Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2048: Thắng Hai Trận Liên Tiếp! (2)

Nhìn thấy thân ảnh Lâm Băng Lam, phía bên kia, Diệp Khuynh Thành cũng di chuyển, cùng xuất hiện đối diện đối phương!

- Diệp Khuynh Thành!

Hai người đều là tuyệt sắc thiên kiêu, còn nằm trong số những nữ thiên kiêu vốn đã thưa thớt!

Các nàng tranh phong đối kháng, so với Tôn Ngôn cùng Triệu Cửu Thần, càng tăng phần hấp dẫn tất cả mọi người!

- Ngươi nói xem, Lâm Băng Lam cùng Diệp Khuynh Thành ai có thể giành được thắng lợi?

Một người tò mò hỏi.

- Nói không chừng, một người là Tuyệt thế thiên kiêu của Lâm gia, một người là đệ tử hạch tâm của Thời Gian Thần Tông, nghiêm túc chiến đấu, mỗi người đều có cơ hội thắng!

- Theo ta thấy, vẫn là Diệp Khuynh Thành có khả năng thắng lớn hơn, dù sao cũng là đệ tử hạch tâm của Thời Gian Thần Tông!

- Cũng chưa chắc, vừa rồi Triệu Cửu Thần không phải đã thua Tôn Ngôn, Thiên Kiêu của Nam Tinh Vực cũng không đơn giản như vậy!

Có một số người không phục lên tiếng, hiển nhiên bọn họ rất khó chịu lời nói của mình chọc giận người khác, tự hủy uy tín của mình!

Bọn họ không ngừng tranh luận, mà hai vị nữ chính lúc này cũng chính thức bắt đầu trận chiến giữa bọn họ!

- Ầm!

Lâm Băng Lam hai tay kết ấn, nhẹ nhàng tung ra ngọc chưởng, giữa đất trời, từng đạo tinh thần quang mang dâng lên, hóa thành một đạo tinh thần quang rất lớn!

Tinh Thần Quang giống như một ngọn núi, mang theo áp lực khủng bố.

Giống như thiên thạch thoáng qua, mang đến một vẻ đẹp tuyệt vọng!

- Đại Tinh Thần Bàn!

Xem ra, Lâm Băng Lam cũng có chung tính toán, muốn một đòn quyết thắng bại!

Đối diện, Diệp Khuynh Thành hiển nhiên cũng nhận thấy được mục đích của Lâm Băng Lam, con ngươi xinh đẹp chợt lóe, khóe môi khẽ cong.

- Cửu Trọng Thiên Ma Vũ!

Dứt lời, Diệp Khuynh Thành giống như một con hồ điệp bảy màu, nháy mắt vỡ vụn ra, tựa như kính hoa thủy nguyệt, mộng ảo hão huyền!

Thân ảnh Diệp Khuynh Thành biến mất, giống như đấu chuyển tinh di, thay đổi trời đất, bóng dáng Lâm Băng Lam trong nháy mắt cũng không thấy tăm hơi, rơi vào một không gian kỳ dị!

Không gian này tràn ngập vô số thân ảnh, đều là Diệp Khuynh Thành!

Đại tinh la bàn chợt khẽ động, Lâm Băng Lam không chút do dự, trực tiếp đánh tinh la bàn trong tay ra!

- Ầm.

Thời không chấn động, mảnh thiên địa này dường như muốn vỡ nát ra, vô số thân ảnh Diệp Khuynh Thành nháy mắt tiêu tán, hóa thành một thân ảnh xinh đẹp vội lui lại.

- Phụt.

Sắc mặt Diệp Khuynh Thành tái nhợt, trên thân chằng chịt máu me.

- Ta thua!

Diệp Khuynh Thành nhợt nhạt mở miệng.

Mắt Lâm Băng Lam chợt lóe, nhìn đối phương, thật lâu không nói gì.

Đơn giản như vậy đã đánh bại đối phương, Lâm Băng Lam cảm thấy có chút không đúng!

