Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2251: Ở đâu cũng có chống lưng! (2)

- Sư thúc, Phật Thổ chúng ta luôn không tham giác bất kỳ phân tranh gì, ngươi xuất hiện ở đây chẳng lẽ là vì sư chất ta sao?

Phật tử cười hì hì nói.

- Ha ha, lần này Khương đạo hữu cứu Phật Tử, Phật Thổ ta tuyệt đối không dám quên.

Không Trí đại sư mỉm cười, nhìn Khương Mục Thần.

- Tiểu hữu Vương Song cùng Phật Thổ ta có duyên, bần tăng cố ý đến đây để giải vây cho tiểu hữu.

Nghe Không Trí đại sư nói vậy, sắc mặt của Khương Mục Thần lập tức thả lỏng, nhưng những người khác đều biến sắc, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Song, vị Thánh Giả Phật Đà này của Phật Thổ, lại vì muốn trợ giúp Vương Song nên mới đến đây!

- Đại sư, ngươi không nói đùa đấy chứ?

Thánh Giả Thời gia biến sắc, sắc mặt hết sức âm trầm,

Thái Nhất Thánh Giả, Tinh Thần Thánh Giả cả đông đảo các Thánh Giả khác nhìn Vương Song, trong mắt lóe lên chút ánh sáng cổ quái. Hiển nhiên,không ngờ Vương Song có quan hệ đến Phật Thổ.

- Sư thúc ta không thích nói đùa đâu!

Phật Tử bĩu môi, lại càng thêm hứng thú nhìn Vương Song, cảm giác hết sức thú vị.

Không Trí đại sư cười một tiếng, cũng không giải thích, như vậy đủ để thể hiện thái độ của hắn.

Sắc mặt của Thánh Giả Thời gia trầm xuống, Vương Song có Phật Thổ và Khương gia ra mặt, bất luận là nhà nào cũng có thể so với Thời gia, nếu thật sự trở mặt, địa vị của Thời gia bọn họ sẽ gặp bất lợi!

- Tôn Ngôn, Kiếm Vạn Sinh, Lâm Băng Lam.

Lúc này, Thánh Giả lão tổ Ma Kha tộc bỗng nhiên lên tiếng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn đối phương.

Còn có m Dương Thánh Giả, Tinh Thần Thánh Giả, cũng đưa mắt nhìn bọn họ.

Mặc dù Vương Song không động được, nhưng mấy tiểu tử kia, bọn họ không tìn còn có chống lưng gì lớn!

Sát ý của ba vị thánh giả xuất hiện, giống như muốn vỡ nát càn khôn.

Mọi người chung quanh đều biến sắc, nhao nhao chăm chú nhìn bọn họ.

Vương Song biến sắc, muốn lên tiếng nói gì đó, nhưng cảm giác cơ thể của mình dường như bị giam cầm.

- Không nên gây chuyện!

Thanh âm của Khương Mục Thần thanh âm vang lên trong đầu hắn.

Có thể giữ được Vương Song, cũng đã là cố gắng lớn nhất của hắn, một khi trở thành kẻ địch của nhiều thế lực như vậy, cho dù thực lực của hắn có mạnh hơn gấp đôi cũng không thể chống đỡ được!

- Trở về chịu phạt với bọn ta!

Thánh Giả Ma Kha tộc lạnh lùng nói, ra tay trước, thánh lực ngưng tụ thành một bàn tay lớn, duỗi về phía đám người Tôn Ngôn.

- Ầm

Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt, một đợt ánh sáng khủng khiếp xuất hiện, khí thế kinh thiên động địa, đủ để uy áp Thiên Đạo!

Một nắm đấm xuất hiện, trực tiếp xé rách hư không, chắn trước người Tôn Ngôn, đánh nát bàn tay kia của Ma Kha tộc, đồng thời, loại chiến ý khủng khiếp này còn hóa thành một quyền ý cuồn cuộn, trực tiếp đánh bay Thánh Giả Ma Kha tộc ra ngoài!

- Ai dám động đến hắn!

Một thanh âm lạnh như băng vang lên.

Người xuất hiện là một đại hán gương mặt lạnh lùng, toàn thân áo đen, bắp thịt cuồn cuộn, râu ria xồm xoàm, nhưng đứng nơi đó, giống như một bức tường thành, dường như thương hải hoành lưu, cũng không hề thay đổi!

Đồng thời, trên người của thân ảnh này, còn có chiến ý vô cùng vô tận, có thể chiến thiên đấu địa, vỡ nát cả vô tận càn khôn!

- Thần Uyên!

Nhìn người kia, rất nhiều Thánh Giả đều đồng loạt biến sắc.

Đối với người này, tất nhiên bọn họ đều biết, là Thánh Giả Chiến tộc, Thần Uyên!

Chủng tộc này, chiến thiên đấu địa, vỡ nát càn khôn, sức mạnh đấu chiến trên người, cơ hồ không có địch thủ!

Đặc biệt là chủng tộc này, sau khi trở thành Thánh Giả, chiến lực, càng cường đại đến mức đáng sợ!

Ma Kha Thánh Giả đứng ở đó, nhìn Thần Uyên xuất hiện, sắc mặt hết sức âm trầm, nhưng vẫn lên tiếng hỏi.

- Thần Uyên, ngươi có ý gì?

Lai lịch của Tôn Ngôn ra sao hắn biết rất rõ, chỉ là một tên nhóc con ở Nam Tinh Vực, sao lại có quan hệ với Chiến tộc được!

Không chỉ có hắn, những Thánh Giả khác đều vô cùng tò mò nhìn Thần Uyên, chờ đợi một lời giải thích, bộ tộc này hết sức kiêu ngạo, nhưng thực lực lại không kém cạnh gì bất kỳ Đế tộc nào, dù là Đé tộc, cũng không muốn đắc tội đến đối phương!

- Đây là chuyện của Chiến tộc ta!

Thần Uyên lạnh lùng nói, không thèm để ý chút nào, thậm chí còn quay đầu nhìn thoáng qua Tôn Ngôn, nở nụ cười,

- Nhóc con, không sao chứ?

Thái độ như vậy, so với Ma Kha Thánh Giả, tốt hơn đâu chỉ mấy lần!

- Không sao!

Vừa nãy Tôn Ngôn bị kinh sợ, bây giờ mới phản ứng được, vội vàng lắc đầu.

- Hừ, hôm nay bản tọa nòi, ai dám đối phó với tiểu tử này, chính là kẻ địch của Chiến tộc ta!

Sắc mặt Thần Uyên lạnh lùng nhìn đám người kia một cái, nói ra một câu!

Sắc mặt Ma Kha Thánh Giả khó coi, nhưng không nói thêm gì nữa.

Dựa vào sức mạnh nhất tộc của hắn, trở thành kẻ địch của Chiến tộc, hắn không có dũng khí lớn như vậy.

- Kiếm Vạn Sinh, Lâm Băng Lam!

m Dương Thánh Giả và Tinh Thần Thánh Giả lạnh lùng nhìn Kiếm Vạn Sinh, tiến lên một bước, tiểu tử Tôn Ngôn có quan hệ với Chiến tộc, người khác không động được, hắn cũng không cần để ý, mục tiêu của bọn họ là Kiếm Vạn Sinh và Lâm Băng Lam!

- Tiền bối, cứu mạng!

Tôn Ngôn nóng nảy nói, khẩn cầu Thần Uyên ra tay, dù sao Kiếm Vạn Sinh và Lâm Băng Lam cũng là bạn tốt của mình, không thể bỏ rơi bọn họ được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận