Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 579: Khí tức cường giả nhất giai! (2)

Bạch Manh không thèm để ý lắc đầu, hai chân kẹp lấy eo Vương Song, ôm lấy cổ hắn, có chút chờ mong nhìn Vương Song.

Vương Song vô cùng kinh ngạc:

- Ngươi tổ chức sinh nhật sao!

Sau đó lâm vào suy tư.

Nhìn thấy dáng vẻ của Vương Song, sắc mặt Bạch Manh Manh lập tức ảm đạm:

- Vương ca, ngươi có phải ghét bỏ Manh Manh bẩn không?

- Hừ, ngươi tự mình hiểu rõ bản thân, biết rõ thì tốt!

Lúc này, Đồng Vũ mua đồ ăn về, vừa hay nghe thấy lời Bạch Manh Manh, lạnh lùng nói.

- Manh Manh, đi, Vương ca dẫn ngươi đi mua quà!

Vương Song cười nhạt một tiếng, ngẩng đầu lên, nói với Bạch Manh Manh.

- Hả?

Bạch Manh Manh chợt sững sờ.

- Hả cái gì, vừa nãy ta chỉ đang nghĩ nên chuẩn bị gì làm quà tặng cho ngươi mà thôi!

Vương Song mỉm cười nói.

- Đúng rồi, Đồng Vũ, ngươi có muốn mua quà không?

Vương Song quay đầu, cười tủm tỉm nhìn Đồng Vũ.

- Quà!

Trong mắt Đồng Vũ lóe lên một trận ánh sao, những đồ nữ nhân thích nhất không chỉ là quần áo, túi xách, những trang sức vật phẩm xa xỉ bây giờ trong mạt thế đều có giá cao ngất trời, quần áo và túi xách của nàng trước đó đều là những thứ rẻ nhất do nàng mua ở chợ, vẻn vẹn chỉ dùng để giữ thể diện. Bây giờ Vương Song thế mà muốn dẫn nàng đi mua sắm, trong lòng nàng vừa kinh hãi lại vừa vui vẻ, đồng thời còn có chút lo lắng.

- Hừ, còn muốn mua quà, trừ phi người ngủ với Vương ca! Nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ!

Bạch Manh Manh ở bên cạnh lạnh lùng nói, đối với Đồng Vũ cảm thấy cực kỳ chán ghét.

- Người ta thế nhưng đã chủ động rất nhiều lần, chỉ cần Vương ca đồng ý, bất cứ lúc nào đều có thể!

Đồng Vũ lúc này cũng hóa thân thành một cái yêu tinh, nũng nịu nói với Vương Song.

- Thật sao?

Vương Song cười như không cười nhìn Đồng Vũ, hôm nay Đồng Vũ đã đổi sang một bộ quần áo khác, áo khoác màu xám, một chiếc quần bò màu lam nhạt, lộ ra sự xinh đẹp thanh thuần, Vương Song bị vừa rồi đã bị Bạch Manh Manh câu dẫn lửa nóng vốn đã dâng lên, thậm chí ngay cả Bạch Manh Manh đều có thể cảm nhận được thứ cứng rắn dưới bụng, nhìn thấy được trong mắt Vương Song lộ ra một tia nóng rực.

- Hì hì, người nào đó sắp gặp xui xẻo!

Bạch Manh Manh cười hì hì khẽ vuốt một cái, có chút lưu luyến rời khỏi người Vương Song, đứng bên cạnh chế nhạo nhìn Đồng Vũ.

Nhìn thấy tia nóng rực trong mắt Vương Song, Đồng Vũ vốn dĩ có chút vũ mị sắc mặt lập tức hơi thay đổi, trong lòng thoáng qua một cảm giác không tốt.

Vương Song nhìn Đồng Vũ, trực tiếp đứng dậy, ôm chặt lấy đối phương, trong ánh mắt có chút thất kinh của Đồng Vũ ôm nàng vào trong căn phòng của chính mình.

- Thả ta ra, thả ta ra!

Giọng nói khẩn trương của Đồng Vũ vang lên, Bạch Manh Manh hơi híp mắt lại, lộ ra một nụ cười giảo hoạt, bản thân cũng lặng lẽ đi theo.

- Loại chuyện tốt này, sao có thể không có ta chứ!

Trong phòng, quần áo của Đồng Vũ dưới lực lượng có chút cuồng bạo kia của Vương Song từng kiện từng kiện trượt xuống, theo một đạo âm thanh có chút đau đớn vang lên, cả phòng lâm vào một mảnh xuân sắc.

Vương Song tùy ý chinh phạt cỗ thân thể hoàn mỹ này, tố chất thân thể của hắn bây giờ có thể so với kim cương, dục vọng trong thời gian rất lâu không được khơi thông, mỗi ngày còn bị Đồng Vũ và Bạch Manh Manh này một lớn một nhỏ hai cái tiểu yêu tinh câu dẫn rục rịch, cũng không còn cách nào chịu đựng.

Rất nhanh, Đồng Vũ đã có chút không chịu được sự chinh phạt của Vương Song mà ngất đi, lúc này, một thân thể nhỏ nhắn xinh xắn bỗng dán lên sau lưng Vương Song, hốc mắt Vương Song có chút đỏ lên, bị cỗ thân thể mềm mại sau ở sau lưng tập kích một cái, một tay trực tiếp ôm lấy, nhất thời lại lập tức bắt đầu chinh phạt.

Trong phòng, từng tiếng từng tiếng âm thanh không biết là đau đớn hay là sung sướng không ngừng vang lên, kéo dài suốt mấy giờ mới dần bình ổn lại.

…..

Không biết đã trôi qua bao lâu, Vương Song dần dần tỉnh lại, cảm thấy đầu mình đều có chút choáng váng, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vương Song nhìn hai thân thể như ngọc nằm trên giường, nhíu mày, trong mắt lóe lên một vòng nghi hoặc, vừa nãy dục vọng của chính mình dường như bị vô hạn phóng đại, đến sau cùng gần như không thể không chế chính mình, càng mơ hồ có một loại xúc động vô cùng mơ hồ, muốn hủy diệt tất cả, nếu không phải hai người các nàng dùng thân bình ổn thân thể chính mình, Vương Song cho rằng chính mình có thể trực tiếp san bằng cái tiểu khu này!

- Đây là xảy ra chuyện gì?

Vương Song vô cùng nghi hoặc, theo lý thuyết, tấn thăng đến nhất giai, thực lực của hắn xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, đây chính là chuyện tốt, sao lại đột nhiên nảy ra những ý niệm cực đoan như vậy, gần như khiến hắn không thế khống chế chính mình. Phải biết rằng tinh thần lực của hắn là phương diện hắn mạnh nhất, cũng không thể nào có người có thể lặng yên không một tiếng động công kích hắn.

Một vị Tiến Hóa Giả cấp bậc đỉnh tiêm, nếu như ngay cả cơ thể của chính cũng không thể khống chế, đây là một chuyện đáng sợ bao nhiêu, Vương Song không thật sự không dám tưởng tượng.

- Xem ra, vấn đề này vẫn nên đi qua hỏi Đàm Long một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận