Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1065: Cuộc sống ở Miêu Trại (2)

Hai giờ sau, lão giả nhìn thấy nam tử vác đến một con heo biến dị cùng một con Dã Lang biến dị, nặng mấy trăm cân con ở trong tay nam tử giống như đồ chơi thuận tay mang theo, không hề lộ ra vẻ nặng nề.

- Ta đi ra ngoài một chuyến, chỉ tìm thấy hai con dã thú này, không biết có được không?

Nam tử cẩn thận mở miệng, ánh mắt vẫn dừng trên mặt thiếu nữ.

- Ha ha, tốt, rất tốt, Đóa Nhi, gia hỏa này không tệ! Về sau ở lại nhà chúng ta đi!

Lão giả thoải mái cười to, che giấu sự chấn kinh của mình.

- Nếu ngươi đã quên tên, như vậy sau này ngươi tên là Miêu Vong đi!

Lão giả lập tức lại cho nam tử một cái tên.

Đóa Nhi có chút mừng rỡ nhìn nam tử, hiện tại gọi là Miêu Vong, cũng không thèm để ý đến thú săn mà nam tử mang về, mà vui vẻ vì đối phương được ở lại.

Miêu Vong gật đầu, không nói gì, thoạt nhìn là một người tương đối trầm mặc.

- Giới thiệu sơ qua một chút, ta là Miêu Xuyên, ngươi có thể gọi ta là Miêu gia gia, đây là tôn nữ của ta, Miêu Đóa Nhi, về sau mọi người cũng là người một nhà.

Giới thiệu xong, Miêu Xuyên cũng tràn đầy hưng phấn nhìn thú săn trước mắt, trong lòng tính toán những vật này có thể đổi lấy bao nhiêu thức ăn hoặc là có thể cung cấp đồ ăn cho bọn họ bao nhiêu ngày.

Miêu Đóa Nhi tiến lên nói chuyện với Miêu Vong, muốn biết những gì Miêu Vong đã trải qua, nhưng không biết làm sao, Miêu Vong đối với trí nhớ trước kia căn không hề có chút nào.

Mà Miêu Vong rất nhanh cũng đã tiếp nhận hoàn cảnh hiện tại, về phần trí nhớ trước kia, không nhớ rõ cũng không quan trọng nữa, dựa theo cỗ năng lượng cổ quái trong cơ thể, ra ngoài săn bắn cũng có thể thu hoạch lớn.

Rất nhanh, theo thời gian chuyển dời, người này cũng nhanh chóng dung nhập vào trong mấy trăm người của Thôn Trại, thừa nhận gia hỏa Miêu Vong này.

Cho dù không thừa nhận cũng không có cách nào, mỗi lần Miêu Vong ra ngoài săn bắn, thu hoạch gấp mấy lần tất cả những người khác, bán đi giành được nhiều lương thực nhất, cho dù bọn họ không thuận mắt Miêu Vong nhưng cũng không có người nào coi thường một cường giả cả.

Dưới sự trợ giúp của Miêu Vong, cuộc sống sinh hoạt của cả nhà Miêu Đóa Nhi cũng trở nên tốt hơn, thậm chí có một căn phòng mới.

Đồng thời trong khoảng thời gian này, Miêu Vong cũng dần dần hiểu biết tình huống của thôn trại này, đây là một thôn trại nằm ở biên giới Vân nam của Hoa Quốc, trong thôn trại đều là người Miêu tộc thuần chủng!

Mạt Thế bạo phát, nơi này cũng xuất hiện không ít biến dị, trở thành Zombie, nhưng đối mặt với Tiến hóa giả của Miêu tộc, vẫn rất nhanh bị trấn áp.

Cho nên, tổn thất của mấy trăm người Thôn Trại cũng trở thành nhỏ nhất.

Đồng thời mấy trăm người Thôn Trại cũng xây dựng một quy mô rất nhỏ, bọn họ thậm chí không thể trồng trọt lương thực ở chỗ này, chỉ có thể dựa vào săn bắn để trao đổi lương thực với các căn cứ địa cao hơn!

Trong rừng rậm một mảnh tĩnh mịch, trong không khí vô cùng khẩn trương, dưới mặt đất, tất cả mọi người bị lá cây che giấu mặt mũi vô cùng khẩn trương nhìn một con khỉ biến dị cách nơi này không xa, mặc dù đối phương chỉ là một con khỉ nhưng thân thể có thể so với một con hổ to lớn trước Mạt Thế!

Mặc dù bọn họ có một Tiến Hóa Giả cấp bảy, nhưng nhìn khí tức hung hãn trên người đối phương, Thanh ca cầm đầu vẫn không thể nắm chắc có thể chế phục đối phương hay không.

Giống như biến dị thú này, một khi không thể đánh giết đối phương, như vậy thì chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương chạy đi!

Miêu Vong lặng lẽ nằm rạp trên mặt đất, cả người dường như cũng trở thành pho tượng, nhịp tim đập cũng trầm thấp nhất, giống như biến mất vậy, hắn vốn dĩ lòng dạ ngay thẳng, căn bản không hiểu mấy chuyện lợi dụng bẩy rập nhưng đi theo mọi người trong Miêu Trại, hắn cũng được mọi người tiếp nhận, nguyện ý mang theo hắn săn bắn.

Bọn họ không mang theo Miêu Vong cũng không ảnh hưởng đến việc Miêu Vong săn bắn, nhưng chính bọn hắn cũng nhiều khi đều tay không trở về!

Nhưng lúc mang theo Miêu Vong, rất nhiều lần đều bởi vì Miêu Vong mà bọn họ mới có thể thu hoạch được thành quả tương đối phong phú.

Cho nên qua mấy lần, bọn họ đều không thể không chủ động dẫn theo Miêu Vong.

Dù sao, không người nào mong muốn mình trở về trắng tay!

Trong không khí yên tĩnh đáng sợ, con khỉ biến dị này thân cao khoảng chừng gần hai mét vô cùng nhanh nhẹn xuất hiện cách đó không xa, nhắm mắt theo đuôi đi về phía một quả chuối tiêu đặt trên mặt đất.

- Gần, lại gần một chút!

Nhìn thấy thân ảnh của đối phương, mấy người ẩn giấu trong lá cây trở nên có chút kích động, hô hấp trong miệng trong nháy mắt tăng cường không ít!

- Không hay rồi!

Thanh ca cầm đầu lại quát to một tiếng, quả nhiên, sau một khắc, cả ngươi con khỉ biến dị kia giống như Lò xo bỗng nhiên nhảy trên mặt đất một cái, muốn trèo lên nhánh cây bay thẳng rời đi.

- Ầm!

Nhưng mà tốc độ của con khỉ biến dị này cũng không nhanh bằng tốc độ của Miêu Vong, chỉ thấy một bóng người màu xanh trong nháy mắt xông ra, bỗng nhiên lao về phía không trung.

- Bành!

Nhất quyền trùng điệp oanh ra, đánh vào không khí tiếng nổ đùng đoàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận