Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 969: Thỉnh chiến Vô Danh (2)

- Vô Danh ngươi không phải đối với tất cả thế gian đều là mây trôi nước chảy sao, làm sao cũng sẽ coi trọng hư danh như vậy!

Kiếm Thánh lắc đầu.

- Cái gì, Vô Danh!

Những người khác nghe thấy lời Kiếm Thánh nói nhất thời sửng sốt, vẻ mặt rung động nhìn mấy người Vô Danh, bọn họ không nghĩ tới đại chiến một hồi, vậy àm đưa tới Thiên Kiếm Vô Danh nổi danh Kiếm Thánh, hai đại tuyệt thế nhân kiệt cùng xuất hiện!

- Đúng là hắn.

Có người nhận ra một chút bộ dạng của Vô Danh.

- Đều nói thực lực Vô Danh còn mạnh hơn Kiếm Thánh, không biết cái này có phải sự thật hay không?

- Làm sao có thể, Nhị Thập Tam Kiếm của Kiếm Thánh đã không còn là kiếm pháp của thế gian, Vô Danh có mạnh hơn cũng không thể là đối thủ của hắn!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều thấp giọng bàn luận, không ít người có ánh mắt lấp lánh nhìn hai người, mong chờ lại bùng nổ một hồi đại chiến kinh thiên, dù sao Vô Danh cùng Kiếm Thánh nổi danh, có lẽ thực lực hẳn là sẽ không kém hơn, như vậy chiến đấu hẳn là sẽ không đơn giản như vừa rồi, trực tiếp!

- Tuy nói vậy, nhưng là nhìn đến từng lão đối thủ đi trước mình, vẫn có chút mất mát.

Vô Danh cũng nghe được những lời người khác nói, khoé miệng lộ ra chút chua xót.

Nghe vậy, ánh mắt Kiếm Thánh chợt loé, một cỗ chiến ý chớp mắt sinh ra, nhưng nghĩ tới lời Vương Song nói cũng tan biến trong nháy mắt, có chút đáng tiếc lắc đầu.

- Vô Danh, nếu không phải Vương tiểu tử, ta nhất định sẽ đánh một trận với ngươi!

Trong mắt Kiếm Thánh đầy tiếc nuối.

- Ồ?

Vô Danh cau mày, có chút kinh ngạc nhìn Vương Song, không rõ đây là ý gì.

- Chọn ngày không bằng đụng ngày, Vô Danh tiền bối, chỉ là nhìn thấy phong thái Kiếm Thánh tiền bối luôn có một loại tiếc nuối, không bằng khiến cho vãn bối mở mang một chút kiến thức về phong thái vô thượng của tiền bối.

Vương Song nhìn Vô Danh, mỉm cười nói.

Thanh âm Vương Song không lớn, nhưng xung quanh lại đều là võ giả, một đám đều là tai thính mắt tinh, nghe rõ ràng được Vương Song nói, đều vô cùng khiếp sợ, sau đó giống như ong vỡ tổ.

- Thằng nhóc con nhà ai vậy?

- Nói xằng nói bậy như vậy, còn dám cuồng ngôn khiêu chiến Vô Danh, thật sự là không biết trời cao đất rộng!

- Người trẻ tuổi bây giờ, thật sự là rất mạnh mẽ......

Cho dù là mấy thần bí võ giả muốn rời khỏi cũng phải dừng bước, quay đầu, nhìn thoáng qua VươnG Song, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, lập tức yên lặng quay lại.

Nghe Vương Song nói, kinh ngạc trong mắt Vô Danh càng đậm, liếc mắt nhìn Kiếm Thánh một cái, không có chút nào kinh ngạc, trong lòng không khỏi giật mình.

- Chẳng lẽ hắn thật sự đã đánh bại Độc Cô Kiếm Thánh?

Trong lòng Vô Danh nghĩ như vậy, trừ khả năng này, nếu không VươnG Song sẽ không có tự tin khiêu chiến mình như vậy.

Nhưng Vô Danh đối mặt với khiêu chiến này, cũng không có cách nào từ chối, hiện tại võ lâm nhân sĩ thiên hạ gần như đến đây chín phần, đều đang nhìn bọn họ. nếu hắn không ứng chiến, thanh danh cả đời của hắn sẽ huỷ hoại trong chốc lát, tuy hắn gọi là Vô Danh, nhưng cái này chỉ nói rằng hắn không màng danh lợi, ai có thể thật sự không nhìn danh lợi chứ!

Cho nên, một trận chiến này, hắn đồng ý cũng phải đồng ý, không đồng ý cũng phải đồng ý.

Hơn nữa thân là tuyệt thế kiếm thủ tồn tại một phần ngạo khí, hắn thật đúng là muốn xem Vương Song rốt cuộc mạnh bao nhiêu, có thể đánh bại Kiếm Thánh trước khi đột phá!

- Được, nếu đã như vậy, như vậy mọi người hãy tỉ thí với nhau một chút, cũng cho ta xem xem Kiếm Thánh khen tuyệt thế thiếu niên đến rốt cuộc có bao nhiêu kinh tài tuyệt diễm!

Vô Danh thản nhiên cười, xem như đã đồng ý.

Ngàn người nghe vậy, trong mắt đều hiện lên một mạt vẻ vui mừng cũng tò mò, giống như thật không ngờ vừa mới kiến thức đến một vị Kiếm Thánh tuyệt thế nổi lên, một vị Vô Danh nổi danh khác cũng muốn bày ra phong thái vô thường với thế nhân!

Những giang hồ nhân sĩ này một đám đều là lớn tiếng khen hay, vì Vô Danh cùng đám người Vương song làm ra một không gian thật lớn.

Lúc này, Niếp Phong cách đó không xa cũng phát hiện Vương Song, nhất thời vẻ mặt chấn động:

- Hắn, hắn không phải là vị đại ca ca kia mười mấy năm trước sao?

Niếp Phong cảm giác đầu của mình choáng váng, mười mấy năm trước Hoả Kỳ Lân cho Vương Song đưa vào trong Lăng Vân Quật vậy mà lại đi ra, hơn nữa thực lực cũng đạt tới nỗi khiến người khác rung động, đây là một tin tức kinh người cỡ nào.

- Nếu hắn có thể đi ra, như vậy phụ thân cùng mấy người Đoạn Suất có phải cũng còn sống hay không?

Trong lòng Niếp Phong có chút mong chờ nghĩ, tuy rằng biết này chẳng qua bản thân mình là một bên tình nguyện, nhưng Niếp Phong vẫn không nhịn được mà ảo tưởng.

Niếp Phong muốn tiến lên hỏi Vương Song, nhưng nhìn đối phương vậy mà quyết đấu với Vô Danh, vẫn áp chế lo lắng cùng khát vọng của mình, hiện giờ nhiều nhân sĩ võ lâm như vậy đều đang chờ đợi trận quyết đấu của bọn họ, nếu mình đột nhiên chạy ra làm rối, tuyệt đối sẽ bị mọi người đánh thành mẩu vụn.

- Quên đi, chờ một lát đi, đợi Vô Danh tiền bối quyết đấu với hắn xong, ta qua hỏi sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận