Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 289: Sóng gió sắp nổi! (3)

Trương Thiên Khải nhìn con gái bảo bối của chính mình, thở dài một hơi:

- Tiêu Dao à, ngươi còn nhỏ, không hiểu rõ, Vương Song đã tiêu diệt Cuồng Đao Hội, tương đương với việc phế một cánh tay của Lôi Thành, Lôi Thành là là kẻ lòng dạ hẹp hòi như thế, hắn không thể nào để người nhà của Vương Song an toàn rời khỏi nơi này!

- Ta đây là đang bảo vệ bọn họ, nếu không đối mặt với sự báo thù của Lôi Thành, bọn họ tuyệt đối sẽ bị người của Lôi Thành bắt đi, trở thành cái thẻ bài khống chế Vương Song!

Nghe thấy lời giải thích của cha mình, Trương Dao có chút hiểu rõ gật đầu, trong lòng cũng thở phào một hơi, biết cha mình không phải đi bắt cha mẹ của Vương Song, chính mình trong lòng có chút buông lỏng, cảnh cáo của Vương Song vẫn ở trong lòng, nàng nói ra tất cả, biết cũng chỉ sợ Vương Song báo thù, trải qua một màn trước đó, biết thực lực Vương Song đều được tính là siêu cấp đỉnh phong ở trong căn cứ thành phố Hoa Tân, hầu như không thể tìm ra bất cứ thứ gì có thể chống lại!

Một khi đối phương biết được bản thân bán đứng hắn, e rằng sẽ không bỏ qua chính mình.

Nhìn thấy con gái không ngăn lại, trong ánh mắt Trương Thiên Khải hiện lên một vòng dị sắc, biết được một nhược điểm của Tiến Hóa Giả cường đại, hơn nữa phía sau hắn có một cái thế lực vô cùng cường hãn làm hậu thuẫn, một khi có thể thu phục, thế lực của hắn tuyệt đối sẽ hoàn toàn vượt trên Lôi Thành, chưởng khống toàn bộ căn cứ thành phố Hoa Tân, đến lúc đó, chính mình lập tức có thể hoàn toàn sửa đổi quy tắc nơi này, không lại sẽ nơi nơi cản trở nữa.

Hắn làm sao có thể bỏ qua như thế, chứ đừng nói là an toàn rời đi! Gật đầu với hai tên Tiến Hóa Giả, bọn họ đều hiểu rõ gật đầu rời đi, bọn họ đều là lão nhân đi theo Trương Thiên Khải rất lâu, đối với tâm tư của hắn cũng có hiểu biết, chỉ một ánh mắt, lập tức hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đối phương.

Không chỉ là Trương Thiên Khải, những nơi khác, lúc này cũng đều là phong vân thôi động, đối với việc rời đi của Vương Song toàn bộ đều ôm thái độ xem kịch vui, biết Lôi Thành khẳng định sẽ phái người đi báo thù, do đó, nhìn thấy người ngựa của Lôi Thành rời đi, bọn họ cũng đều nhanh chóng phái ra nhân thủ đi quan sát, mặc dù không thể nhúng tay, nhưng vạn nhất có cái gì ngoài ý muốn, vậy thì cũng có thể nhặt được chỗ tốt.

Vương Song lúc này lại không biết, theo cử động điên cuồng của chính mình lần này, tất cả thế lực đếu đặt ánh mắt nhắm vào người nhà mình. Người nhà mình mặc dù có đám người Chu Ảnh bảo vệ, đồng thời đã rời đi trước, nhưng Vương Song vẫn xem thường sức mạnh của đối phương, cơ hồi đối mặt với toàn lực xuất kích của một cái căn cứ, cha mẹ hắn có thể chống đỡ bao lâu cũng còn chưa biết!

Lúc này, không có ai biết ở vùng đất hoang dã lúc này đang diễn ra một cuộc chạy trốn sinh tử.

- Nhanh, nhanh, nhanh hơn chút!

Chu Ảnh không ngừng thúc giục tài xế lái xe phía trước, thỉnh thoảng lại nhìn về phía đằng sau. Trên mặt đôi khi lại lộ ra một chút mồ hôi lạnh.

Cha mẹ và người nhà của Vương Song còn có đám người Dịch Tiểu Xuyên đang chăm chú tựa vào một góc xe, trên mặt lộ ra từng sự khẩn trương!

“Đoàng đoàng đoàng”

Từng đạo từng đạo tiếng súng bắn vào trên chiếc xe, chiếc xe vốn dĩ đã có không ít vết đạn lại có thêm hàng chục vết đạn bắn nữa.

- Đáng chết, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Trụy binh từ đâu ra? Có vẻ dường như cố tình hướng về chúng ta!

Vương Hổ lúc này cũng là quần áo tả tơi, trên người đều là vết đạn bắn, nhưng mà dưới kỹ năng cương hóa da thịt của hắn ngược lại không có thật sự bị thương. Chỉ là nhìn vô cùng chật vật, thời điểm vô số viên đạn xuyên qua thùng xe, đều là hắn cản ở phía trước, mới khiến cho đám người Vương Cầm bây giờ đều là bình an vô sự.

- Oa oa….

Người lớn đều đang khẩn trương trong im lặng, nhưng Lam Lam chỉ là mới hai tuổi, nghe thấy tiếng súng bên ngoài, không ngừng bưng kín lấy lỗ tai nhỏ, oa oa kêu to!

- Mẹ…..hu hu.

Vừa gọi vừa không quên gọi mẹ, Vương Cầm thì ôm chặt lấy Lam Lam, nghe thấy tiếng súng bên ngoài, sắc mặt tuy rằng hơi trắng bệch, nhưng tay vẫn vô cùng kiên định ôm chặt con gái!

- Lam Lam ngoan, không khóc, cữu cữu sắp tới rồi, chúng ta rất nhanh sẽ không có việc gì!

Không ngừng dùng lời nói dỗ dành con gái, trong lòng Vương Cầm cũng vô cùng lo lắng, nàng làm sao cũng không nghĩ tới bọn họ chỉ mới rời khỏi không đến hai giờ, một người người lớn lập tức đuổi theo, muốn dẫn bọn họ đi, may mắn có đám người Chu Ảnh liều chết bảo vệ bọn họ, nếu không, chỉ sợ bọ họ cả đám đã bị bắt được, Vương Cầm là một người phụ nữ đô thị thành thục, biết bọn chúng khẳng định bởi vì nguyên nhân ở Vương Song mới có thể đòi bắt nhóm người mình, một khi để bọn chúng thành công, Vương Cầm dám khẳng định Vương Song chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Cho nên, Vương Cầm bây giờ chẳng những muốn an ủi con gái, còn muốn an ủi cha mẹ khuôn mặt đang tràn đầy lo lắng, bọn họ đều là người già, không sợ tử vong, duy nhất sợ về sự an toàn của con cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận