Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2324: Bản Nguyên Đế Khí

Áo Đô nhìn cửa điện đường đóng chặt, cười lạnh một tiếng, thân thể hắn chấn động, vô số văn minh từ trong cơ thể hắn tuôn ra như thác lũ, mà hắn là chủ nhân của vô số văn minh đó.

Dòng nước này đập vào cửa Vĩnh Hằng Cung, lập tức tạo nên vô số sóng lớn, cửa Cung Vĩnh Hằng cũng lóe lên tiên quang, giống như một tảng đá bị nước biển va vào, thản nhiên bất động.

- Hừ, để các ngươi sống thêm một khoảng thời gian nữa, bảy ngày cũng đủ để hoàn toàn luyện hóa cánh cửa này!

Áo Đô tự nhủ, sau đó khoanh chân ngồi trong hư không, đánh ra thánh đạo chi lực của chính mình, luyện hóa cửa chính của Vĩnh hằng điện đường!

...

Bên trong Vĩnh Hằng Điện Đường, đám người Vương Song đều xuất hiện, kinh ngạc nhìn cảnh vật xung quanh, đại điện trống rỗng lạnh lẽo cô quạnh, bàn ghế bằng đồng, vài ngọn đèn dầu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Ngoài ra, còn có một chùm ánh sáng thần thánh, không có chút khí tức hay uy hiếp nào, trong không trung hiện ra hỗn độn chi sắc, lặng lẽ lơ lửng, bên dưới chùm sáng này là một vương tọa, mà Thánh Tôn đang ngồi trên vương tọa, trước vương tọa, còn có một chiếc bàn bằng đồng, trên đó chỉ có một số giấy và bút, bút lông giống như Thanh Ngọc tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

- Khụ khụ, ta già rồi, không được nữa, ngay cả một tên tiểu bối cũng không phải là đối thủ.

Thánh Tôn ho nhẹ một tiếng, khóe miệng có vết máu đỏ tươi, rõ ràng là trong trận chiến trước đó, vị thánh giả kỳ cựu này cũng không phải là đối thủ!

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, vô cùng chấn động về thực lực chiến đấu của Áo Đô.

Ngay cả Vương Song cũng như vậy, mặc dù đã đột phá đến Tôn giả tầng chín, nhưng Áo Đô lại thành công thăng cấp Thánh giả, đó là một đẳng cấp khác, cùng cửu trọng thiên trước đó hoàn toàn khác biệt!

Thậm chí, nói thẳng ra, bây giờ bàn về sức chiến đấu Áo Đô so với Khương Mục Thần còn mạnh hơn!

- Rầm…

Từng đạo lực lượng đáng sợ giống như là dòng lũ lần lượt ập vào trên cửa Vĩnh Hằng Điện Đường, khiến cả điện đường rung chuyển.

- Tòa điện đường này không ngăn được tiểu tử kia, sau bảy ngày, cấm chế sẽ bị phá bỏ, trừ phi một người trong các ngươi có thể thăng cấp thành thánh giả, bằng không, một khi cấm chế bị phá vỡ, tất cả các ngươi đồng thời phải chết đi.

Giọng nói khàn khàn của Thánh Tôn vang lên, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.

Hắn không biết đã tồn tại bao nhiêu kỷ nguyên, đối với cái chết cũng không quá quan trọng.

- Đây chính là thứ các ngươi mong muốn, Bản nguyên đế khí, ta đã giữ vô số năm, nhưng không ai có thể lấy được, ngươi muốn lấy, ta cũng không phản đối, nhưng bảo vật này cũng nhận người, không phải ai cũng có được!

Thánh Tôn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua nguồn sáng phía trên, chậm rãi nói.

Thân hình rạp xuống, giống như ngọn nến trong gió, thánh giả bất hủ bất diệt, nhưng đó là tình huống không gặp phải ngoại lực, trong trận chiến trước đó, Áo Đô đã hoàn toàn tiêu hao sinh cơ của hắn!

Bây giờ, hắn chỉ đang kéo dài hơi tàn, miễn cường chèo chống mà thôi.

Vương Song cũng có thể cảm nhận được sức mạnh hủy diệt trong cơ thể đối phương, không cách nào nghịch chuyển, không cách nào cứu vãn, vì vậy hắn cũng thở dài một tiếng, càng ngày càng sợ hãi trước sức mạnh của Áo Đô, nếu như chờ đến Vĩnh Hằng Điện Đường bị công phá, tất cả bọn họ đều chỉ một cái kết quả, chính là vẫn lạc!

Vì vậy, bọn họ nhìn về phía chùm sáng kia, Bản nguyên đế khí, chính là bản nguyên đế khí!

Nếu như có thể lấy được, sau này thăng cấp lên Chuẩn đế sẽ không có trở ngại gì, trở thành Đế quân cũng có thêm một ít hy vọng!

Nghe thấy lời của Thánh Tôn trong mắt Thời Thương lóe lên một vòng tinh quang:

- Ta tới thử xem!

Nói xong hắn bước ra một bước, xuất hiện trước mặt chùm sáng kia, ngưng tụ toàn bộ lực lượng trong lòng bàn tay, tản ra một cỗ thời không chi lực.

- Vút!

Nhưng Thời Thương lại thẳng tay xuyên qua chùm sáng kia, rơi vào trong hư không.

- Hả?

Thời Thương có chút kinh ngạc, ánh mắt khẽ động, Thời Không Chi Đạo mở ra, ngược dòng tìm hiểu quá khứ cùng tương lai, hắn muốn thu chùm sáng nàyvào trong tay.

- Rầm.

Một cỗ lực lượng không thể địch nổi xuất hiện, trực tiếp quét ngang Thời Thương ra ngoài, cho dù lấy tu vi của Thời Thương cũng không cách nào chống lại.

Thời Thương bị đẩy lùi lại, sắc mặt có chút khó coi, nhìn về phía Thánh Tôn.

Thánh Tôn dường như không thấy, ngồi trên vương tọa ngủ gà ngủ gật.

- Ta tới!

Thạch Hạo kinh ngạc tiến lên, thi triển thiên công, trong thân thể hắn hiện ra một cỗ thần quang uy nghiêm mênh mông, xuyên thấu thiên khung tinh hà, đây chính là vô thượng thần quang!

Chí tôn thần quang, diễn dịch tạo hóa cùng tịch diệt, là sống chết luân hồi!

- Hắn không hổ là trời sinh chí tôn, nếu chỉ xét về thiên phú mà nói, tương lai hắn có khả năng trở thành đế quân nhất!

Đạo Tử bên cạnh thở dài một tiếng, chậm rãi nói.

- Hừ!

Quát lạnh một tiếng, vẻ mặt Ngao Phong bên cạnh trở nên có chút lãnh đạm, rõ ràng hắn không đồng ý với lời nói của Đạo tử.

Những người khác cũng từ chối cho ý kiến, ánh mắt tĩnh mịch.

Lần này, Bản nguyên đế khí biến thành chùm sáng cũng không có giống như vậy biến mất như trước, mà là hơi hơi rung động, giống như đáp lại chí tôn thần quang của Thạch Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận