Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1442: Thần Linh Tông (2)

Yến tông chủ cười nhạt một tiếng, nhìn Lâm Kinh Thiên:

- Huynh nói xem, có đúng không, Lâm đạo huynh.

- Tông chủ!

Đôi lông mày của Hàn Linh tiên tử nhăn lại lần nữa, muốn mở miệng, bị Lâm Kinh Thiên ngăn lại:

- Nếu như Yến Tông chủ đã nhiệt tình mời như, nếu như Kinh Thiên từ chối, vậy thì quá không nể mặt Yến Tông chủ rồi.

Lâm Kinh Thiên nhìn đối phương , cười nhẹ.

- Mời, Lâm đạo huynh.

Yến tông chủ nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt lộ ra một nụ cười, sau đó mời Lâm Kinh Thiên tiến vào sau đại điện.

Bên trong đại điện, tựa như Thiên Đình, từng chiếc bàn ngọc đặt trên đại điện, trên đó để đó từng quả Linh Quả quý giá ở bên ngoài khó nhìn thấy.

Hơn nữa, nguyên khí thiên địa bên trong đại điện này đã đạt tới một mức độ kinh người, Vương Song có thể cảm giác rõ ràng, nếu như mình tu hành ở chỗ này, e là rất nhanh trong thời gian ngắn sẽ đạt tới đỉnh phong Siêu Phàm!

Mọi người lần lượt ngồi xuống, Yến Tông chủ ngồi ở vị trí cao nhất, Lâm Kinh Thiên thì ngồi ở phía tay trái trước nhất, Vương Song ngồi bên cạnh Lâm Kinh Thiên, còn Hàn Linh tiên tử thì ngồi ở đối diện, Yêu Nguyệt cũng ngồi bên cạnh nàng, theo thứ tự từ trên xuống thì là đông đảo trưởng lão của Thần Linh Tông, từng luồng khí tức vô cùng hùng hồn, thậm chí có người còn mạnh hơn ba vị trưởng lão cứu viện Yêu Nguyệt trước đó.

Có điều làm cho Vương Song tò mò là một tên nhìn tuổi tác có vẻ không chênh lệch với mình nhiều lắm, đó là một nam tử nhìn vô cùng tuấn tú, mái tóc màu đen, thẳng đến vai, ngũ quan nhìn vô cùng nhu hòa, vô cùng hoàn mỹ, khiến cho người ta tìm không ra một chút tì vết.

Đặc biệt đôi mắt của hắn, mơ hồ trong đó hình như có một chút kim quang, nhìn vô cùng mơ màng.

Nam tử này chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh Yến Tông chủ, rất yên tĩnh, từ đầu đến cuối cũng không lên tiếng, chỉ yên tĩnh nhìn, dường như phát hiện được ánh mắt của Vương Song, hắn bất giác nhìn về chỗ của Vương Song

"Ầm "

Trong lòng Vương Song chấn động, cảm giác được mình dường như tiến vào bên trong một mảnh tinh không, sau đó lạc hướng trong đó.

Sau một khắc, trong đầu hắn này đóa hoa sen thuộc về thân thể ở quá khứ chấn động, trong nháy mắt làm Vương Song bừng tỉnh.

- Thật là một đôi mắt khủng khiếp, trong nháy mắt có thể khiến cho ta lạc hướng!

Trong lòng Vương Song chấn động, vô cùng nghiêm trọng nhìn đối phương, hắn thấy, người này chắc chắn là một kẻ địch lớn.

Dường như nhìn thấy Vương Song bừng tỉnh nhanh như vậy người kia cảm thấy kinh ngạc, không khỏi sinh ra một tia hứng thú.

- Ha ha, đây chính là vị có Thần Linh Thể của quý tông phải không, quả nhiên danh bất hư truyền, đều nói Thần Linh Thể, là kế thừa Thần Linh Huyết Mạch Kiêu Tử, một khi xuất hiện, sẽ càn quét trời đất, không ai có thể ngăn cản, không biết có phải là thật hay không?

Lâm Kinh Thiên phát hiện ra cảnh tượng này, buông chén rượu trong tay ra, trong chén rượu là rượu Thần Linh đặc biệt của Thần Linh Tông, một ngàn năm mới có thể làm ra một vò rượu, Siêu Phàm uống một ngụm, lập tức có thể có trực tiếp đạt tới Điên Phong Chi Cảnh, càng là có trợ giúp đối phương ngộ đạo, nếu không phải Lâm Kinh Thiên, e là Thần Linh tông cũng không nỡ lấy ra thứ tốt như vậy để chiêu đãi.

- Lâm đạo huynh quá khen, đây là tiểu đồ Giang Dật Trần.

Yến Tông chủ cười nhạt.

- Giang Dật Trần...

Vương Song nhìn đối phương, từ trên người đối phương, hắn phát hiện được một mối uy hiếp.

- Bái kiến tiền bối Lâm, tiền bối quá khen, Thần Linh Thể tuy mạnh, nhưng thể chất mạnh hơn Thần Linh Thể còn có rất nhiều, Dật Trần không dám ngạo mạn.

Giọng nói của Giang Dật Trần có chút biến ảo khôn lường, theo Vương Song, nếu như chỉ dựa vào giọng nói để phân biệt nam nữ, vốn dĩ không cách nào biết được Giang Dật Trần này là nam hay là nữ.

- Giống như là vị bằng hữu này, Dật Trần có thể thấy được hắn không có một loại thể chất cường đại nào, nhưng vẫn có thể đánh bại yêu Nguyệt sư muội và Cổ Hà của Cổ Tháp Tông kia, có được Hỗn Độn Tinh Thạch, thân thể này đã nói rõ điều đó.

- Nè, Giang Dật Trần, ta không phải bị hắn đánh bại, ta là bị vị Bán Thánh Hóa Thần kia đánh bại, nói chuyện chú ý một chút!

Giọng nói bất mãn của Yêu Nguyệt đột nhiên vang lên, tất cả mọi người nhìn lại, nhất thời phát hiện vẻ mặt Yêu Nguyệt tràn đầy khó chịu, giơ nắm tay nhỏ của mình, giống như thị uy với Giang Dật Trần.

Giang Dật Trần cười cười, không nói gì nữa.

- Nguyệt nhi, im ngay.

Hàn Linh tiên tử thấp giọng quát nói, Yêu Nguyệt nghe vậy, hậm hực im miệng.

Những người khác nhìn nhau cười, hiểu được tính tình này của tiểu nha đầu này, cũng không nói thêm gì.

- Được lắm, không tự cao tự đại, rất khiêm tốn, có khí phách lớn, xem ra thế hệ Thần Linh Thể này tương lai sẽ gánh vác Thần Linh Tông!

Lâm Kinh Thiên nhìn đối phương, mở miệng cười tán thưởng một câu.

- Lâm đạo huynh, vị này chắc hẳn chính là đệ tử của Chu Càn đạo hữu, năm đó Chu Càn đạo hữu tung hoành cả Tây Tinh Vực, phong thái tuyệt thế, cùng Lâm đạo huynh có thể xưng là hai đại thiên kiêu của Tây Tinh Vực, mặc dù bây giờ tu vi mất hết, nhưng ta nghĩ đệ tử của lão, cũng hẳn là cao cấp nhất ở Tây Tinh Vực, vừa đúng lúc, Dật Trần của tông môn ta ở chỗ này, hắn đã từng giao thủ với thiên kiêu của những tông môn khác, nhưng không có một ai có thể là đối thủ của hắn, không biết vị tiểu huynh đệ này có bằng lòng giao thủ với Dật Trần thử không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận