Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 967: Nhị Thập Tam Kiếm! (2)

Một nam tử trung niên nhìn bộ dáng Kiếm Thánh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc:

- Chậc chậc, vậy mà đạt tới một bước này, lợi hại!

- Đỉnh cao kiếm đạo cuối cùng có một chỗ của hắn!

- Thực lực người này đã vượt qua ta, phải bẩm báo với tôn chủ!

Nơi khác, đều là xuất hiện những giọng nói thì thầm khác nhau.

Kiếm Thánh đi một bước qua, cũng đã nhận ra một số trong đám người che dấu khí tức vô cùng tốt, hơn nữa trước đó Vương Song có nhắc nhở, nhất thời hiểu được bên trong người tới hẳn là có không hề ít tuyệt thế cao thủ!

Nhưng kiếm đạo của hắn hiện tại đã đạt tới đỉnh cao từ trước đến nay của hắn, bất kể là ai, hắn đều có dũng khí có gan rút kiếm một trận chiến!

Vương Song nhìn thấy Đệ Nhị Mộng cách đó không xa vẫy tay phía mình, không khói mỉm cười, sau đó đi tới phía đối phương.

- Vương đại ca!

Vẻ mặt Đệ Nhị Mộng hưng phấn nhìn Vương Song.

Vương Song cười cùng mọi người chào hỏi, nhưng hắn có chút không rõ Đệ Nhị Đao Hoàng hình như nhằm vào mình, vẻ mặt tức giận, nếu Đệ Nhị Mộng không ngăn cản, Vương Song đoán đối phương sẽ trực tiếp một đao chém tới đây.

Sau đó Vương Song nhìn một chút về phía hai người Vô Danh.

- Đây là?

Vương Song hỏi mọi người.

- Tại hạ, Vô danh. Đây là tiểu đồ, Kiếm Thần!

Vô Danh khẽ cười mở miệng, nhìn Vương Song, ánh mắt không ngừng đánh giá đối phương, cảm nhận được khí tức trên người Vương Song khủng bố giống như biển sâu nhất thời ánh mắt ngưng lại.

- Tiểu hữu quả thật là tuyệt tế vô song.

Nghe được thân phận Vô Danh, ánh mắt Vương Song hiện lên vẻ mừng như điên, thật sự là có được không tốn chút công phu, chính mình đang muốn tìm đến đối phương, không nghĩ tới người này lại chủ động tìm đến đây!

- Tiền bối quá khen, đại danh Thiên Kiếm vãn bối cũng như sấm bên tai, vẫn muốn chính mắt kiến thức một chút, chọn ngày không bằng đụng ngày, đợi sau trận chiến của Kiếm Thánh tiền bối, Vô Danh tiền bối có thể chỉ giáo một phen!

Nghe được Vương Song trắng trợn tuyên chiến, Vô Danh có chút không hiểu nổi, làm sao vừa gặp mặt lại khiêu chiến mình?

Nhưng hắn cũng không phải người có lòng dạ hẹp hòi, chỉ có thể cười khẽ:

- Không nói tới chỉ điểm, nhiều lắm mọi người trao đổi với nhau một phen.

Nhìn Vương Song vừa tới chính là khiêu chiến với Vô Danh, Đệ Tam Trư Hoàng cùng Đệ Nhị Mộng đều liếc mắt nhìn một cái, cười khổ lắc đầu, Vương Song đây là khiêu chiến đến nghiện, còn đều là lựa chọn hai người danh tiếng đương kim võ lâm cao nhất!

- Đúng rồi, Vương đại ca, trận chiến của ngươi với Kiếm Thánh có kết quả thế nào?

Đệ Nhị Mộng tò mò hỏi.

Nghe vậy, những người khác đều dựng lỗ tai lên, nghiêm túc nghe, đều muốn biết kết quả.

- Ha ha, Kiếm Thánh hiện tại, người có thể đánh bại hắn gần như không có!

Vương Song nói một câu giống như không có liên quan đến đáp án.

- Nói như vậy, trước đó ngươi đánh bại Kiếm Thánh!

Phản ứng của Đệ Nhị Mộng rất nhanh, ánh mắt sáng lên:

- Ta biết Vương đại ca là lợi hại nhất!

Những người khác nghe vậy, đều không khỏi âm thầm kinh hãi, thực lực của Vương Song lại tấn thăng lên rồi! Dù sao cho dù trước đó Kiếm Thánh chưa đột phá cũng là cao thủ hạng nhất trong thế gian, có thể đánh bại đối phương, đã chứng minh thực lực của đối phương, cho dù là Vô Danh, cũng đã coi Vương Song đặt ở một độ cao giống nhau mà đối đãi, mà không phải là một vãn bối!

- Kiếm Thánh, cuối cùng cũng đến rồi, ta chờ ngươi rất lâu!

Hùng Bá chậm rãi đứng dậy, lạnh nhạt nhìn Kiếm Thánh.

- Giết người thành Vô Song ta, cướp Vô Song kiếm thành Vô Song ta, Hùng Bá, hôm nay ngươi phải chết!

Kiếm Thánh lạnh lùng nhìn đối phương, giống như nhìn một con kiến, trên người hắn không có chút hơi thở, như là chưa từng tập võ.

- Lại có làm sao, Kiếm Thánh, ngươi còn tưởng rằng đây là thời đại của ngươi sao! Thời đại của ngươi đã qua rồi, hiện tại, là thời của Thiên Hạ Hội ta, là thời Hùng Bá ta xưng bá thiên hạ!

Thanh âm Hùng Bá ù ù vang lên, giống như sấm sét!

- Động thủ đi, để cho ta xem Thánh Linh Kiếm Pháp của ngươi rốt cuộc có lợi hại giống trong truyền thuyết hay không!

Khoé miệng Kiếm Thánh nhấc lên một mạt độ cong:

- Xem ra ngươi rất có tự tin, luyện đến đại thành Tam Phân Quy Nguyên Khí!

- Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao!

Vô số vũ lâm nhân sĩ đều là ở một bên khẩn trương chứng kiến, vì hai người giữ lại một không gian to lớn, thậm chí một tên được xưng là giang hồ Bách Hiểu Sanh đã chuẩn bị tốt giấy bút, chuẩn bị ghi chép một bản một trận chiến kinh thiên động địa này, lưu truyền đời sau!

Chiến đấu, đơn giản hơn nhiều so với mọi người nghĩ, Kiếm Thánh bước từng bước ra, giống như nháy mắt từ một con mèo nhỏ vô hại với con người biến thành con rồng bá vương thời tiền sử, một đạo kiếm quang chấn động tam giới lục đạo xuất hiện, trước một đạo kiếm quang này, thiên địa giống như rơi vào yên lặng, tất cả đều ngừng vận chuyển!

Đã xảy ra cái gì? Đây là có chuyện gì? Trong lòng vô số võ giả nghi hoặc, cảm giác thời không đều bị ngăn chặn!

Trong mắt Hùng Bá hiện lên vẻ sợ hãi, sợ hãi này giống như thuỷ triều nuốt hết linh hồn hắn, chính mình toàn bộ một thân nội lực thâm hậu đều ở đây, nhưng từ đầu đến cuối không thể nhúc nhích được một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận