Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1524: Bắt đầu phản kích (2)

- Là dư nghiệp của Thanh Nguyên Tông, bọn họ thật sự là ăn hùng tâm báo tử đảm, hiện tại còn không mau trốn, còn dám ra tay, tốt nhất đừng để ta bắt lấy, nếu không, ta nhất định phải hắn sẽ khiến hắn sống không được, muốn chết không xong!

- Giết, nhất định phải tìm ra những tên dư nghiệt này, nếu không sẽ không thể giải mối hận trong lòng ta!

Chân truyền đệ tử Ba Đại Tông Môn phẫn nộ hét lên, bọn họ kiểm tra, phát hiện đệ tử bọn họ gần như bị giết một nửa, đệ tử Hóa Thần Cảnh Giới cũng chỉ còn lại một hai tên!

- Vô liêm sỉ, dư nghiệt Thanh Nguyên Tông chẳng lẽ là Sở Vân phàm, hay là Lý Thuần Kiếm, Đoạn Thiên Nhai, tại sao có thể có chiến lực khủng bố như vậy, vậy mà diệt giết nhiều đệ tử của chúng ta như vậy!

- Quả thực là to gan lớn mật, từ giờ trở đi, các đệ tử đề cao cảnh giác, nhất định phải có chân truyền đệ tử chỉ huy!

- Chúng ta tự mình xuất thủ, nhất định phải diệt sạch dư nghiệt của Thanh Nguyên Tông!

Bên trong hư không bí cảnh, bầu không khí rất nhanh đã trở nên vô cùng túc sát, Đệ tử Tam tông bị giết khiến đám đệ tử sợ hãi, chỉ có thể co đầu rút cổ đi sau lưng chân truyền đệ tử ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, trong hư không bí cảnh trở nên an tĩnh lại, thậm chí đệ tử của Thanh Nguyên Tông đều cảm thấy yên tĩnh, giống như trước khi mưa bão tới.

Sắc trời âm trầm, mây đen dày đặc, lôi đình lấp lóe, cuồng phong gào thét, từng giọt nước mưa to bằng hạt đậu rơi xuống từ trên không, hung hăng rơi trên mặt đất, chân trời một mảnh mênh mông, dường như bao phủ một tầng vụ khí, thấy không rõ lắm.

Nước mưa rơi trên mặt đất, trên mặt đất bùn đất vô cùng thấp nính, từng cây đại thụ che trời bị cuồng phong thổi bay tứ tung, thanh âm “xột xoạt” không ngừng vang lên, giống như vô số chuôi Cương Đao hung hăng cắm trên mặt đất.

Mà trên một ngọn núi trong sơn động, một đám người lẳng lặng nhìn mảnh thiên địa mông lung, hoàn toàn yên tĩnh, vô cùng trang nghiêm.

Vương Song cứ như vậy lẳng lặng nhìn thiên địa ngoại giới, khí tức của bọn họ bị cơn mưa to này xối rửa sạch sẽ, không để lại một tia.

Hắn quay đầu nhìn về phía sau lưng, đó là từng gương mặt mà mình vô cùng quen thuộc, phần lớn là thiên kiêu trên bảng thiên tài, thậm chí còn có đệ tử thiên tài đã rời khỏi bảng thiên kiêu.

Những người này, cộng lại cũng có bảy người, đều những người hắn đã cứu được trong khoảng thời gian đi theo Đệ tử Tam tông!

Yếu nhất cũng là siêu phàm sơ kỳ, mạnh nhất thậm chí có Hóa Thần sơ kỳ!

Nhưng mà, Hóa Thần sơ kỳ chỉ có một người, gọi là Trịnh Đông Lai, đã từng nằm trong top năm bảng thiên kiêu.

Nhưng hiện tại, những thiên chi kiêu tử này ánh mắt tôn kính nhìn Vương Song, trong khoảng thời gian này, bọn họ tận mắt thấy Vương Song đánh giết đệ tử ba đại tông môn, cứu bọn hắn ra.

Có thể nói, nếu không có Vương Song, bọn họ hiện tại chỉ sợ đã sớm thân tử đạo tiêu!

- Vương sư đệ, tiếp theo chúng ta phải làm sao? Còn tiếp tục phục kích Đệ tử Tam tông nữa không?

Trong đám đệ tử, một người trẻ tuổi vóc người cao ráo tiến lên, đứng sau lưng Vương Song nhẹ giọng mở miệng hỏi thăm.

Bọn họ được Vương Song cứu ra sau đó đi theo Vương Song, khắp nơi phục kích đệ tử Tam Tông, cũng phát huy tác dụng rất lớn, có Vương Song che chắn phía trước, ngăn lại hỏa lực mạnh nhất, bọn hắn cũng đều buông tay buông chân, sự hoảng sợ, oán hận trong khoảng thời gian này đều được phát tiết ra ngoài.

Giết hại như vậy, bọn họ thậm chí dần dần thích ứng với loại cảm giác này, trong lòng vô cùng khoái ý!

Cho nên, trong giọng nói của hắn tràn ngập một loại cuồng nhiệt cùng... Khát vọng!

Vương Song xoay đầu lại, nhìn đệ tử Hóa Thần Cảnh Giới, cũng chính là sư huynh mình, mở miệng cười:

- Trong khoảng thời gian này ba Đại Tông Môn đã nổi trận lôi đình, chỉ sợ bọn họ đã sẽ không để cho chúng ta có thời cơ nữa đâu, lần này, thiếu chút nữa bị bọn họ phát giác ra, nếu không phải có cơn mưa to này, chỉ sợ chúng ta rất khó thoát khỏi sự truy sát của bọn họ. .

Nghe thấy lời của Vương Song, ánh mắt Trịnh Đông Lai tối sầm lại, nhưng hắn cũng không phải ngu xuẩn, hiểu rõ hành động của nhóm người mình quá mức ngông cuồng, đã gây nên sát tâm của chân truyền đệ tử Tam Đại Tông Môn, cũng vì hành động lần này, bọn họ thiếu chút nữa đã bị chân truyền đệ tử của tam Đại Tông Môn chặn lại.

Nếu không phải Vương Song giết ra một con đường, về sau lại có cuồng phong bạo vũ xóa hết dấu vết của bọn hắn, chỉ sợ bọn họ thật sự gặp nguy hiểm!

- Tiếp đó, mọi người nỗ lực tu luyện, mượn nhờ bảo vật cướp được từ Đệ tử Tam tông, cố gắng đề bạt thực lực mình, chờ thực lực mọi người nâng cao một bước, cũng chính là thời điểm chúng ta phản kích!

Ánh mắt Vương Song như hai đạo Thần Mang, có một cỗ chấn nhiếp nhân tâm.

Trước đó Vương Song đánh giết lượng lớn đệ tử Tam Tông, trữ vật giới chỉ của bọn họ đều rơi vào trong tay mình, ở trong hư không bí cảnh lâu như vậy, cho dù là bảo vật của một tên siêu phàm cũng khiến ánh mắt Vương Song sáng lên, chớ nói chi đông đảo là Hóa Thần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận