Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 427: Dị biến! (2)

Tô Vũ lạnh lùng hừ một cái rồi quay đầu rời đi.

Mấy người khác thấy thế cũng không nói gì nữa, theo sát Tô Vũ rời đi.

Về phía Vương Song thì có đến tận hai con Zombie cấp chín, một con xương cốt lòi ra ngoài y như một bộ xương, còn một con khác phun ra được hoả diễm. Chúng vừa xuất hiện đã lao thẳng tới nhóm người Lý Tân và Viên Doanh.

Chẳng qua bấy giờ thực lực của mọi người đã thăng lên một cấp, đối mặt với hai con Zombie cấp chín dù vẫn kinh hãi nhưng không hề loạn. Một mình Chu Ảnh trực tiếp tiến đến trước mặt một con Zombie ngăn chặn nó lại.

Một con Zombie khác lao tới tấn công mọi người, cơ thể Vương Hổ tản ra vầng sáng của kim loại, như một tấm khiên một mực đứng trước chắn cho mọi người.

Ba người Đặng Mai, Bạch Tiểu Thắng và Lưu Hâm đồng thời ra tay tiến hành công kích từ xa, băng, đá và ánh sáng đánh trúng người con Zombie này khiến cho nó cũng có chút đau đớn.

Chương Nghiệp, Hác Đại Hải làm lực tấn công chủ yếu, cơ thể hai người như hai con gấu lớn, bắp thịt như cầu long, đấm một quyền ra, không khí nứt gãy từng khúc chạm vào con Zombie xương xẩu kia.

Grào.

Con Zombie bị hai người mỗi người một quyền đánh trúng, lực lượng kinh khủng theo cánh tay truyền lên người nó khiến bọn họ đồng thời lui lại, không khỏi rống to một tiếng.

Viên Doanh và Lý Tân thì trở thành thích khách cao cấp, hệt như hai luồng quỷ ảnh bao vây đối phương rồi công kích không ngừng, hết vết máu này đến vết máu sâu hoắm khác liên tục xuất hiện trên người nó.

Về phần Trương Chấn thì giết những Zombie phổ thông có ở xung quanh miễn cho đợt tấn công của mọi người bị quấy nhiễu.

Trong lúc nhất thời, tuy hai con Zombie cấp chín này phẫn nộ cực kỳ nhưng thật sự không công phá nổi đội hình của bọn họ.

Vương Song nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt hắn xuất hiện ý cười. Có điều cũng chẳng dám trì hoãn, số lượng Zombie đẳng cấp cao càng lúc càng nhiều, thậm chí hắn còn mơ hồ cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm toả ra từ phía trung tâm của bầy Zombie, dường như đang nhắm vào chính mình. Hắn không dám trì hoãn thêm nữa, bổ mạnh xuống một đao, để lại một vết Đao Ngân thật dài trên người con Zombie cấp chín đang đối đầu với Chu Ảnh.

Zombie bị đau, xoay người một cái, một luồng hoả diễm mãnh liệt cuồn cuộn bay tới chỗ Vương Song.

- Hừ, thế mà dùng lửa với ta!

Vương Song cười mỉa một tiếng, giơ một ngón tay, một quả cầu lửa màu lam to như bánh xe xuất hiện đánh thẳng về phía nó.

Không chỉ có thế, hai tay Vương Song vung lên liên tục, từng luồng Phong Nhận xuất hiện theo sát phía sau bay tới đối phương.

Làm xong điều này, Vương Song vác đao bay tới một con Zombie cấp chín khác, bổ mạnh xuống một đau suýt nữa chém thẳng vào nó.

- Đi mau, không được ham chiến!

Vương Song nhìn bọn họ một cách khá nghiêm trọng, có chút gấp rút mở miệng nói.

Hai con Zombie bị Vương Song tấn công đều vô cùng phẫn nộ, chúng nó bỏ qua đối thủ vốn dĩ của mình, cùng lao tới tấn công Vương Song.

Những người khác không hề làm loạn trận hình, đi theo sự dẫn đầu của Tiến Hoá Giả cấp chín là Chu Ảnh chạy vêd hướng thành phố Hoa Tân.

Bọn họ nói đi là đi, không chút do dự, không hề lo lắng Vương Song bị bỏ lại đằng sau liệu có gặp nguy hiểm hay không. Với thực lực của Vương Song cộng thêm đôi cánh có thể bay lên ấy, chỉ với mấy con Zombie này sao có thể tạo ra mối uy hiếp cho Vương Song.

Thấy mọi người nhanh chóng rời đi, Vương Song khởi động tâm niệm, vô số quả cầu lửa xuất hiện từ hư không, muốn ngăn chặn tất cả Zombie định truy kích.

Đối đầu với hai Zombie cấp chín, Vương Song hít sâu một hơi, cơ thể nhoáng lên như chớp, một ánh đao sáng ngời xuất hiện trên đỉnh đầu của hai Zombie.

...

Nhóm người Lý Tân cũng đã rời xa khỏi bầy Zombie, phát hiện nhóm người Thu Ảnh Đồng và Tô Vũ cũng có chút chật vật. Trên người bọn họ đều có vết thương không lớn không đều, ai ai cũng bốc mùi hôi thối, thậm chí nhân số còn giảm đi một chút so với lúc ban đầu.

Ba bên liếc mắt nhìn nhau, đều cho nhau một nụ cười khổ. Thu Ảnh Đồng và Tô Vũ hơi kinh ngạc nhìn đám người Lý Tân một chút, thấy khá kỳ lạ.

- Vương Song đâu? Sao hắn vẫn chưa đi ra?

Thu Ảnh Đồng nhíu mày hỏi, nàng không hề cho rằng Vương Song sẽ ngã xuống ở chỗ này. Dù sao với thực lực của Vương Song, nếu ngay cả hắn cũng chưa thể đi ra thì chỉ sợ nhóm người bọn họ không thể nào trốn ra được.

- Thành chủ vẫn còn bên trong, bị hai con Zombie cấp chín ngáng chân, có lẽ nhất thời không thể đi ra được!

Chu Ảnh cười khổ một tiếng, chỉ vào biển xác mênh mông.

- Có điều các ngươi đừng lo, dựa vào thực lực của thành chủ thì sẽ không có vấn đề gì. Coi như bị Zombie bao vây tấn công cũng có thể bay ra mà!

Chu Ảnh tiếp tục nói.

Nhóm người Thu Ảnh Đồng gật đầu, bọn họ cũng không cho rằng chỉ là Zombie mà giữ chân Vương Song lại được.

- Nhưng mấy tên kia thì coi như toi đời rồi, một tên cũng không trốn ra được!

Chu Ảnh chỉ vào một chỗ trong biển xác, có chút nghiền ngẫm mà nói.

Mọi người nương theo ngón tay của hắn nhìn ra, đó là nơi trước đó mấy Tiến Hoá Giả cấp ba cấp bốn đứng, bây giờ đã bị bầy Zombie bao trùm, có lẽ sẽ toàn quân bị diệt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận