Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1440: Hàn Linh tiên tử (2)

- Ừm...

Lâm Kinh Thiên nghe vậy, trầm ngâm một chút, lập tức quay đầu nhìn Vương Song:

- Tiểu tử, thế nào, đến Thần Linh Tông một chuyến không, tiện thể mở mang kiến thức về thiên kiêu của Thần Linh Tông.

- Nghe theo tiền bối làm chủ.

Vương Song cung kính nói, có Lâm Kinh Thiên ở đây, hắn không cần lo lắng cho sự an toàn của mình chút nào.

Hàn Linh tiên tử nghe vậy, nụ cười trên mặt càng thêm nhu hòa, lập tức khẽ cười một tiếng, vung tay lên, một chiếc thuyền nhỏ xuất hiện, đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt hóa thành một chiếc thuyền khổng lồ nghìn trượng, không biết là dùng loại khoáng thạch nào chế tạo, tản ra một loại ánh sáng màu xanh nhạt.

Vương Song chỉ nhìn chiếc Cổ Thuyền, lập tức cảm giác được trong chiếc thuyền này dường như có không gian tồn tại, rõ ràng ở trước mắt, nhưng lại chạm không tới.

- Sư huynh, mời.

Hàn Linh tiên tử đưa tay, mời Lâm Kinh Thiên lên thuyền.

- Thần Linh Cổ Thuyền, chậc chậc, thật đúng là đại thủ bút.

Lâm Kinh Thiên mang theo Vương Song hóa thành một luồng thần vồng xuất hiện trên cổ thuyền.

Hàn Linh tiên tử cũng mang theo người của Thần Linh Tông bọn họ xuất hiện ở cổ trên thuyền, Hàn Linh tiên tử vung tay lên, đánh ra một luồng thần quang, dung nhập vào trong cổ thuyền, "Vù" một tiếng, Cổ Thuyền trực tiếp xuyên qua tiến vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.

Bọn người Cổ Hà nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt âm trầm.

Mấy vị trưởng lão của Cổ Tháp Tông hai mặt nhìn nhau, nhìn Cổ Hà.

- Chúng ta đi!

Cổ Hà quát lạnh một tiếng, hắn hao phí vô số thứ, còn lãng phí một cái na di phù, không ngờ tới vẫn là tay không trở về, chuyện này khiến Cổ Hà cảm giác lòng đang rỉ máu.

- Đệ tử của Chu Càn, tên phế vật kia, vậy mà có thể dạy dỗ được đồ đệ như thế này, hay lắm, Thanh Nguyên Tông, xem ra đây chính là thời điểm ra tay với các ngươi!

Trong lòng Cổ Hà phẫn nộ gào thét.

Hư không vặn vẹo, đám người bọn họ lập tức rời đi, liên tục bị Lâm Kinh Thiên và Thần Linh Tông Nhân không để ý, bọn người Cổ Hà cũng không còn mặt mũi tiếp tục đợi ở chỗ này.

Mà trên cổ thuyền, Vương Song tò mò xem xét chiếc thuyền này, sau khi lên thuyền, mới phát hiện không gian nơi này lớn hơn so với bên ngoài nhiều, giống như là một thế giới nhỏ, hòn non bộ, cung điện ngọc bích, suối phun thác chảy, từng tòa cung điện vô cùng hoa lệ, ở bên ngoài cổ thuyền, một ánh sáng màu xanh nhạt, bao phủ cả chiếc cổ thuyền, một mảnh hư vô bên ngoài, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một luồng ánh sáng năm màu.

- Thần Linh Cổ Thuyền, không ngờ rằng còn có thể được ngồi lên đây lần nữa.

Phía trên boong thuyền, Lâm Kinh Thiên nhìn hư không tối đen, lắc đầu cười nhẹ.

- Lâm tiền bối, Thần Linh Cổ Thuyền này là cái gì?

Vương Song nhìn thấy Lâm Kinh Thiên tôn sùng Cổ Thuyền này như thế tôn sùng, cũng có chút tò mò.

- Hừ, đây chính là đặc thù của Thần Linh Tông, Thần Linh Cổ Thuyền, vật liệu là Thanh Thiên Thần Kim, từ một ngàn vị Luyện Khí Đại Sư, tốn thời gian mười nghìn năm mới có thể tạo thành, mỗi một chiếc không biết hao phí biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, toàn bộ Thần Linh Tông của ta trải qua bao nhiêu năm mới chỉ có ba chiếc!

- Mỗi một chiếc cổ thuyền, đều giống như một thế giới nhỏ, có thể chứa vô số người, xảy ra chiến tranh, có thể xuyên qua hư không, tốc độ vô cùng nhanh!

- Dù cho Tôn Giả ra tay, chiếc Cổ Thuyền này cũng có thể chống cự một hai.

- ...

Nghe được Yêu Nguyệt giới thiệu, Vương Song cũng hơi kinh ngạc, không khỏi cảm thán ở trong lòng , lực lượng của những tông môn đỉnh phong ở Tây Tinh Vực này thật sự là mạnh mẽ đáng sợ, nếu không ép bọn họ đến giới hạn, mãi mãi cũng sẽ không biết được còn có bao nhiêu át chủ bài.

- Không sai, lúc trước ta và lão già Chu Càn kia nhiều lần gặp phải nguy hiểm, nhờ có chiếc Cổ Thuyền này của sư muội mới có thể may mắn thoát khỏi hiểm cảnh. Nói về tốc độ, Thần Linh Cổ Thuyền đích thật là cao cấp nhất ở vũ trụ.

Lâm Kinh Thiên bên cạnh cũng mở miệng cười.

- Ha ha, Thần Linh Cổ Thuyền mặc dù tốt, chung quy vẫn là vật bên ngoài, giống như là sư huynh, hiện tại làm gì cần chiếc Thần Linh Cổ Thuyền, toàn bộ Tây Tinh Vực, ngoại trừ các lão tổ, có ai là đối thủ của sư huynh chứ.

Hàn Linh tiên tử cười nhạt một tiếng, không có chút kiêu ngạo nào.

Lập tức, nàng chuyển lời, nhìn Vương Song:

- Tiểu tử, không biết Chu sư huynh gần đây có khỏe hay không?

- Đa tạ tiền bối quan tâm, Chu lão vẫn khỏe mạnh, bình thường cũng không có chuyện gì.

Vương Song cung kính đáp lời.

- Haiz, cũng thế, sư huynh mất hết tu vi, e là địa vị trong tông môn cũng rơi xuống ngàn trượng.

Ánh mắt của Hàn Linh tiên tử tối sầm lại, lập tức nhìn Vương Song:

- May mắn, có đệ tử như ngươi không có cho huynh ấy mất mặt, có thể có một đệ tử thế này, sư huynh hẳn là rất vui vẻ.

- Lúc trước, ta muốn đi Thanh Nguyên Tông thăm Chu sư huynh một chút, nhưng là do mối quan của của các Đại Tông Môn căng thẳng, ta chỉ có thể ở trong tông môn.

Hàn Linh tiên tử lắc đầu.

- Sư muội có lòng là đủ rồi, lúc trước cũng nhờ có muội lấy Thần Linh quả của tông môn các muội ra, nếu không nhờ có vật này, e là lão già Chu Càn kia vốn dĩ không thể sống tới bây giờ.

Lâm Kinh Thiên lắc đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận