Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 846: An toàn trở về! (2)

Một trường mâu toàn thân được tạo thành từ năng lượng màu đen xuất hiện, lớn khoảng hơn một trượng, cùng với khí thế đâm thủng thiên địa hướng tới thân thành Lục Ma Đằng giết tới, Zombie Nhị Giai vô cùng phẫn nộ, một đòn của Lục Ma Đằng đánh chết hơn năm mươi ngàn con Zombie, tuy rằng số lượng so với Thi Đàn khủng bố không tính là cái gì, nhưng trong phạm vi Lục Ma Đằng đánh chết, có phần lớn là Zombie đẳng cấp cao, thậm chí còn có không ít Zombie ma pháp, Zombie bình thường chết có thể không cần, nhưng là những Zombie đẳng cấp cao tử vong, đã đủ để nó vô cùng phẫn nộ rồi.

Nhưng đòn công kích còn chưa rơi xuống trên người Lục Ma Đằng, một dây leo thật lớn ngăn cản phía trước trường mâu, toàn bộ dây leo trực tiếp rạn nứt mở ra biến thành một trường thương màu xanh biếc, giống nhau mang theo tiếng phá gió bay tới trường mâu màu đen.

- Ầm!

Hai đạo công kích va chạm vào nhau, nhất thời ở giữa vang lên một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, sóng xung kích mạnh mẽ quét ngang bốn phương, mặt đất trực tiếp bị đào lên ba thước.

Đợi cho cỗ sóng xung kích này tán đi, bụi mù đầy trời biến mất, Zombie NHị Giai nhìn Lục Ma Đằng đã biến mất không thấy cùng với đám người Thu Ảnh Đồng, không khỏi phát ra một trận rống giận.

- Grào grào... ... . .

Vô số Zombie liên tiếp rống lên, dường như đang đáp lại đối phương.

... ... . .

Đám người Thu Ảnh Đồng đã đi xa đợi Lục Ma Đằng quay lại, đồng thời mơ hồ nghe được Zombie phía sau rống giận, có chút hiếu kỳ, Lục Ma Đằng làm sao mà chọc giận được đối phương vậy.

Về tới thành phố Giang Nam, bọn họ thấy mấy người Thu Báo Quốc, Lý Tân gần như đều đứng trên tường thành, từng đạo thân ảnh khí thế đứng thẳng trên tường thành, Thu Ảnh Đồng liếc mắt nhìn một cái là nhìn ra những người này, đều là Cường Hoá Giả thủ hạ của mấy người Thu Báo Quốc.

Bọn họ cũng đều cản Thi Hải phía trước chạy về, ước chừng hơn năm nghìn Cường Hoá Giả trong căn cứ, chỉ là những người này chiếm khoảng gần mười ngàn người, làm cho bốn phía tường thành căn cứ bố trí giống như bức tường sắt.

Phải biết rằng những người này cũng không phải là người thường, đều có thể so với tồn tại của Tiến Hoá Giả, có khoảng trên mười ngàn, tập hợp lực lượng rốt cuộc khủng bố bao nhiêu, không ai có thể đoán được!

Nhìn đám người Thu Ảnh Đồng quay lại, mấy người Thu Báo Quốc cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Chuẩn bị một chút đi, Thi Hải sắp tới rồi!

Sắc mặt Thu Báo Quốc trầm trọng nói, thời gian ngắn ngủi nửa ngày, dưới sự sắp xếp của hắn, tất cả mọi người thi hành nhiệm vụ của mình, lẳng lặng chờ đợi Thi Đàn đến.

Mà ở bên trong thành, phần lớn người thường đều đã biết tin tức Thi Hải đến, mấy người Đổng Châu cũng không phong toả, loại chuyện này cũng không có cách nàp phong toả, làm cho các nàng kinh ngạc à phần lớn mọi người đều tràn ngập tự tin với căn cứ, không nghĩ rằng sẽ có nguy hiểm.

- Cũng chỉ là Zombie thôi mà, muốn đánh vỡ căn cứ của chúng ta, thật sự là nằm mơ!

- Tường thành của căn cứ cho dù là đạn pháo cũng không bắn được, còn có vô số Tiến Hoá Giả và quân đội, chỉ bằng Zombie của thành phố Tĩnh Hải, làm sao có thể rung chuyển căn cứ!

- Cho dù Zombie đánh tới, cũng là chịu chết mà thôi... ... .

- Xem xem những con Zombie đó bị đụng đầu rơi máu chảy thế nào, thật sự cho rằng căn cứ của chúng ta dễ bắt nạt sao!

- ... ... .

Tất cả mọi người trong căn cứ đều bàn luận, rất coi thường Zombie sắp đến rất, lại có người muốn chạy tới tường thành trợ giúp chống lại Zombie, tuy rằng phần lớn Tiến Hoá Giả đều là thủ hạ của Vương Song, nhưng cũng có một số bộ phận Tiến Hoá Giả không muốn bị trói buộc, sinh hoạt bên trong người thường.

Những người bọn họ cũng không có suy nghĩ giống như người thường, bọn họ đều cảm nhận được bầu không khí khẩn trương trong căn cứ, tức khắc hiểu được Zombie đánh úp căn cứ lần này vô cùng cường hãn, cường hãn tới mức cho dù với thực lực của căn cứ cũng không thể tuyệt đối cam đoan có thể an toàn, cho nên, có người bọn họ cũng muốn vì căn cứ ra một phần lực, dù sao sống ở đây, cảm nhận được an toàn căn cứ cho bọn họ, không ai lại nguyện ý trở lại cuộc sống đề phòng cả ngày lo lắng tình hình trước kia.

Có người nguyện ý trợ giúp căn cứ, cũng có người muốn nhân cơ hội làm loạn, cũng đều rục rịch.

Mấy người Đổng Châu trấn giữ ở hậu phương, nỗ lực trấn an hơn hai mươi vạn người sống sót, Giang Kiệt dẫn theo số lượng lớn binh lính đi tuần tra trên đường, phàm là phát hiện người cố ý làm loạn, nhẹ thì đánh bị thương, nặng thì đánh chết tại chỗ, không cho bọn hắn thời gian hối hận chút nào.

Dưới chính sách thiết huyết của bọn họ, cuối cùng trong căn cứ duy trì tình hình bình ổn.

Mà ở trên tường thành, từng binh lính vẻ mặt lạnh lẽo mở to đôi mắt, gắt gao nhìn phía chân trời, bọn họ biết, tiếp theo, có lẽ là một trên chiến vô cùng khốc liệt.

Mấy người Thu Ảnh Đồng đều ở trận địa sẵn sàng đón quân địch, chỉ có Lục Ma Đằng một bên nhảy qua nhảy lại, trông không lo lắng chút nào, những người khác cũng không thể ra lệnh cho nó, chỉ có thể nhìn đối phương giống như một hài tử vui chơi bốn phía.

Bạn cần đăng nhập để bình luận