- Không đúng, đây không phải sự thật!

Bỗng nhiên, Lâm Băng Lam mở miệng, trong mắt chớp động một tia tinh thần chi quang, tựa như có thể nhìn thấu Vạn Tượng!

- Ngươi có ý gì?

Đối diện, Diệp Khuynh Thành khó hiểu nhìn Lâm Băng Lam.

- Không cần lừa gạt ta nữa, đây là ảo cảnh ngươi chế tạo ra!

Lâm Băng Lam lạnh lùng mở miệng, tinh thần chi mắt nhìn thấu vạn vật, cũng không cách nào nhìn ra cảnh tượng trước mắt.

Cho dù như thế, với trực giác khủng bố của nàng, cũng nháy mắt nhận ra một nét dị thường!

- Ảo cảnh gì! Ta đã thua rồi!

Đối diện, ánh mắt Diệp Khuynh Thành di chuyển, vẻ mặt nghi hoặc.

- Không thừa nhận, vậy ta lập tức phá ảo cảnh này của ngươi!

Mắt Lâm Băng Lam chợt lóe, trên thân thể, một tinh thần quang khổng lồ dâng lên, giống như là trụ thiên địa!

- Rầm.

Lâm Băng Lam phát uy, thiên địa nháy mắt vỡ vụn ra, tựa như từng mảnh vỡ thủy tinh.

Thiên địa bị nghiền nát, thân ảnh Diệp Khuynh Thành hiện ra, không có một chút thương thế.

Nàng kinh ngạc nhìn Lâm Băng Lam:

- Không sai, ảo cảnh của ta ngay cả Triệu Cửu Thần rơi vào trong đó cũng chưa chắc có thể phát hiện ra, thật không ngờ lại bị ngươi nhìn thấu!

- Không đúng, vẫn là ảo cảnh!

Lâm Băng Lam đang muốn mở miệng, bỗng nhiên giật mình, lần thứ hai nhìn về đối diện, thân ảnh biến đổi, phân ra thành chín, lập tức chín thân ảnh hợp nhất, tung ra một kích kinh thiên!

- Rầm. Rầm. Rầm.

Liên tục tám thanh âm nghiền nát, nương theo sức mạnh khủng bố như vậy triệt để đánh nát hết thảy ảo cảnh!

Ở bên ngoài, tất cả mọi người đều nhìn thấy Lâm Băng Lam cùng Diệp Khuynh Thành đứng tại chỗ, hai mắt nhắm nghiền, hai người cũng không có chút phản ứng nào, không biết qua bao lâu, Diệp Khuynh Thành bỗng nhiên mở hai mắt, khóe miệng tràn ra một ít máu tươi, thân thể không ngừng lui về phía sau.

- Ta thua!

Diệp Khuynh Thành nhìn Lâm Băng Lam mở mắt, khóe miệng thấy hơi chua xót.

Ánh mắt Lâm Băng Lam ngạc nhiên nhìn đối phương:

- Ảo cảnh thật khủng bố, ta chưa từng gặp phải thiên kiêu nào tu hành ảo cảnh đến mức này!

- Nếu như không phải Tinh Thần Chân Ý ta đặc thù, e rằng thật đúng là không có cách nào nhận thấy điểm này!

- Thua chính là thua, không có bất kỳ lời biện bạch nào!

Diệp Khuynh Thành lắc đầu, lui về phía sau.

- Danh ngạch Thời Gian Đàm thứ hai, Lâm Băng Lam!

Thanh âm Thời gian Thánh giả lần thứ hai vang lên, định ra danh ngạch Thời Gian Đàm thứ hai lần này!

Lâm Băng Lam lui về sau, trở lại bên cạnh Vương Song.

- Như vậy, kế tiếp đến lượt ta!

Vương Song cười, nhìn người cuối cùng đối diện, thân ảnh di chuyển, lập tức xuất hiện trên bầu trời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận