Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1178: Cà khịa

- Vận khí của hắn quá tốt!

Nhậm Hành Viễn có chút xem thường nói.

- Làm càn, lời này ngươi cũng dám nói sao!

Nhậm Thanh biến sắc, lạnh giọng quát, thái độ này dọa Nhậm Hành Viễn hoảng sợ, sau đó mới phản ứng được bản thân nói một số lời không nên nói.

Không khỏi hậm hực cúi đầu.

- Nghe nói ngày mai nha đầu của Tần gia sẽ đi tham gia yến hội, vừa vặn ta sắp xếp cho các ngươi năm ngày sau kết hôn, một mặt là kiềm chế tâm của ngươi, mặt khác cũng nhanh chóng nuốt hết tập đoàn Tần thị, tiền của Nhậm Thanh ta là gì dễ dàng lấy như vậy!

Lời nói của Nhậm Thanh vô cùng âm lãnh, khiến cho nữ tử bên cạnh không khỏi lạnh run, có chút hoảng sợ nhìn hắn.

Ngày hôm sau, trong khách sạn lớn nhất thành phố Thịnh Hải, trong một gian phòng vô cùng xa hoa, đã có không ít người, đều là một số người trẻ tuổi, nhưng mà mỗi người đều có ngạo khí trùng thiên, một thân xa hoa trong lúc vô tình đều lộ ra vẻ —— ta rất có tiền!

Cho dù là nữ tử cũng ăn mặc trang điểm lộng lẫy, thậm chí vô cùng gợi cảm!

Trên vách tường bốn phía, treo một số màn hình tinh thể lỏng cực lớn, bên cạnh còn có sân khấu nhỏ. Gần cửa ra vào, còn có một quán Bar cỡ nhỏ.

Trên mặt đất phủ một tấm thảm màu đỏ, kết hợp với ánh đèn lóa mắt bốn phía, trông vô cùng hoa lệ.

Lúc này, không ít nam nữ đều đang điên cuồng nhảy nhót uốn lượn thân thể tràn đầy sức sống thanh xuân của mình, thỏa thích phóng thích bản thân.

Cũng có một số người lựa chọn dùng các hát hò phát tiết dục vọng trong lòng mình, không thể không nói, mặc dù phương diện khác không được tốt lắm, nhưng trình độ hát hò cũng không tồi.

Trong đó, Tiết Ngưng giống như một hồ điệp xuyên hoa đi đi lại lại, hoà mình vào tiếng reo hò của mọi người.

Không để ý, ánh mắt Tiết Ngưng cũng thỉnh thoảng nhìn về phía cửa, dường như đang đợi người nào đến.

- Nhậm thiếu, Nhậm thiếu đến rồi!

Đột nhiên, Nhậm Hành Viễn từ nơi cửa bước vào giống như Vương gia nhanh chân đi đến, một bên còn ôm một nữ nhân gợi cảm.

Mọi người thấy Nhậm Hành Viễn tiến đến, tất cả giật mình, cười cười chào hỏi, dù sao Nhậm Thanh ở căn cứ địa thành phố Thịnh Hải cũng là một Đại Bá Chủ, ở căn cứ cũng chỉ có một vài nhân mới có thể sánh ngang với đối phương, cho dù nể mặt Nhậm Thanh, bọn họ cũng phải tỏ vẻ coi trọng Nhậm Hành Viễn.

Thậm chí còn có một số thiên kim tiểu gia tộc ăn mặc diễm lệ, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Nhậm Hành Viễn, ngọn lửa trong mắt hận không thể đốt cháy Nhậm Hành Viễn.

Nhậm Hành Viễn cũng không phải người không thức thời, đối mặt với không ít đại thiếu trong căn cứ địa, cũng mở miệng cười ứng, dù sao những người này sau này cũng sẽ hợp tác với mình, bản thân cũng không thể tuỳ tiện đắc tội.

Đi một vòng, Nhậm Hành Viễn nhướng mày, trong mắt có vẻ phẫn nộ.

- Mặc thiếu, ngươi đến rồi sao!

Thanh âm Tiết Ngưng vang lên, mang theo một làn gió thơm xuất bên cạnh Nhậm Hành Viễn, nhìn nữ nhân bên cạnh Nhậm Hành Viễn, khẽ chau mày, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.

- Chúng ta đều đang chờ ngươi đấy, nếu ngươi không đến, hôm nay buổi tụ họp này có ý nghĩ gì đâu chứ!

Tiết Ngưng mở miệng cười, ngữ khí khiến người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.

- A Ngưng, Tần Mẫn đâu? Sao nàng vẫn chưa tới, ta biết hôm nay nàng cũng tới nên mới đến đây!

Nhậm Hành Viễn nghe vậy, sắc mặt miễn cưỡng đỡ hơn một ít, nhưng vẫn nhíu mày lạnh giọng mở miệng.

Tiết Ngưng cười một tiếng, đang muốn giải thích, lúc này, lại nhìn lấy ngoài cửa, trong mắt lóe lên vẻ kinh hỉ:

- Mẫn!

Nhậm Hành Viễn vội vàng quay đầu nhìn lại, nhất thời phát hiện Tần Mẫn đang đứng ở cửa, một thân mặc váy màu trắng, tư thái vô cùng yểu điệu, trông giống như một đóa tuyết liên ở Tuyết Vực!

- A Mẫn, ngươi đến rồi!

Nhậm Hành Viễn trực tiếp đẩy nữ nhân bên cạnh sang một bên, giống như ltiện tay vứt bỏ rác rưởi, mà cười cười nghênh đón giống như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra cả, quả thật, so với Tần Mẫn, nữ nhân bên cạnh hắn tràn ngập hơi tiền.

Tần Mẫn lạnh lùng liếc hắn một cái, chỉ nhàn nhạt gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh Tiết Ngưng.

Tiết Ngưng thở phào, nháy mắt với Tần Mẫn tiếp tục chào hỏi mọi người, rất nhanh, nơi này lần nữa thân thiện đứng lên, nhưng mà không ít người đều đánh giá một Tần Mẫn cùng Nhậm Hành Viễn đứng cùng một chỗ, trong mắt tràn ngập hiếu kỳ, chuyện quan hệ thông gia giữa hai nhà Nhậm Tần bây giờ đã được truyền ra, bọn họ có người nào không rõ, hiện tại xem ra, chuyện lần này là thật rồi!

Nhậm Hành Viễn vây quanh Tần Mẫn, nghĩ đủ lý do nói chuyện với Tần Mẫn nhưng mà mặc kệ hắn nói gì, Tần Mẫn cũng chỉ lộ ra vẻ lạnh lùng, nhiều lắm thì lạnh nhạt gật đầu.

Mặc dù như thế, nhưng Nhậm Hành Viễn cũng không hề lộ vẻ không kiên nhẫn, vẫn mở miệng nói.

Mặc dù không biết đã chơi bao nhiêu nữ nhân, nhưng khi nhìn thấy Tần Mẫn, Nhậm Hành Viễn vẫn cảm thấy bản thân dường như lâm vào đầm lầy, không thể tự kềm chế.

Vào thời khắc ấy, Nhậm Hành Viễn đã nói với bản thân, nữ nhân này nhất định phải thuộc về hắn!

Mặc dù Tần Mẫn vô cùng lạnh lùng, nhưng hắn vẫn không để ý, hắn chắc chắn chờ đến sau khi kết hôn, Tần Mẫn sẽ thay đổi thái độ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận