Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1410: Hỗn Độn Tinh Thạch

- Đi chết đi!

Một tiếng khẽ kêu, kim sắc tiễn thất chi liệt diễm bốc lên, khiến cho không gian bốn phía bắt đầu vặn vẹo.

Sau một khắc, kim sắc tiễn mất phá không bay ra, nghe thấy một tiếng Phượng Minh rất rõ, ầm vang nhào về phía Vương Song, lực lượng kinh khủng phá toái không gian, hình thành một đạo Tiễn Khí Trường Hà.

Đây là tuyệt sát nhất kích, siêu phàm cường giả bị đánh trúng, chắc chắn sẽ phải chết không có gì nghi ngờ.

- Tiểu tặc, chết dưới Phượng Vũ cung là phúc khí của ngươi rồi.

Thanh âm của Yêu Nguyệt lạnh như băng truyền ra, Phượng Vũ cung, chính là một bí bảo, uy lực theo thực lực mình tăng cường mà mạnh lên, hiện tại thực lực của nàng chỉ là Siêu Phàm Cảnh Giới, nhưng phát huy uy lực, trong siêu phàm gần như không có người nào có thể tiếp nhận!

Vương Song nhìn thấy một tiễn này đánh tới, nhăn mày, không ngăn cản, mà lựa chọn né tránh, thân ảnh nhất động, lùi về phía sau, xem tình hình, không gian sau lưng vặn vẹo.

- Muốn chạy trốn, nằm mơ, bị Phượng Vũ cung tiễn khóa chặt, không đánh giết mục tiêu căn bản sẽ không dừng lại.

Yêu Nguyệt lạnh giọng mở miệng.

Nhưng mà, sau một khắc, nàng biến sắc, có chút ngốc trệ nhìn một màn trước mắt, Phượng Vũ cung bắn ra nhất tiễn cùng Vương Song gặp thoáng qua, rơi vào trong không gian vặn vẹo phía sau.

Sau một khắc, một cỗ lực lượng kinh khủng bạo phát, giống như Thần linh ngủ say đã lâu thức tỉnh, tất cả mọi người sắc mặt hoàn toàn thay đổi, cùng rút lui, chạy trốn bốn phía.

Từng đạo từng đạo Hỗn Độn Chi Lực xuất hiện, chung quanh hư không trực tiếp sụp đổ ra, giống như đang tái diễn thế giới, một mảnh thương mang.

Có võ giả không kịp né tránh, thân ảnh bị Hỗn Độn nuốt hết, hoàn toàn biến mất không còn tăm tích, thậm chí binh khí của bọn họ cũng vỡ nát, sụp đổ, mà Vương Song thấy tình thế không ổn, thì trực tiếp ẩn núp tiến vào Vạn Giới Châu, bên ngoài Hỗn Độn Chi Lực mãnh liệt, nhưng lại không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với Vạn Giới Châu.

Xuyên thấu qua hạt châu, Vương Song nhìn thấy không gian vặn, một đạo phá toái phát ra thần quang sáng chói lẳng lặng đứng vững trong hư không.

- Là toái phiến của Hỗn Độn Tinh Thạch!

Vương Song ngạc nhiên mở miệng, mặc dù mình suy đoán như thế, nhưng thật sự tận mắt nhìn thấy, Vương Song vẫn cảm thấy vô cùng hưng phấn.

- Không sai, nhưng mà bên ngoài Hỗn Độn Chi Lực quá mãnh liệt, chúng ta làm sao đi vào được?

Tiểu Thất hơi nghi hoặc mở miệng.

- Yên tâm, giao cho ta.

Tiểu Không ở bên cạnh tự tin mở miệng, dù cho bên ngoài Hỗn Độn Chi Lực cọ rửa, nó mở miệng thể cũng không hư hao chút nào, ngược lại dới sự cọ rửa của Hỗn Độn Chi Lực, bên ngoài hạt châu thậm chí dường như xuất hiện thêm một ít đường vân mơ hồ, quang hoa trở nên càng thêm nội liễm.

Tiểu Không hai tay kết ấn, Vạn Giới Châu bỗng nhiên phát ra một vệt thần quang, giống như là đi ngược dòng nước thuyền nhỏ, tại Hỗn Độn Chi Lực trong bổ sóng trảm biển, hướng về phía trước hậu phương không gian bay đi.

Vương Song tại không gian bên trong, nhìn lấy bên ngoài hết thảy, cái này Hỗn Độn Chi Lực dường như hiện ra một loại huyền hoàng sắc, có một cỗ áp sập hết thảy khí tức khủng bố.

- Hỗn Độn Chi Lực, Vạn Vật Chi Mẫu...

Ở trong sách cổ có ghi chép, Hỗn Độn Chi Lực này chính là lực lượng nguyên sơ nhất của thiên địa, cũng là một trong những lực lượng cao cấp trong vũ trụ, nhưng mà cho tới bây giờ, loại năng lượng này dần dần biến mất, chỉ có ở một số nơi cực kỳ đặc thù, hoặc là trong một số Thiên Tài Địa Bảo mới có.

Giống như Hỗn Độn Tinh Thạch, đây là một loại Tinh thạch đỉnh phong trong vũ trụ, toàn thân đều được tạo thành từ Hỗn Độn Chi Lực, có thể tạo nên Thần binh đỉnh phong giữa vũ trụ, nếu không, tên Bán Thánh kia cũng sẽ không sử dụng loại vật này để tạo thành Thần Binh của mình.

- Thật không biết trận kia đại chiến kinh thiên kia song phương rốt cuộc là ai? Tại sao lại chiến đấu? Sau cùng là ai giành được thắng lợi?

Vương Song tự lẩm bẩm, tiến vào trong Đại Vũ Trụ này, hắn phát hiện, mình tựa như Thanh Oa vừa nhảy ra miệng giếng, nhìn thấy càng nhiều, càng lớn, càng khó tưởng tượng nổi.

- A, đó là...

Vương Song đang miên mang suy nghĩ, đột nhiên biến sắc, hắn nhìn trong dòng nước lũ Hỗn Độn lại còn có người không sợ Hỗn Độn Chi Lực, lại đang chạy về phía đó.

Một người thì bị một tầng ngân sắc chiến giáp bao quanh, chiến giáp tỏa ra ánh sáng lung linh, có từng đạo thần quang tản ra một cỗ khí tức vĩnh hằng không động khí, dường như đá ngầm, mặc cho Hỗn Độn Chi Lực này cọ rửa.

Còn có một người chính là đệ tử Thần Linh tông mà Vương Song ăn cướp đồ, Vương Song nhìn thấy đối phương trực tiếp tế ra một kiện ngọc toa, trên ngọc toa có từng đạo từng đạo đường vân huyền ảo khó lường chỉ nhìn thấy những đường vân này, Vương Song đã phát giác được một cỗ tim đập nhanh.

Trong lúc mơ hồ, hắn dường như nhìn thấy một chiếc Thần Thuyền hoành hành chư thiên ngao du trong vô tận tinh hà.

Hai người cũng phát hiện ra một hạt châu bình dị tự nhiên đang bay về phía trước tất cả đều giật mình.

- Vèo.

Cuối cùng sau khi Vương Song tiến vào không gian vặn vào, trong nháy mắt tiến vào, Vương Song nhìn bóng tối đen thui bên ngoài, hoàn cảnh xung quanh thay đổi, lập tức biến thành một mảnh chiến trường cuồn cuộn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận