Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1350: Phi Long Chiến Đài! (2)

...

Tông Chủ Phong, lúc này bỗng chốc đông nghịt người, vô cùng náo nhiệt, chẳng qua, mục đích của bọn họ đều là hai người trước mắt, một người là đệ tử của Vô Danh Phong, một người là đệ tử Lạc Tinh Phong, nhân vật đứng hạng thứ chín trên bảng Thiên Kiêu.

Thậm chí còn có một số người cấp bậc trưởng lão đứng cách đó không, xa cũng tò mò nhìn về phía nơi này.

Vương Song và Đinh Bằng đứng đối diện nhau, Đinh Bằng nhìn về phía hư không cách đó không xa, cung kính nói:

- Xin trưởng lão khởi động Phi Long Chiến Đài."

- Một khi khởi động Phi Long Chiến Đài, trong các ngươi chỉ có một người có thể ra ngoài, các người đã chắc chắn chưa?

Một giọng nói già nua vang lên, xác nhận với bọn họ.

- Chắc chắn!

Đinh Bằng và Vương Song đồng thời gật đầu.

- Được!

Giọng nói già nua này cũng không tiếp tục khuyên nữa, một cỗ năng lượng ba động đặc thù phát ra, sau đó trong hư không đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang, quang mang tựa như ngọn lửa, dần dần khuếch tán, cuối cùng trực tiếp hóa thành một cái chiến đài cực lớn!

"Rầm"

Chiến đài sừng sững đứng trong hư không, cao chừng nghìn thước, toàn thân không biết dùng loại kim loại nào để làm thành, khắp nơi đều có vết đen cùng một ít vết nứt lốm đốm, tản mát ra một cỗ sát khí đẫm máu, khiến đám người Vương Song đều cảm thấy một cơn ớn lạnh.

- Phi Long chiến đài, từ khi Thanh Nguyên Tông thành lập tới nay, không biết đã có bao nhiêu Thiên Kiêu ngã xuống ở nơi này, máu tươi của bọn họ gần như đã dung hợp vào chiến đài.

Cố Hồng Y nhìn chiến đài kia, thở dài nói:

- Một khi lên đài, chỉ có thể thắng, không thể thua, chỉ có bên thắng mới có thể đi ra, Vương Song, ngươi cũng thật táo bạo, nếu hắn đã dám tiếp nhận khiêu chiến của ngươi, nhất định phải có át chủ bài, ngộ nhỡ…..

- Ta biết.

Vương Song nhìn phía một cái, ánh mắt hơi trầm xuống:

- Đinh Bằng này chẳng qua chỉ là một con tốt của Lạc Tinh Phong, ngay cả một con tốt cũng không giải quyết được, ngươi còn trông mong sẽ đối phó được Lạc Tinh Phong sao.

Vương Song nhìn Đinh Bằng ở phía đối diện, giây sau, Đinh Bằng bước lên đài, tiến vào Phi Long Chiến đài, trên chiến đài, bao trùm một tầng ánh sáng màu xanh nhạt, khi Vương Song vừa đặt chân vào, đã cảm thấy tia sáng màu xanh nhạt kia đang kiểm tra thân thể của hắn.

- Vương Song, không thể không nói, ngươi rất dũng cảm!

Đinh Bằng nhìn thấy Vương Song tiến vào, trong mắt sát ý như thực chất tràn ra.

- Đáng tiếc, ngươi lại là kẻ địch của Lạc Tinh Phong ta!

Vương Song đứng tại chỗ, hờ hững nhìn đối phương, trong mắt mang theo sát ý không chút che giấu:

- Đinh Bằng, ta muốn nói cho ngươi biết, thật ra, không phải ta định khiêu chiến ngươi, mà là…muốn giết ngươi.!

Lời vừa dứt, trên người hắn đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức khủng bố, “xoẹt" một tiếng, không khí bị xé rách, một quyền như giao long bay ra biển, nặng nề đáp xuống trước mặt Đinh Bằng.

Một quyền, tựa như núi lửa phun trào, sấm sét đùng đùng, nhục thân cấp bậc tinh thần tam chuyển có có thể so sánh với kim cương, ngay cả đối mặt với Siêu Phàm cũng có thể đánh một trận!

Đối mặt với công kích của Vương Song, sắc mặt Đinh Bằng trở nên lạnh lùng, sau đó hừ lạnh một tiếng, trực tiếp tế ra một cây trường thương màu vàng, toàn thân trường thương đều làm bằng kim loại, tản mát ra một chút kim quang, trên mũi thương, có một điểm nhỏ màu đen.

"Xoẹt"

Trường thương xé rách hư không, hóa thành một chùm sáng kim quang, giết về phía Vương Song!

Nắm đấm của Vương Song rơi xuống, giống như tinh thần trụy lạc, hung hăng va chạm vào cây thương của Đinh Bằng, dưới một kích này, quyền phong phát ra âm thanh kim loại chói tai, quyền đầu tiên của Vương Song dường như đã vượt qua cấp bậc nhục thể của Vương Song, dùng nhục thể cứng rắn khạnh kháng với thần binh của đối phương.

"Keng" "keng" "keng"...

Bóng dáng Vương Song nhoáng lên một cái, liên tiếp đánh một quyền vào kim thương, như rèn sắt, tản ra gợn sóng màu vàng kim, bị đám người chung quanh mặt đất hấp thu, không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào.

Giờ phút này, Vương Song tựa như biến thành một con viễn cổ hung thú, lực lượng đáng sợ đủ để phá vỡ vạn vật, chân không đều bị nghiền nát, tất cả mọi người nhìn thấy một màn này đều điên cuồng biến sắc.

- Hắn là một đầu viễn cổ hung thú chuyển sinh đi, lực lượng nhục thân cường đại như vậy!

Phía dưới, vô số người đều kinh ngạc lên tiếng, tựa như không thể tin được.

- Vương Song chắc hẳn đã tu luyện một môn công pháp luyện thể cực mạnh, nếu không, nhục thân không thể nào sẽ mạnh tới trình độ như vậy!

Đám người Vương Trùng, Mạc Lăng mở miệng, trong mắt đều tràn đầy chấn kinh.

Ngay cả bốn người Tần Phong, Tư Đồ Tuyết cũng vô cùng kinh ngạc, thấy nhục thể Vương Song khí huyết cuồn cuộn như vậy, trong mắt đều hiện lên một tia dao động.

Từng đạo thanh âm chấn động hư không truyền đến, Đinh Bằng đối mặt với Vương Song đang điên cuồng công kích, kim sắc trường mâu xuất hiện từng đạo vết nứt, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!

Keng!

Hai tay Vương Song phát sáng, trong lòng bàn tay, từng luồng tinh huy lưu chuyển, nắm đấm lần nữa vung ra, đánh vào kim sắc trường mâu, giống như đánh nát cọng rơm cuối cùng của lạc đà.

Răng rắc!

Kim sắc trường mâu không chịu được đòn công kích của Vương Song, từng chút một tan biến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận