Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 468: Long Giang! (2)

Vương Song nhíu mày, tuy hằng không được xem là người tốt, nhưng việc lạm sát người vô tội không phải việc hắn sẽ làm,

- Chúng ta tìm một ít người tội ác tày trời đến thử một chút, ù sao những kẻ khốn nạn như thế không việc xấu nào là không làm, đáng chết từ lâu rồi, dùng để làm vật thí nghiệm cũng xem như là phát huy chút giá trị còn lại của bọn họ!

- Nhưng mà, chúng ta đi đâu tìm đây?

Vương Song nghe vậy, cảm thấy cũng có lý, nhưng lại nghi hoặc không biết làm sao mới tìm được người như thế.

- Giao cho ta đi, tuy rằng thành phố Long Giang đã hoàn toàn thất thủ, nhưng chắc chắn còn một số ít người còn sống đang cùng tồn tại, động tĩnh của chúng ta lớn như vậy, bọn họ chắc đã phát hiện ra rồi, nói không chừng bây giờ còn đang ở chỗ nào đó quan sát chúng ta nữa kìa! Ta mang theo người tùy tiện chạy thử hai vòng, thì có thể tìm được kẻ khốn nạn đó rồi!

Thu Ảnh Đồng tự tin nói.

- Được, vậy thì giao cho ngươi, thật ra ta muốn nhìn xem Long Giang này rốt cuộc thì nguy hiểm cỡ nào!

Vương Song nhẹ giọng nói, Thu Ảnh Đồng thì bắt đầu dẫn người đi xung quanh tìm người còn sống.

Mà lúc này ở ngoại ô thành phố Long Giang, có một khu vực gần với Long Giang là nơi những người còn sống sót đã nhận được tin tức, một đội quân cường hãn đã tiến vào địa bàn của bọn họ, tuy những người sống sót này hiện giờ giống như chó nhà có tang, sống ở nơi mà thú biến dị thú và Zombie đều hòa hoãn, nhưng bọn họ cũng không có cách nào để sinh tồn.

Lúc đám người Vương Song mới đến, trạm gác ngầm của bọn họ phát hiện ra đoàn xe của Vương Song, nhưng thực lực của đám người Vương Song quá cường hãn, những thế lực này không dám có hành động thiếu suy nghĩ, lỡ như xảy ra hiểu lầm gì, bọn họ sẽ phải chịu thiệt rất lớn, sau khi bị Zombie và thú biến dị đánh liên tục, hiện giờ những người may mắn sống sót đều là những người vô cùng khôn khéo, đạo lý súng bắn chim đầu đàn này ai cũng biết. Nếu như không xung đột trên lợi ích của mình, bọn họ cũng sẽ không tùy ý làm kẻ thù của thế lực không rõ lai lịch này.

Tuy kiêng kị với thế lực của đám người Vương Song, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến việc điều tra lai lịch của đám người bọn họ.

Tất cả người còn sống ở cả thành phố Long Giang này đều tổ chức sống cũng với nhau đều bởi vì đám người Vương Song đến đây mà loạn cả lên, Thu Ảnh Đông dẫn theo người đi tìm hiểu một chút, phàm là những kẻ làm xằng làm bậy bị nàng phát hiện đều sẽ bị nàng trực tiếp mang đi, các thế lực khi thấy chiến lực khủng bố của Thu Ảnh Đồng đều không dám có hành động gì, chỉ biết trơ mắt nhìn người của mình bị mang đi.

Đợi đến khi Thu Ảnh Đồng đưa những người đó đến trước mặt Vương Song, mới phát hiện ra có đến khoảng mười mấy người bị Thu Ảnh Đồng đem đến.

- Ngươi mang nhiều người đến như vậy à?

Vương Song có chút dở khóc dở cười nhìn Thu Ảnh Đồng, bị một nữ nhân căm ghét cái ác như nàng phát hiện được thì bọn họ thật sự xui xẻo rồi. Nhưng hắn vốn định bảo Thu Ảnh Đồng tìm một hai người thôi, ai mà ngờ nàng lại đưa cho hắn đến mười mấy người. Như thế có khác gì khiến những người sống sót ở thành phố Long Giang phải chạy trốn thêm lần nữa đâu.

Thu Ảnh Đồng có hơi ngại ngùng nhìn Vương Song,

- Ta chỉ tìm hai thế lực nhỏ mà thôi, trongđó có rất nhiều kẻ đáng chết.

Nói xong, nàng chỉ vào người thứ nhất nói:

- Tên này, vì để sống sót, mà giết chết cha mẹ của mình, còn ăn bọn họ nữa!

Ánh mắt của Vương Song chợt khựng trọng, nhìn đối phương, không chút che giấu sát ý trên gương mặt, người khốn nạn như vậy, thiên đao vạn quả cũng không trừng phạt đủ.

Sau đó Thu Ảnh Đồng chỉ vào người thứ hai,

- Tên này, vì để thoát khỏi Zombie, hắn đánh chết bạn thân của mình để hấp dẫn Zombie, tạo ra cơ hội chạy trốn cho bản thân!

- Tên này, gian dâm với năm người phụ nữ, còn tàn sát ba người trong đó!

- Còn tên này......

Nghe được từng tội lỗi mà bọn họ gây ra, Vương Song cũng không muốn quan tâm đến sự sống chết của bọn họ nữa, ánh mắt lạnh giá như băng, Dương Tử ở phía sau cũng bị rét run, không thể tin được nhìn những kẻ vô cùng hung ác kia lại có thể làm ra những chuyện thế này.

- Được rồi, không cần nói nữa, nếu đã đáng chết như vậy, thì phát huy một chút giá trị cuối cùng của bọn họ đi!

Vương Song ngăn cản không cho Thu Ảnh Đồng nói thêm nữa, nhìn Thu Ảnh Đồng rồi thở dài một hơi,

- Ngươi cứ như vậy mà trực tiếp bắt người ta, chắc đã đắc tội với không ít người rồi nhỉ!

- Hừ, đều là một đám chuyên bắt nạt kẻ yếu mà thôi, bọn họ đều không phải là người tốt, chẳng qua bọn họ cũng không thật sự quá đáng nên ta mới buông tha cho bọn họ, nếu còn dám báo thù, ta sẽ trực tiếp san bằng bọn họ luôn!

Thu Ảnh đồng khí phách nói.

- Được, không hổ là nữ nhi của ta!

Thu Báo Quốc lên tiếng tán thưởng, đi đến trước mặt Thu Ảnh Đồng, cười nói:

- Cho dù là thế lực ở đây, bọn họ cũng không có gan động vào chúng ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận