ là ai? Hẳn là rất khó giải quyết nhỉ, nếu không bọn họ sẽ không nói với chúng ta.

- Đúng vậy, dựa vào lời của bọn họ nói, hung thủ chính là cường giả nhất giai nhất giai mà mấy ngày trước Thường gia đã nói với chúng ta -- Vương Song!

Lão Từ cũng không quá kinh ngạc, Trịnh Bang Quốc có thể trở thành nhân vật số một trong quân đội, đương nhiên không chỉ có trí tuệ, mà thủ đoạn cũng cao hơn người bình thường rất nhiều, có thể nhanh chóng suy đoán ra cũng không có gì lạ.

- Vương Song! Bọn họ đúng là cho chúng ta mặt mũi ha, để chúng ta đi bắt một nhất giai Tiến Hóa Giả! Muối tạo cho chúng ta một kẻ thù à!

Trịnh Bang Quốc hơi biến sắc, cười lạnh một tiếng. Xem ra là vô cùng phẫn nộ, Bình Hòa Xã này lại dám xem bọn họ là khỉ mà đùa giỡn, kêu bọn họ đi bắt một nhất giai Tiến Hóa Giả, đây có khác gì kêu bọn họ đi chịu chết, hơn nữa là còn đắc tội với đối phương.

- Nếu Thường gia không báo cho chúng ta biết đúng lúc, e rằng chúng ta sẽ ngu ngốc bị kéo vào chuyện này! Thôi bỏ đi, đừng quan tâm đến nữa, bọn họ muốn lợi dụng chúng ta, chắc cũng không trông cậy vào chúng ta lắm đâu, chắc bọn họ cũng sẽ tự ra tay thôi, ngươi phái người đi nghe ngóng một chút, không cần quản!

Trịnh Bang Quốc lạnh nhạt nói.

Từ Chính Cương gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy, cả thành phố Thiên Thủy này làm gì có thế lực nào có thể đi bắt một nhất giai Tiến Hóa Giả chứ.

- Nhưng mà, thành phố Thiên Thủy chúng ta lại xuất hiện một cường giả nhất giai, tin tức quan trọng như thế, tình báo của quân đội chúng ta thật sự quá kém, đến cả Thường gia cũng không bằng, còn cần phải được bọn họ nhắc nhở.

Trịnh Bang Quốc lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói.

- Chuyện này cũng không thể trách chúng ta, một cường giả nhất giai muốn che giấu bản thân, trừ phi có cường giả nhất giai khác mới có thể phát hiện a, những người khác sao mà biết được!

Từ Chính Cương bất đắc dĩ nói:

- Xem ra, chắc là tiểu tử Thường Thừa Viễn phát hiện ra, hắn thích nhất là ra ngoài chơi, có thể là may mắn gặp được đối phương.

Trịnh Bang Quốc cười, lắc đầu, đột nhiên nói:

- Lưu Phong còn chưa trở về sao?

Lưu Phong, đệ nhất cường giả của quân đội, nhất giai Tiến Hóa Giả. Nghe Trịnh Bang Quốc nói, Từ Chính Cương lắc lắc đầu nói:

- Hắn ở trong núi Đại Sơn, muốn tấn thăng thực lực của bản thân lần nữa, ứng đối với hai người kia của Hòa Bình Xã, chắc cũng phải mất một khoảng thời gian.

- Nếu có thể lôi kéo Vương Song về phe chúng ta thì tốt quá, bốn cường giả nhất giai, chắc chắn sẽ ứng phó được với hai kẻ kia.

Trịnh Bang Quốc thì thầm. Nhưng người khác đều trầm mặc không nói, cúi đầu nhìn xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận