Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1913: Giao phó tương lai (2)

- Ta không biết tên kia có ý gì nhưng ta đã đáp ứng hết những chuyện hắn muốn.

- Được. Bây giờ ta tiễn các ngươi đi!

Côn Bằng Thánh Giả nói rồi phất tay, không gian xung quanh trở nên vặn vẹo sau đó dần dần biến mất.

Nhìn hai người Vương Song biến mất, ánh mắt Côn Bằng Thánh Giả âm tầm nhìn hư không lẩm bẩm nói:

- Rất nhanh thôi, kỷ nguyên chiến tranh sẽ lại nổ ra, không biết mấy lão giả kia đã chuẩn bị xong chưa. Tuy ta chỉ còn lại một chút thánh niệm nhưng vẫn còn tháp Càn Khôn trợ giúp hẳn là có thể ngăn cản một Thánh Giả!



Ở thế giới bên ngoài, phó viện trưởng Lâm cùng những người khác vô cùng kinh ngạc. Bọn họ không ngờ cuối cùng lại là Thạch Hạo có được Côn Bằng Bộ.

- Thần thông của Côn Bằng Thánh Giả cuối cùng lại lần nữa tại thế. Cho dù là ai có được nó đều là vận may của Nhân Tộc ta!

Phó viện trưởng Lâm nhẹ nói.

Những thông tin bọn họ nghe được đương nhiên là đến từ Thạch Tuyệt. Dù sao họ cũng là siêu cấp Cường Giả, Thạch Tuyệt có thể quan tâm những người khác nhưng không nào phớt lờ những siêu cấp Cường Giả được.

- Soàn soạt.

Hai thanh âm vang lên, Vương Song cùng nhóc con xuất hiện.

Trong mắt mọi người cả hai như vầng ánh dương tỏa ra ánh sáng vô hạn.

- Thạch Hạo!

Nhìn thấy Thạch Hạo, trong mắt Thạch Tuyệt lóe lên tia sát ý, khí tức dâng lên cách kinh khủng, trong mắt hắn như có trăng mọc sao chuyển.

- Thạch Tuyệt, ngươi không ngờ đúng không. Không ngờ rằng ta có được Côn Bằng Bộ. Ta muốn khiêu chiến với ngươi, có dám đánh không?

Thạch Hạo nhìn Thạch Quyết với ánh mắt giết người.

Một tiếng tru dài kinh động đến nhiều người. Tất cả đều chuyển sự chú ý, không ngờ rằng vừa ra khỏi Thánh cảnh lại được tận mắt chứng kiến một đại chiến tuyệt thế.

- Ca ca yêu quý của ta. Xem ra việc có được Côn Bằng Bộ khiến ngươi tự tin thêm nhiều nhỉ. Nhưng đáng tiếc ngươi không hiểu rằng cho dù ngươi có được thuật thần thông đó thì ta cũng chẳng để ngươi vào mắt đâu. Trọng Đồng bất bại là điều đã được chứng minh!

Thạch Tuyệt lạnh lùng nói.

- Bất bại không phải cứ chém gió là có. Hãy để ta kết thúc sự vô địch của Trọng Đồng đi!

Thạch Hạo vô cùng cường ngạnh đáp.

- Đánh thì đánh. Ta sẽ khiến ngươi tỉnh ra rằng chỉ cần ta còn sống, ngươi vĩnh viễn không là đối thủ của ta!

Trong mắt Thạch Tuyệt lóe lên thần quang sáng chói giống như một thiên thần vượt trên cả chúng sinh.

Tất cả mọi người đều tò mò nhìn một màn này, trong mắt đầy sự hưng phấn. Hai vị thiên tài chí tôn quyết đấu là chuyện xưa này chưa từng có. Họ vô cùng tò mò cuối cùng ai sẽ thắng.

- Trận chiến Trọng Đồng và Thạch Hạo sẽ bắt đầu ngay bây giờ luôn sao!

- Ai sẽ là người chiến thắng chung cuộc đây?

- Trọng Đồng và Thạch Hạo, ai thắng đây?

- Ta nghĩ chắc là Trọng Đồng. Trọng Đồng xuất thế từ trước đến nay chưa từng có đối thủ. Tất cả kẻ địch trước mặt hắn đều phải chết.

Có ai đó nói.

- Có lẽ trước đây là như thế. Nhưng nay Thạch Hạo đã có được Côn Bằng Bộ, đó là thần thông vô thượng thuộc Thánh Giả. Có được nó, sức mạnh họ tương đương nhau, khó phân thắng bại!

- Chi bằng cược một ván xem cuối cùng ai trong số họ sẽ thắng cuộc!

Trong lúc nhất thời tất cả dần trở nên hứng thú, cảm giác có chút thú vị.

Ngay cả Tần Vũ, Bách Hoa Tiên Tử cùng những thiên kiêu khác cũng trào dâng sự thích thú và âm thầm đặt cược.

Đàm Thai Huyền đứng giữa không trung, trong mắt lóe lên tia quỷ dị.

- Đó cũng là một ý kiến hay. Nhưng ta nghĩ có lẽ chúng ta nên tăng cược. Trận này ai thua thì giao ra Côn Bằng Bộ. Thế nào?

Đàm Thai Huyền đưa ra yêu cầu.

- Khà khà. Đàm Thai lão này. Ý kiến của ngươi hay đến không ngờ. Thua thì giao ra Côn Bằng Bộ vậy thắng thì thế nào?

Phó viện trưởng Lâm cười lạnh.

- Nếu như Thạch Hạo thắng thì sẽ có được Chí Tôn cốt!

- Cái đó là Chí Tôn cốt của Thạch Hạo, lấy nó đi là chuyện nghịch với đất trời. Sao lại trở thành thứ để cược chứ!

Phó viện trưởng Lâm cười lạnh mỉa mai nhìn đối phương.

- Nhưng bây giờ cái xương ấy đang ở trên người Thạch Tuyệt!

Đàm Thai Huyền thản nhiên nói.

- Khà khà. Đàm Thai Huyền! Ta không ngờ ngươi lại không biết xấu hổ là gì!

Có thể nói ra những lời đó, xem ra trước đây ta chưa hiểu rõ về ngươi!

Vạn Thanh một bên cười lạnh một tiếng đồng thời ném cái nhìn khinh bỉ về phía Đàm Thai Huyền.

Mặc dù viện trưởng Thanh Vũ chẳng nói gì nhưng cũng lạnh lùng nhìn về phía đối phương.

- Đàm Thai, đừng phí sức nữa, giữa bọn họ nhất định sẽ quyết đấu một trận. Nhưng không phải là ngay bây giờ mà ở sau Tinh Chủ! Khi đó, bọn mới mới đạt đến đỉnh phong hiện tại của mình, chân chính trở thành Thiếu Niên Chí Tôn!

Nói xong, hắn nhìn về phía đám người Vương Song cùng nhóc con, vẫy tay và một thần quang bao vây họ cứ như vậy rời đi.

Thấy vậy, mắt Đàm Thai Huyền có chút tiếc nuối. Coi như lần này thất bại. Xem ra muốn có được Côn Bằng Bộ còn cần trù tính thêm.

Nhưng hắn tin mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát của mình, Thạch Tuyệt sẽ có được Côn Bằng bộ và đánh bại Thạch Hạo!

Những người khác cũng mang thiên kiêu của bản thân đi. Rất nhanh, Tứ Tượng Đạo Viện khôi phục lại vẻ yên tĩnh giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận