Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1862: Bế quan! (2)

- Tu vi của ngươi đã đến Hóa Thần đỉnh phong, cũng là thời điểm đột phá đến cảnh giới Tinh Chủ, không có được Chí Tôn Tinh Thần, Tinh Thần cấp ba kém hơn một bậc thì bọn ta cũng có mấy cái, sau khi dung hợp tương lai sau này không hẳn là không có cơ hội đột phá lên Thánh Giả.

Dường như nghĩ đến điều gì, Lâm phó viện trưởng lại nói.

- Ta biết rồi.

Vương Song gật đầu cũng không nói gì thêm.

- Haiz…

Lâm phó viện trưởng lắc đầu, cũng không nói thêm nữa,

Đến khi trở về chỗ ở của mình, Dương Mạt đã chờ sẵn, nhìn thấy Vương Song, Dương Mạt hưng phấn hỏi,

- Sư huynh, ngươi lựa được bảo vật gì trong bảo khố của Hoàng Thất vậy?

Biểu cảm của hắn, giống như một đứa trẻ đang truy vấn.

- Cái này là chọn cho ngươi, luyện hóa nó, có lẽ ngươi sẽ lột xác lần nữa!

Vương Song giao Chiến Thần Huyết cho Dương Mạt, lại lấy ra Tiên Thiên Nhưỡng,

- Đây là một loại linh tửu, uống vào rồi hẳn luyện hóa hẳn luyện hóa Chiến Thần Huyết.

Thấy Vương Song đưa mình hai món đồ vật, Dương Mạt sửng sốt, bản thân cũng không phải đến để xin đồ vật.

- Sư huynh, thứ này trân quý lắm phải không?

Dương Mạt nhìn hai món đồ trong tay, cảm giác như bị phỏng.

- Sợ cái gì, ngươi là sư đệ của ta, có đồ tốt ta không cho ngươi chẳng lẽ đi cho người khác.

Vương Song cười khẽ một tiếng,

- Cầm đi, tranh thủ đột phá lên Tinh Chủ sớm một chút, như vậy chúng ta có thể quang minh chính đại trở về Tây Tinh Vực.

- Vâng.

Nghe vậy, Dương Mạt không ngừng gật đầu, không kiểu cách nữa.

- Được rồi, tiếp theo ta sẽ bế quan, phải tiêu hao số bảo vật lấy được cho tốt.

Vương Song nói rồi, đi vào trong một gian mật thất.

- Không có chuyện gì quan trọng, đừng đến quấy rầy ta.

Dương Mạt nhìn thân ảnh của Vương Song biến mất, ánh mắt lộ vẻ kiên định, lập tức cũng lựa chọn một bật thất, bước vào bế quan.

Không chỉ có đám người Vương Song, đông đảo các thiên kiêu trong Tứ Tượng Đạo Viện đều có được không ít đồ tốt, cũng bắt đầu nhân cơ hội này mà tiêu hóa, trong lúc nhất thời, Tứ Tượng Đạo Viện có được sự an tĩnh chưa từng có từ trước đến nay.

Vấn Thiên Đạo Viện, Hắc Bạch Đạo Viện, Đại Diễn Đạo Viện, Tấn Hoàng Thành, Trấn Yêu Thanh, cũng trở nên vô cùng an tĩnh, tất cả các thiên tài đều nắm bắt thời gian, lợi dụng khoảng thời gian này, bắt đầu gia tăng thực lực cho bản thân, chuẩn bị cho chuyến Thánh Cảnh sắp đến.

Mà ở trong đại hoang, Liễu Thần nhìn nhóc con đang không ngừng chịu tra tấn bên trong không gian, yếu ớt nói,

- Nhóc con, cho ngươi thời gian ba năm, ba năm sau, ngươi phải bắt đầu đi trên đường đạo của tiểu tử Vương Song kia, ta hy vọng ngươi sẽ xuất sắc hơn cả hắn!

Nhóc con trong không gian đánh giết đến đẫm máu dường như nghe được lời nói của Liễu Thần, một chưởng đánh ra, khiến yêu thú to như một ngọn núi nhỏ bị vỡ nát, cơ thể nhỏ bé kia giống như một ngọn núi lửa, lại giống như một Vĩnh Hằng Thần Lô, phóng thích ra khí huyết chi lực vô cùng khủng bố.

......

Ở sâu nhất trong đại hoang thần bí, trong một bộ lạc mênh mông, cường giả vô số, khí tức cuồn cuộn, cách cả ngàn kilomet cũng có thể cảm ứng được, ở trong trong bộ lạc này, Vũ Mục nhìn Không Gian Chi Môn trước mặt, ánh mắt lóe lên vẻ kiên định.

- Mục nhi, đây là nơi luyện tập lúc trước do Võ Thần tạo ra, chỉ khi vượt qua, ngươi mới có thể được chính thức công nhận là truyền nhân của Võ Thần, ta chờ ngươi ra ngoài!

Sau lưng hắn, một nam tử trung niên khôi ngô trầm giọng nói, nam tử đứng ở nơi đó, giống như một Kình Thiên Chi Trụ, như dù có xảy ra chuyện gì, cũng không hề bị rung chuyển.

Không gian xung quanh cơ thể hắn đang không ngừng bị chôn vùi, giống như không thể thừa nhận cơ thể của hắn!

Đây là một cường giả cực kỳ đáng sợ!

- Phụ thân, ta nhất định sẽ đi tới, đồng thời sẽ khiêu chiến với Vương Song lần nữa, đánh bại hắn!

Thanh âm trầm thấp của Vũ Mục vang lên, lời nói vừa dứt, toàn bộ thân ảnh đã bước vào bên trong Không Gian Chi Môn.

Bên trong nơi bế quan, Vương Song nhìn Chân Long Huyết giống như Hồng Bảo Thạch, ý niệm trong lòng bàn tay tán loạn, vì giọt máu này, chính bản thân thật sự đã liều mạng già.

Nhưng mà, bây giờ đã lấy được nó, bản thân cũng đến lúc phải tu luyện thành công Vạn Thú Ấn Đệ Tam Thức, hắn cũng thật sự rất tò mò, từ chỗ Tiểu Thất, uy lực kinh khủng của Đệ Tam Thức rốt cuộc là cường đại cỡ nào!

Ý niệm của Vương Song chìm đắm trong hải não, nhớ lại dấu ấn võ học của Tiểu Thất cho mình.

- Ầm

Vương Song dường như tiến vào một Hỗn Độn Chi Địa, nơi này mênh mông mà vô tri, mọi thứ đều vô cùng đơn giản.

Nhìn thấy mảnh thiên địa hỗn độn này, Vương Song có chút hiếu kỳ, hắn cảm giác được phía trước dường như có chút dao động.

Không biết đã đi bao lâu, Vương Song rốt cuộc nhìn thấy đối phương, đó là một thân ảnh mông lung, không thấy rõ mặt mũi, thậm chí không biết là nam nữ, hắn chỉ cảm thấy đối phương rất mạnh, mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, nếu như phải tìm một từ để hình dung, Vương Song cảm thấy là “Vô pháp vô thiên”.

Thân ảnh này dường như bao trùm cả trời đất, Đại Đạo đều run rẩy ở dưới thân đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận