Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1027: Giết Zombie hoàng!

Hai con Zombie hoàng đều phun ra một ngụm máu màu đen, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, nhưng mà lúc này lại không quan tâm đến vết thương của mình, trơ mắt nhìn đao của Vương Song chém xuống, ngay lập tức chém đầu của con Zombie hoàng Tam Giai đó thành hai nửa, chết hoàn toàn!

Giết chết một con Zombie hoàng Tam Giai, Vương Song chỉ cảm thấy một sức mạnh vô cùng to lớn tuôn vào trong cơ thể bản thân, ngay lập tức khí thế toàn thân một lần nữa tăng vọt, trở nên càng đáng sợ hơn!

Vương Song mở mắt ra, ánh mắt nhìn như dòng điện lạnh, gật đầu với ba người Lăng Vân, sau đó nhìn về phía hai còn Zombie hoàng đối diện!

- Một con giao cho ta, con còn lại các người tự mình chia!

Vương Song nhàn nhạt mở miệng nói.

- Không cần, ta cũng muốn mở mạng một chút sự lợi hại của Zombie hoàng Tam Giai!

Tiếng của Lăng Vân có chút khàn, không đợi Vương Song kịp phản ứng, thân hình đã biến thành một tia kiếm quang màu đen đánh về hướng một con Zombie hoàng trong đó.

- Con còn lại giao cho ta đi!

Giọng nói Tô Nhược Hi như u lan vang lên, bàn tay vung lên, không gian xung quanh con Zombie hoàng còn lại giống như đã bị đông cứng vậy.

Từng đóa hoa tuyết màu trắng xuất hiện từ trong không trung, trong nháy mắt đã biến thành một lồng gian lạnh lẽo khổng lồ.

Nhìn hai con Zombie hoàng bị giành mất, Đỗ Không bất đắc dĩ nhún nhún vai, cười khổ với Vương Song một cái.

- Đừng quá lơ là, ta cảm thấy Zombie hoàng trong Ma đô không chỉ có ba con!

Sắc mặt của Vương Song không hề thả lỏng, nhìn xuống phía dưới đám Zombie đông đúc, trầm giọng mở miệng nói.

- Hơn nữa, hình như vẫn còn một khí tức vô cùng mơ hồ.

Bản thân Vương Song cũng không dám chắc, trong cảm nhận của hắn, khí tức này giống như khói vậy, giống như tồn tại, lại giống như không tồn tại!

Nghe xong, sắc mặt của Đỗ Không ngưng trọng, tập trung tinh thần nhìn xung quanh, đặc biệt là Lăng Vân và Tô Nhược, một khi có điều không đúng, hắn lập tức tiến lên chi viện!

Vương Song cũng để một phần lực chú ý lên trên người của Lăng Vân và Tô Nhược Hi, không thể không nói, thực lực của hai người này so với huynh đệ Trần Bất Ngôn hi sinh mạnh hơn nhiều, đặc biệt là Lăng Vân, mỗi một kiếm chém ra, kiếm khí lan rộng mười mét, bầu trời đều trở nên vặn vẹo, mơ hồ có thể nhìn thấy một vài vết nứt không gian nho nhỏ!

Hơn trăm tia kiếm quang chém ra, Zombie hoàng đối diện cho dù toàn lực phản kích, nhưng vẫn không cách nào chống lại, trên cơ thể đâu đâu cũng là những vết thương siêu to, gần như trở thành một người máu, mạnh yếu cao thấp lập tức được phân rõ.

Mà thực lực cả Tô Nhược Hi chỉ thấp hơn một chút xíu, mặc dù cũng khiến cho đối phương vô cùng vật vã, nhưng lại không ngừng dây dưa với Tô Nhược Hi, Vương Song chỉ nhìn một lần đã phán đoán ra kết quả, nếu Tô Nhược Hi muốn không một vết thương nào giết chết Zombie trước mắt, ít nhất cần thời gian ba tiếng đồng hồ!

- Đỗ Không, tốc chiến tốc thắng!

Vương Song nhìn Đỗ Không, ra hiệu một chút về chiến trường Tô Nhược Hi.

Đỗ Không ngay lập tức hiểu rõ, đạp trên hư không, bay qua đó nhanh như tia điện, như ma quỷ vậy, xẹt một cái trực tiếp xuất hiện bên cạnh Zombie hoàng Tam Giai, một đấm đánh hướng về phía đối phương, năng lượng mạnh mẽ bao lấy cánh tay của mình!

- Bỉ ổi!

Sắc mặt của con Zombie hoàng thay đổi, trong miệng phát ra tiếng phẫn nộ, quay đầu muốn rời khỏi, đối mặt với hai cường giả cùng cấp, nó không nghĩ rằng bản thân có thể chống lại!

Nhìn thấy con Zombie hoàng này muốn chạy trốn, Tô Nhược Hi quát một tiếng, một ngón chỉ ra, trực tiếp chỉ về hướng đối phương lùi về sau, một bức tường lạnh lẽo xuất hiện, ngăn lại thân hình lùi lại của đối phương!

- Giết!

Trên tay Tô Nhược Hi không biết từ lúc nào xuất hiện một cây kiếm băng phát ra khí lạnh màu trắng, chém về hướng Zombie hoàng Tam Giai.

Hai đại cường giả Tam Giai, đồng thời ra tay, chuẩn bị giết trong một nhát!

Bên còn lại, cảm nhận được động tĩnh bên này của Tô Nhược Hi, ánh mắt của Lăng Vân dần trở nên sắc bén, hắn là một người kiêu ngạo, là kiểu kiêu ngạo phát ra từ trong xương, nếu không thì, cũng sẽ không lạnh lùng như vậy, cho nên, giống vậy, hắn cũng khá là hiếu thắng, càng không đồng ý tụt lại phía sau người khác, xuất hiện một quái vật giống vua như vậy, hắn cũng không còn cách nào khác, tự cho rằng không bằng Vương Song.

Nhưng mà là cường giả thứ hai sau Vương Song, hắn vẫn tự cho rằng mình rất có thực lực.

Cho nên, cho dù Tô Nhược Hi có sự giúp đỡ của Đỗ Không, nhưng mà Lăng Vân vẫn không cho phép tốc độ giết đối thủ của mình còn chậm hơn so với Tô Nhược Hi.

Oành.

Thân hình Lăng Vân đứng yên, cả con người giống như một cây kiếm thần, trên người Lăng Vân, Vương Song mơ hồ cảm nhận được giống như một sức mạnh áp đảo, khí tức vô danh, đó là một loại khí chất mà chỉ kiếm khách có.

Một kiếm chém ra, trên trời xuất hiện vô số kiếm ảnh, mỗi một kiếm ảnh đều là vài mét, khiến bầu trời bị che phủ dày đặc.

- Vạn Kiếm Sát!

Một tiếng lạnh lẽo, vô sô kiếm ảnh nháo nhào bay lên, giống như một bờ biển kiếm khí, ngập tức trở thành sóng to gió lớn.

Kiếm khí khủng bố xông đến, cho dù là qua màn hình, toàn bộ người xem đều có thể cảm nhận uy lực của một kích này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận