Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1962: Lôi Kiếp kết thúc (2)

Có điều, Tây Tinh Vực, một chỗ không gian vô cùng bí ẩn, giống như vô biên vô hạn, nguyên lực trong vùng không gian này nồng đậm đến cực hạn, tùy ý hít thở một cái là có nguyên khí vô tận được hấp thu.

Thậm chí đẳng cấp năng lượng mảnh không gian này cực cao, nguyên khí màu trắng ngà trải rộng hư không, thánh đạo nguyên khí trải rộng bên thế giới này!

Lúc này, chỗ trung tâm bên thế giới này, có một tòa nhà cỏ tranh, chung quanh thậm chí còn có một hồ nước, một mảnh vườn rau, lúc này một ông lão ngồi trên ghế mây, hai mắt khép hờ.

Giống như phát giác được cái gì, vị lão giả này bỗng nhiên mở to mắt, trong mắt lóe lên một vầng sáng.

Nếu có người đối diện lão giả sẽ cảm giác mình giống như thấy được một vùng ngân hà lưu chuyển, vũ trụ sinh diệt, thiên địa tiêu vong!

- Tây Tinh Vực ta lại có thiên kiêu như thế, ha ha, thú vị, chỉ là Lôi Kiếp Tinh Chủ, vậy mà uy thế cường hãn hơn so với tấn thăng Tôn Giả.

Lão giả lẩm bẩm, ngay sau đó giống như nghĩ tới điều gì, cười một tiếng:

- Như thế cũng tốt, thiên kiêu ở Tây Tinh Vực ta đưa ra được ít đến đáng thương, mỗi lần đều muốn lão phu tự mình chọn người, luôn luôn bị những gia hỏa ở tinh vực khác chế giễu!

Nói xong, lão giả tiếp tục nhắm mắt lại:

- Trước không vội ra mặt, ta lại nhìn biểu hiện một chút!

.......

Cổ Sát Tinh Vực, Vương Song đối mặt với lôi kiếp dị biến, bị lôi đình đánh toàn thân đen kịt, như than cốc!

Có điều ngay sau đó, trên thân thể Vương Song nổi lên từng đạo thần quang màu xanh biếc, sau một khắc, thanh âm vỡ tan truyền ra, bên ngoài thân thể hắn rạn nứt, da bên ngoài tróc ra, trong suốt lấp lóe, cơ thể mới hiện ra!

Mặc dù lực lượng Lôi Kiếp cực kì khủng bố, nhưng có Niết Bàn Thánh Thuật trong tay, năng lực sinh tồn của Vương Song mạnh hơn đại đa số Tôn Giả.

Lôi đình tạo thành binh khí biến mất, Thiên Địa khôi phục một mảnh yên tĩnh, Vương Song đứng trong tinh không, cơ thể mới sinh ra trong suốt lấp lóe, tròng mắt hắn thanh tịnh, mái tóc màu đen loạn vũ, ánh mắt giống như thiểm điện, nhìn Cổ Diễn và Chiến Tôn phía xa!

Nơi đó, hai mảnh tinh không hoàn toàn bị lôi đình bao phủ, dù cho Vương Song không nhìn thấy tràng cảnh bên trong, chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được hai đoàn khí tức giống như thần linh đang điên cuồng chiến đấu!

Mặc dù không biết Lôi Kiếp ở chỗ Cổ Diễn và Chiến Tôn rốt cuộc thế nào, nhưng Vương Song cũng hiểu được tình cảnh hai người bọn họ tuyệt đối không dễ chịu!

Ngẩng đầu nhìn về phía trên, nơi đó, bỗng nhiên xảy ra một chút dị biến!

Chín đạo lôi quang giống như nộ long ra biển, vỡ nát vô số tinh thần, chậm rãi rơi xuống Vương Song, chín đạo lôi long mỗi một đạo đều lớn nghìn trượng, chín đạo lôi long ngưng tụ, gần như hóa thành vạn trượng, mỗi một tấc rơi xuống, loại áp lực kinh khủng kia sẽ càng mạnh!

Đợi đến chín đạo lôi long ngưng tụ, đến gần Vương Song, Vương Song cảm giác được giống có vô số tòa núi lớn đè xuống, hư không từng tấc yên diệt, dù cho thân thể bản thân có thể xưng vạn kiếp bất xâm cũng gần như muốn vỡ ra.

"Bá."

Đao quang quét sạch Cửu Trọng Thiên, đao quang của Vương Song giống như là luồng ánh sáng thứ nhất trong thiên địa, sát khí ngút trời, Sinh Tử Luân Hồi Đao bộc phát chặt đứt luân hồi chi lực, đụng vào lôi quang bỗng nhiên hạ xuống.

"Ầm."

Lôi quang và đao quang nổ tung, năng lượng vô hạn dao động nổ tung, thân thể Vương Song bỗng nhiên nổ tung!

Có điều ngay sau đó, thân thể Vương Song xuất hiện lần nữa, khôi phục như lúc ban đầu!

Sau khi khôi phục, vẻ mặt Vương Song nghiêm túc, thân thể khẽ động, hóa thành một đạo quang mang, phóng lên phía trên tinh hà.

Lôi vân đầy trời khuấy động, giống như vòng xoáy ở đáy biển, như dầu đổ vào nước.

Vương Song cảm giác trước mắt giống như biến thành thế giới màu tím, vô số lôi đình không ngừng rơi vào trên người mình, Vương Song cảm giác nếu không phải mình không ngừng vận chuyển Niết Bàn Thánh Thuật, chỉ sợ ngay cả 10 phút đồng hồ cũng không nhịn được!

Vừa nghĩ đến đây, Vương Song gọi Sinh Tử Luân Hồi Đao ra, xoay quanh trên đỉnh đầu mình.

Sinh Tử Luân Hồi đao chớp động lên vô số thần quang, điên cuồng hấp thu lượng lớn lôi đình!

Một người một đao đều đang thôn phệ lôi đình, tiến hóa bản thân, không biết lúc nào, chung quanh xuất hiện bảy đạo thân ảnh mơ hồ, cách hơn mười ngàn dặm dừng lại!

- Vương Song!

Lâm Kinh Thiên cảm nhận được khí tức phía trước vô cùng quen thuộc, thần quang trong mắt nổ ra!

- Là tiểu gia hỏa kia!

Một bên, Thiên Nguyên Tôn Giả có chút kinh ngạc mở miệng, đối với Vương Song, hắn đương nhiên biết rõ, thế nhưng cảm nhận được khí tức cường hãn trong lôi vân ở phía trước kia, cường hãn hơn so với cao thủ cảnh giới Tôn Giả Tam Trọng.

- Hắn trở về!

Lâm Kinh Thiên gật gật đầu, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng và một tia sợ hãi thán phục, mặc dù mình đã trở thành Tôn Giả, nhưng đây là thời gian bản thân tu hành hơn Vương Song mấy chục lần, lúc này mới có thể tấn thăng cảnh giới Tôn Giả!

Lão đã là thiên kiêu vạn năm khó gặp ở Tây Tinh Vực, nhưng so với tốc độ tu hành kinh khủng của Vương Song lại thua kém xa.

- Ha ha, thì ra là thế, Cổ Diễn và Chiến Tôn đây là bị một tên tiểu bối gài bẫy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận