Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1973: Cổ Sát Tông đổi chủ (2)

- Nàng được đưa đến trong siêu cấp thế lực lớn ở trung ương tinh vực, thậm chí nghe nói đã đột phá đến cảnh giới Tinh Chủ, rất được coi trọng!

Dương Mạt chậm rãi mở miệng.

- Siêu cấp thế lực của Trung ương tinh vực?

Nghe vậy, trong mắt Thanh Nguyên Tử lóe lên vẻ kinh ngạc.

- Là Thái Nhất thần tông!

Dương Mạt chậm rãi mở miệng.

- Hơn nữa, lần này diệt sát Cổ Diễn, Chiến Tôn đã từng xuất ra một kiện thần binh, theo lời của Lâm tiền bối, đây dường như là một thần binh tuyệt thế của Thái Nhất thần tông, Chiến Tôn lại có phỏng phẩm bán thánh binh, hẳn là có chút quan hệ với Thái Nhất thần tông, còn có hắn, cũng rất tò mò, dường như lúc trước lão tổ Thanh Nguyên vẫn lạc cũng liên quan đến tông môn này.

Trong mắt Thanh Nguyên Tử chớp động quang mang nhàn nhạt, dường như nghĩ tới điều gì:

- Lúc trước tu vi của sư tôn đã là tôn giả ngũ trọng, phối hợp Thanh Nguyên Chung, trong tôn giả cũng thuộc về nhất lưu, muốn để sư tôn vẫn lạc, hoặc là cao cấp tôn giả xuất thủ, hoặc là mấy vị tôn giả liên hợp vây công!

- Thế nhưng Tây Tinh Vực lúc đó, ai có bản lĩnh có thể liên hợp đông đảo cao thủ, nếu như là Thái Nhất thần tông, vậy thì thông suốt rồi!

- Nhưng mà, chưởng giáo, sao Thái Nhất thần tông lại xuất thủ với lão tổ, dù cho bọn hắn thực lực có mạnh hơn, thế nhưng nơi này là Tây Tinh Vực, chẳng lẽ bọn họ còn có thể ngang tàn như vậy, đưa tay ngả vào Tây Tinh Vực?

Dương Mạt tò mò hỏi.

Trong mắt Thanh Nguyên Tử lóe lên nụ cười khổ:

- Ta đoán rất có thể có liên quan đến Chu sư đệ, trong mơ hồ ta nghe hắn nói qua, vạn năm trước một trận thiên kiêu tranh bá chiến, mặc dù hắn biểu hiện kinh diễm, nhưng vẫn đắc tội với một vài thiên kiêu, nhưng mà cũng bởi vậy thu được môn Thánh Thuật chí cường, rất có thể vì thế mà kết thù với Thái Nhất thần tông, cho nên dẫn sư tôn vẫn lạc.

- Nhưng mà muốn biết rõ nguyên nhân cụ thể, có lẽ phải đi hỏi hắn!

Nghe vậy, Dương Mạt gật gật đầu, không tiếp tục hỏi tiếp.

...

Lúc này Cổ Sát Tông, giống như một đầm nước đọng, toàn bộ cao thủ Cổ Sát Tông đều bị trấn áp, sau khi đám người Thạch Nghị cùng Lôi Càn đến thì bắt đầu tiếp quản toàn bộ tông môn.

Đám người Thạch Nghị sưu hồn tất cả cao thủ Cổ Sát Tông, biết được tài nguyên cùng chỗ trú ẩn của Cổ Sát Tông nhưng mà không lập tức đi tiếp thu, ngược lại nhận được tin tức, tất cả tư nguyên trên tinh cầu của Cổ Sát bị một đám gia hỏa đột nhiên xuất hiện cướp bóc!

Những người này thực lực vô cùng mạnh mẽ, tất cả cao thủ của Cổ Sát Tông không thể phản kháng lập tức bị đánh giết, đủ loại tinh thạch trân quý được khai thác ra đều bị cướp đi!

Không cần phải đoán, bọn họ cũng biết là ai làm, chín đại thế lực của Tây Tinh Vực, đoán chừng cũng chỉ có mấy đại thế lực này mới có thể làm chuyện như vậy!

Cổ Sát Tông đã mất đi Cổ Diễn Tôn Giả, trở thành miếng thịt mỡ trong mắt mọi người, đoán chừng trừ bỏ Thiên Nguyên Tông, Hồng Hoang điện, mặt khác Lục Đại Tông Môn đều xuất thủ!

Thiên Nguyên Tông nể mặt Lâm Kinh Thiên, Hồng Hoang điện bởi vì Chiến Tôn trọng thương, căn bản không có lá gan này!

Mà lúc này, ở chỗ sâu trong Cổ Sát Tông, Vương Song cùng đám người Chu Càn đang ở trong mật thất an tĩnh dưỡng thương, bị một kích cuối cùng của Cổ Diễn kích thương, thân thể Vương Song đang không ngừng vặn vẹo.

Phía trên thân thể hắn, từng sợi tơ huyết sắc giao thoa, như một loại dị trùng nào đó, trông hết sức đáng sợ.

Một cỗ bích lục quang mang dâng lên, không ngừng chữa trị thân thể cho Vương Song nhưng đáng tiếc, tốc độ hết sức chậm chạp, quan trọng nhất là cỗ lực lượng này dường như có thể hấp thu nguyên lực lớn mạnh trong cơ thể Vương Song, giống như giòi trong xương.

Chu Càn cùng Lâm Kinh Thiên bên cạnh vận dụng lực lượng của bản thân trợ giúp Vương Song loại bỏ lực lượng này!

Đáng tiếc, theo thời gian trôi qua, lực lượng của bọn họ vậy mà không có một chút tác dụng nào, ngược lại, bị cỗ này lực lượng nuốt chửng lấy!

Phát giác được tình huống này, Vương Song để Lâm Kinh Thiên cùng Chu Càn dừng tay, bản thân chìm vào tầng sâu nhất bế quan.

Vương Song đơn độc một mình đối kháng cỗ lực lượng này, quanh thân hiện lên từng tia hỏa diễm trong suốt, như hỗn độn chi hỏa khai phá hỗn độn trước đó.

Đốt cháy trên thân thể hắn!

Từng sợi tơ năng lượng màu đỏ ngòm bị đốt cháy, theo những sợi tơ này bên tai Vương Song vang lên từng tiếng nói nhỏ.

Vô số tiếng nói nhỏ giống như vô số côn trùng vù vù bên tai, những âm thanh này đối với Vương Song mà nói hết sức quen thuộc, trong mơ hồ giống như thanha âm của Cổ Diễn!

Đối mặt với vô số thanh âm nói nhỏ, Vương Song cảm giác mình giống như ở trong biển máu, gần như muốn sụp đổ!

Trong nháy mắt hắn hiểu rõ, đây là thần hồn của Cổ Diễn chấn động, lúc trước cùng một kích cuối cùng quấn quýt lấy nhau, cùng tấn công, có lẽ, đây chính là mong muốn thực sự của Cổ Diễn.

Để cho thần hồn sụp đổ, mất hết tu vi!

Nhưng mà, sau một khắc, trong đầu hắn, một đóa thanh liên tản ra vô biên quang mang bất hủ xuất hiện bên ngoài thân thể, bao vây hắn, thanh liên xanh tươi ướt át, trong suốt óng ánh, lúc này có từng đạo từng đạo hoa văn thần bí ở trên đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận