Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 507: Vương Ngang và Đinh Văn Long! (2)

Vừa nói đã là hơn một giờ, Vương Song vẫn chưa thoả mãn dừng lại, nhìn thấy đồ ăn trước mắt nguội đi, cười khổ một tiếng bảo người khác đi hâm nóng lại đồ ăn sau đó bưng lên.

Gần trăm người trong đại sảnh lập tức trở nên náo nhiệt, mọi người nâng ly cạn chén, hoan hô nói cười, càng nhiều người chúc mừng Chương Nghiệp và Vương Hổ, đám người Đàm Long cũng chủ động nói chuyện cùng với Lý Tân, Chương Nghiệp, Hoàng Thiên Hằng.

Triệu Hân, Thái Hiểu, Hoàng Bối Bối không ai dám tới mời rượu các nàng, ba người ngồi bên cạnh Vương Song, thấp giọng nói những chuyện lớn nhỏ phát sinh ở thành phố Giang Nam sau khi hắn đi.

Vương Cầm nhìn tình hình hiện tại của đệ đệ mình, cũng lộ ra nụ cười, không nghĩ tới đệ đệ của mình lúc đó bề ngoài xấu xí lại có thể lập nên gia nghiệp lớn như vậy, hiện giờ với thực lực của bọn họ thậm chí là ở thời cổ đại cũng là một phương chư hầu, có được tất cả những tinh binh mãnh tướng dưới trướng.

Một bữa cơm náo nhiệt kết thúc, mỗi người đều uống rất nhiều rượu có người say khướt, nhưng bọn họ đều là Tiến Hoá Giả, năng lượng hơi động là có thể hoà tan cồn.

Ngày hôm sau, Thu Báo Quốc cùng Vương Song chào hỏi một tiếng, mang theo mấy người Thu Ảnh Đồng, Tô Vũ, Hồng Vũ rời đi, trở lại sư đoàn 21, dự định khuyên bọn họ gia nhập Thiên Chi Thành!

Mà toàn bộ tinh thần của Vương Song đều đặt lên những người sống sót của Thiên Chi Thành, dù sao số lượng người cũng nhiều, xuất hiện đủ loại vấn đề, mấy người Triệu Hân, Đổng Châu vội vàng không ngừng giải quyết các vấn đề, phân phát cho những người sống sót đó vật tư, sắp xếp nhà ở.

Bọn họ đăng ký thông tin, khoan hãy nói, thật sự có rất nhiều người có nghề nghiệp khiến cho Vương Song hứng thú, có người diễn viên, nhân viên văn phòng, công nhân, giáo viên, chuyên gia, cá nhân, doanh nhân....đủ loại ngành nghề, khiến cho Vương Song kinh ngạc chính là trong đó có mười mấy người là kỹ sư, một số người là kỹ sư mạng, có người là kỹ sư điện.

- Lão Vương, ngươi bị phân tới nơi nào vậy?

Một nam tử trung niên mang kính mắt nhìn nam nhân nhìn qua có chút khô khan, tò mò mở miệng hỏi.

Nam tử mang kính gọi là Đinh Văn Long, hắn là một kỹ sư mạng, trước Mạt Thế làm cho một công ty truyền thông lớn, cũng là một nhân tài cao cấp lương một năm hơn trăm vạn!

Nam tử còn lại tên là Vương Ngang, cũng là một kỹ sư mạng, chẳng qua nội dung công tác cụ thể của bọn họ có phần khác nhau, kỹ thuật của Vương Ngang uyên thâm hơn so với hắn, bọn họ cũng là ngẫu nhiên biết nhau, sau lại bởi vì có tiếng nói chung nên có quan hệ rất tốt, sau Mạt Thế báo danh vào đoàn để sinh tồn, Đinh Văn Long cùng hắn may mắn hơn nhiều, bọn họ đều đã thành gia lập nghiệp, có vợ có con, hơn nữa không có biến dị cùng bọn họ sinh tồn đến bây giờ.

Bọn họ đều đi lĩnh vật tư, chuẩn bị đi tới phòng ở được phân.

- Của ta là 503, tòa nhà 73, khu 3 phía Đông, còn ngươi thì sao?

Nam tử được gọi là Vương ca cười nói, đi cùng hắn là một nữ nhân thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi cùng một tiểu nam hài khoảng tám tuổi, nhiệt tình chào hỏi Đinh Văn Long!

- Xem ra chúng ta là hàng xóm rồi, ta là 502, ha ha!

Đinh Văn Long cười ha ha nói, tay giơ tờ giấy ghi chỗ ở của mình.

- Thật tốt, có rảnh thì sang nhà của ta chơi!

Vương Ngang cười, nói xong thì muốn đi tìm nơi ở của mình, lúc này Đinh Văn Long có chút thần bí vượt lên, nhẹ nhàng hỏi trước mặt hắn:

- Lão Vương, ngươi có biết ngươi được phân làm gì không?

- Làm việc? Không biết, ta là một kỹ sư mạng, ngoại trừ mạng ra thì không biết gì nữa.

Vương Ngang có chút suy sụp lắc đầu, cười khổ một tiếng.

- Ai mà không phải vậy, ta cũng khác gì đâu, ngoài trừ thông tin mạng thì những cái khác một thứ cũng không biết, so với giáo viên, nhân viên văn phòng thậm chí là công nhân còn tốt hơn chúng ta, ít nhất bọn họ còn có thể có nơi để phát huy năng lực, còn về chúng ta, hiện tại internet ngừng trệ làm sao còn dùng tới internet chứ.

Đinh Văn Long sầu não nói.

- Nhưng có lẽ thành chủ đại nhân sẽ có sắp xếp, có thể sắp xếp cho chúng ta một công việc khác, chắc chắn sẽ không để chúng ta đói bụng! Không phải vậy thì cũng sẽ không dẫn chúng ta tới.

Vương Ngang cũng có một tâm thái tốt, tin Vương Song đưa bọn họ đến khẳng định sẽ không để cho bọn họ đói chết, bọn họ cũng thấy được cuộc sống của những người khác ở nơi này, ngay ngắn trật tự, công chính có mức độ nên không quá lo lắng, cho dù là đi làm cu li cũng có thể an tâm cuộc sống, không phải làm cho mẫu tử lo lắng hãi hùng.

- Với cả ngươi họ Vương, thành chủ dường như cũng là họ Vương, nói không chừng các ngươi là thân thích ấy chứ! Ha ha!

Đinh Văn Long trêu ghẹo nói, đương nhiên lời này của hắn là nói giỡn, trên đời có rất nhiều người họ Vương, người nhà của Vương Ngang hắn đều biết, không thể có chút quan hệ nào với Vương Song.

Vương Ngang lườm hắn một cái, tức giận nói:

- Xuống địa ngục đi, người như thành chủ đại nhân làm sao có thể có quan hệ với ta, hắn là thần long bay lượn chín tầng mây, chúng ta chỉ là cỏ dại mà thôi, có thể cho chúng ta một nơi ẩn náu đã là ban ân lớn lao! Ngàn vạn lần đừng có nói như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận