Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2329: Đế binh tái hiện!

Chẳng qua, nhìn thấy trên người đám Vương Song, Chu Vô Tâm, Thần Chiến có quang mang chớp động, ánh mắt của hắn vô cùng âm trầm, cái đám này thu được Bản Nguyên Đế Khí, một khi bị bọn họ luyện hóa, thực lực tuyệt đối sẽ tăng vọt vô số, đến lúc đó, chính mình cũng chưa chắc có nắm chắc có thể giải quyết bọn họ!

Nhất là Vương Song, dị tượng càng kinh người, giống như là có Hồng Hoang biến thiên, ngày tháng trôi qua như thoi đưa, từng khỏa tinh thần lấp lánh khắp chư thiên.

– Nhân Hoàng Bút thì như thế nào, trấn cho ta!

Áo Đô giận dữ gầm một tiếng, lần nữa phun ra ba ngụm tinh huyết, khí tức trở nên yếu ớt, nhưng Đế Lệnh lại trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ cực đạo thần uy, tinh đấu đầy trời vẫn lạc, giống như vừa trải qua một trận đại hủy diệt!

Trên Đế Lệnh, một bóng người mờ ảo xuất hiện, bị vô số Trật Tự Thần Liên vờn quanh, giống như một tôn Tiên Vương hành tẩu trên thế gian!

"Ầm "

Đạo thân ảnh mơ hồ này bắt đầu đánh giết, đấm ra một quyền, càn khôn đảo ngược, thiên địa sụp đổ!

Bóng người phía sau Nhân Hoàng Bút cũng giơ tay, một chữ "giết" ngay lập tức xuất hiện, tất cả mọi người dường như đều nhìn thấy biển máu vô tận, sát ý khủng bố kinh động thiên địa, đây là sát ý của Nhân Hoàng, một chữ rơi xuống, thánh giả đều trong chớp mắt phải cúi đầu!

Hai đạo công kích chính diện đụng vào nhau, một khắc sau, chỗ trung tâm của trận va chạm bắt đầu bị hủy diệt, không có chút nào âm thanh nào truyền đến, bởi vì âm thanh cũng không thể thoát khỏi phạm vi hủy diệt này.

Không biết đã trôi qua bao lâu, không gian chậm rãi khôi phục lại sự yên tĩnh, tất cả mọi người lần nữa nhìn về phía cao không, Nhân Hoàng Bút và đế lệnh giằng co quyết liệt, mỗi bên chiếm cứ nửa bầu trời!

Chẳng qua, hư ảnh phía sau Nhân Hoàng Bút dần dần trở nên ảm đạm, tựa như trong lúc va chạm trước đó rơi vào thế hạ phong.

– Nhân Hoàng Bút dù sao không phải là Đế Binh, yên lặng vô số năm, lực lượng có thể phát huy ra không bằng một nửa ở thời kỳ đỉnh phong.

Chu Vô Tâm thở dài một tiếng, tựa như đã hiểu được gì đó.

Cùng lúc này, bọn họ đều nắm chắc thời gian không ngừng hấp thu Bản Nguyên Đế Khí vừa mới tới tay.

Mà Vương Song, càng giống như triệt để đắm chìm trong vòng tham ngộ, dáng vẻ hoàn toàn không tỉnh lại.

Trong mắt Áo Đô lóe lên một vòng lãnh khốc:

– Ta ngược lại thật muốn nhìn xem, cái gọi là Nhân Hoàng Bút này rốt cuộc mạnh cỡ nào!

Lời vừa nói xong, Áo Đô truyền lực lượng của bản thân vào trong Đế Lệnh, đánh ra một kích cực đạo!

Một kích này, đủ để chấn nát thương khung, một kích này, đủ để đánh nát vô tận tinh thần!

Hư ảnh phía sau Nhân Hoàng Bút ảm đạm, nếu muốn huy động lần nữa, uy năng so với trước đó, sẽ yếu hơn rất nhiều!

Thánh Tôn thở dài một tiếng, bỗng nhiên thân thể bất ngờ tiêu tán, hóa thành vô số điểm quang mang, tiến vào trong Nhân Hoàng Bút.

Thánh Tôn đây là đang phát huy một chút lực lượng cuối cùng của chính mình, để kích hoạt Nhân Hoàng Bút!

"Ầm "

Chấn động khủng bố tới cực điểm xuất hiện, Nhân Hoàng Bút giống như khôi phục thời kỳ đỉnh phong, thời kỳ đã từng hiệu lệnh viễn cổ, một chữ ra, giết chết vạn vật!

Thời đại bút định thiên địa, Nhân Hoàng Bút chính là đại biểu ý chỉ của Thiên Đạo!

Va chạm cực kỳ kinh khủng, trong mơ hồ, tựa như khiến đám người quay về thời kỳ hỗn độn sơ khai, nếu như không phải hai kiện chí bảo bảo vệ đám thiên kiêu ở phía sau, lúc này, nơi này đã không còn bất kỳ người nào!

Mà ở chỗ xa xa, một đạo thân ảnh trắng như tuyết chậm rãi đi tới, cách nơi này rất xa nhưng đã có thể phát giác được chấn động ở đây, ánh mắt chuyển động, trên đỉnh đầu, chậm rãi xuất hiện một cái quang đoàn hư vô, trong mơ hồ, tựa như có một trường thương có thể xé rách vũ trụ hiển hiện.

...

Sắc mặt Áo Đô hoàn toàn âm trầm, hắn thật sự không nghĩ tới đám người Vương Song lại ương ngạnh như vậy, bản thân đã dùng hết thủ đoạn, vậy mà không cách nào triệt đệ tru sát bọn hắn!

– Đây là do các ngươi bức ta!

Áo Đô cắn răng, bỗng nhiên lần nữa tế ra một vật, đó là một mai ngọc giác kim sắc, chừa bằng bàn tay, nhưng toàn thân đều khắc hoạ vô số phù văn thần bí.

– Đây là Thiên Đạo Thần Ngọc do phụ thân giao cho ta, ẩn chứa một kích của phụ thân, vốn dĩ làm vật giữ mạng cho ta, nhưng các ngươi đã khiến ta phẫn nộ rồi, dù cho liều mạng mất đi món chí bảo này, ta cũng muốn giết chết các ngươi!

Ánh mắt Áo Đô đỏ lên, nói.

Tất cả mọi người nghe vậy, cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh, không nghĩ tới ngay cả loại át chủ bài này Áo Đô cũng đều lấy ra, Thiên Đạo Thần Ngọc này, cả thế gian đều không có một khối, Áo Cổ Đế Quân vậy mà có thể giao cho Áo Đô, hơn nữa còn phong ấn lực lượng một kích của bản thân, một kích của Đế Quân, đủ để đánh xuyên qua cổ kim tới tương lai, vỡ nát vạn cổ thiên khung!

Đây cũng không phải là Đế Binh, dù là Đế Binh, muốn chống lại một kích của Đế Quân, cũng cần thức tỉnh đến cực hạn, mới có sức liều mạng!

Bọn họ đều không nhịn được muốn lui ra phía sau, không dám tiếp tục chờ đợi ở chỗ cũ, nếu còn tiếp tục nữa, bọn họ thật sợ mình sẽ bị cỗ lực lượng này trực tiếp hủy diệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận