Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1909: Côn Bằng Bộ! (2)

– Chỉ là thời gian nho nhỏ cũng muốn trấn áp một ngón tay của ta! Diệt cho ta!

Đạo thân ảnh mơ hồ kia thấy thế, tựa như rống to một tiếng, một chưởng chụp về phía thời gian trường hà, nơi đó nhất thời phát sinh đại bạo động, thời gian cùng không gian trong nháy mắt đều hỗn loạn, trở nên một mảnh hỗn độn, dám công phạt thời gian, giữa thiên địa gần như không người nào dám làm như thế!

Đó là cấm kỵ, thời gian là giữa lực lượng chung cực giữa thiên địa, không người nào có thể tránh né sự xóa bỏ của thời gian!

Giữa thiên địa mọi thứ đều biến mất, thời gian cùng không gian đều là không tồn tại, Thần Niệm của Côn Bằng Đại Thánh vận chuyển Thánh Giả Chi Lực, nhìn thấy ngón tay bạch ngọc kia bay về phía hạ du của thời gian trường hợp hà, được nửa đường, tựa như rơi xuống một giọt máu, rơi vào bên trong trường hà kia, trong tương lai ở một đoạn thời gian đoạn có lẽ sẽ có người đạt được giọt máu này!

– Kết thúc rồi!

Côn Bằng Đại Thánh lẩm bẩm, Thánh Quang bao phủ chung quanh vẫn không ngừng rung động, nói rõ nội tâm của hắn bao nhiêu không bình tĩnh, đây là chuyện lạ Thiên Cổ chưa từng thấy, lại có người có thể vượt ngang thời gian trường hà mà đến, đều nói thời gian không thể đối nghịch, đi qua không thể thay đổi, nhưng đạo thân ảnh kia rõ ràng đã cường thịnh đến cực hạn, vậy mà có thể xuyên thấu!

– Kia chính là ngươi trong tương lai ngươi sao, phương vũ trụ của chúng ta có tồn tại cao thủ cái thế như ngươi, có lẽ cũng là một chuyện may mắn!

Côn Bằng Đại Thánh nhìn về phía Vương Song đã biến thành kén lớn màu tím, lẩm bẩm.

Hắn không nghĩ tới, Vương Song lại sở hữu Tam Thế Thân trong truyền thuyết, đồng thời dường như còn triệu hồi ra bản thân của tương lai.

– Còn lại hai cái không gian cũng đều kết thúc!

Ánh mắt Côn Bằng Đại Thánh giống như thần đăng, tựa như nhìn rõ tình cảnh chiến đấu của nhóc con và Trọng Đồng, không thể không nói, bọn họ đều là thiên tài kinh diễm đến cực hạn, Trọng Đồng và lực lượng của Chí Tôn Cốt được bọn họ phát huy đến cực hạn!

Đối mặt hai tên Thánh Giả chỉ còn cảnh giới Hóa Thần, bọn họ máu vẩy khắp trời cao, không biết trọng thương bao nhiêu lần, rốt cục thắng hiểm một bậc, đánh bại đối phương!

Không sai, hai người bọn họ gặp được đối thủ là Thánh Giả cảnh giới Hóa Thần! Không giống Vương Song, gặp phải Thánh Giả cảnh giới Tinh Chủ , bởi vậy Côn Bằng Đại Thánh muốn làm thí nghiệm, biết được nội tình của Vương Song.

Sau khi hai người đánh bại đối phương, thân ảnh bọn họ lần nữa xuất hiện trong đại điện, trên thân thể thương thế nghiêm trọng vô cùng.

– Các ngươi làm rất tốt!

Côn Bằng Đại Thánh đứng ở phía trên, thản nhiên nói, vung tay lên, hai vệt thần quang bay ra, dung nhập trong cơ thể của bọn họ, theo cái này đạo thần quang xuất hiện, thương thế của bọn họ lập tức cấp tốc khôi phục.

– Vương Song đại ca đâu?

Nhóc con không có để ý thương thế, nhìn quanh một hồi, không có phát hiện Vương Song, biến sắc, nhưng hắn hiểu rõ chiến lực của Vương Song, ngay cả bọn họ còn thông qua Đệ Cửu Quan, không có lý do gì Vương Song sẽ thất bại.

– Hắn đang rơi vào ngủ say, ngươi không cần phải lo lắng, chờ đến khi hắn tỉnh lại, có lẽ thực lực sẽ nâng cao một bước!

Thần Niệm của Côn Bằng Đại Thánh lên tiếng.

– Ba người các ngươi đều thông qua khảo nghiệm của ta, theo đạo lý hẳn là giao Côn Bằng Bộ cho các ngươi, nhưng là Côn Bằng Bộ chính là tuyệt thế thần thông, thậm chí có ý chí của chính mình, giống như Thần Binh chọn chủ, thần thông cũng sẽ chọn chủ, muốn chân chính thu được Côn Bằng Bộ, các ngươi cần lấy được sự tán thành của đối phương.

Côn Bằng Đại Thánh trầm giọng nói, vừa dứt lời, một vệt quang đoàn xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, chớp động cửu sắc thần quang, nhóc con và Trọng Đồng nhìn sang, quang đoàn kia giống như là một con cá đang bơi, lại tựa như một loài chim đang giương cánh bay vạn dặm.

Không ở trong thời không này, mà biến ảo chập chờn, vô ảnh vô tung, tùy ý xuyên toa.

– Đây chính là Côn Bằng Bộ, là bộ pháp có thể truy đuổi thời gian sao!

Vẻ mặt bọn họ đều tràn đầy nóng rực nhìn đạo quang đoàn kia, loại thần thông này, cho dù là Thánh giả cũng đều động tâm, đây mới thực sự là Thánh Thuật cái thế vô địch.

Một khi đạt được, cho dù là công kích hay là giữ mạng, đều sẽ là chỗ dựa cường đại nhất cho bọn họ!

– Vương Song đại ca thì phải làm sao?

Bỗng nhiên, nhóc con lớn tiếng hỏi, dù cho đối mặt loại dụ hoặc này, nhóc con vẫn như cũ không quên Vương Song còn đang ngủ say.

– Ngu xuẩn, thiếu một người thì bớt đi một cái đối thủ cạnh tranh!

Một bên, trong lòng Trọng Đồng thầm mắng một tiếng.

– Nếu như các ngươi đều nhận được sự tán thành của Côn Bằng Bộ, muốn truyền thụ cho người khác, cũng tùy ý!

Thần Niệm của Côn Bằng Đại Thánh từ tốn nói, tuy rằng nói như thế, nhưng người nào sẽ nỡ truyền thụ thần thông quý giá như vậy ra ngoài, mà chính mình trân trọng còn không kịp đây.

Dù cho truyền đi, không có thiên phú kinh thiên động địa, muốn tu hành thành công, cũng là nằm mơ!

Nghe vậy, trong mắt nhóc con lóe lên một vòng kiên định, chính mình nhất định phải đạt được nó, nếu không, bị Thạch Tuyệt đạt được, hắn cũng sẽ không có lòng tốt truyền thụ cho Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận