Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2300: Tồn tại của vĩnh hằng giả!

Chẳng qua, bọn họ vẫn có thu hoạch, chí ít, thông qua nửa tháng đi đường này, bọn họ đã bắt đầu lần nữa cảm ngộ được pháp tắc của phương vũ trụ này!

Mặc dù cách phát huy chiến lực hoàn mỹ phát huy của chính mình còn cực kỳ xa, nhưng đây đã là một tín hiệu rất tốt, chỉ cần kiên trì, một ngày nào đó, bọn họ có thể lần nữa phát huy chiến lực hoàn mỹ!

– Hử?

Một hôm nào đó, Vương Song nhướng mày, phát giác xuất hiện một cỗ chấn động đặc thù, dường như là một gốc linh dược, Vương Song dẫn theo đám người chạy tới, lập tức phát hiện, một gốc linh dược cao chừng tám thước xuất hiện, cắm rễ phía trên một khỏa thiên thạch lớn chừng ngàn dặm.

Linh dược hiện ra tử sắc, là một gốc dây leo, phía trên có vô số loại quả tròn xoe sung mãn, tản ra quang mang rực rỡ.

Vương Song tiến lên, lấy xuống một quả cho vào miệng, nhất thời, phát giác được một cỗ năng lượng đặc thù tràn vào trong cơ thể, năng lượng mặc dù không tính là mạnh, nhưng trong loại quả này quả thật ẩn chứa thứ gì đó, dường như có thể giúp cảm ngộ của chính mình về phương vũ trụ này sâu sắc hơn một chút!

– Đây là linh dược của phiến tinh không này, bên trong ẩn chứa quy tắc của phương vũ trụ này, ăn những linh dược này có thể tăng tốc trợ giúp cảm ngộ của chúng ta đối với thiên địa quy tắc của phương vũ trụ này!

Vương Song trầm giọng nói.

Tuy rằng nói như thế, nhưng muốn chân chính khôi phục toàn bộ thực lực của bọn họ, số lượng linh dược cần cũng là con số thiên văn.

Chẳng qua, thứ này chung quy là một con đường tắt!

Tất cả mọi người đều tiến lên ăn thử một quả, cũng phát hiện được tác dụng của linh dược!

– Chỉ cần chúng ta thu thập đủ linh dược, lập tức có thể triệt để khôi phục toàn bộ chiến lực!

Tiểu Thất mừng rỡ nói.

Sau đó, bọn họ đều phân tán ra, tìm kiếm linh dược ở khắp nơi.

Phiến tinh không này mặc dù vô cùng hoang vu, nhưng không biết vì sao, lại có không ít linh dược, năm năm trôi qua, đám người tìm được khoảng mấy chục gốc linh dược, hơn phân nửa đều cho Vương Song, muốn để Vương Song khôi phục toàn bộ chiến lực!

Nhưng chuyện khiến bọn hắn thất vọng là, những linh dược này chỉ giúp Vương Song lĩnh ngộ đối với luân hồi quy tắc của phương vũ trụ này lĩnh ngộ không đến một thành!

...

– Vương Song, ngươi nhìn xem!

Thu Ảnh Đồng đưa một cái tinh thạch lớn chừng hạt gạo cho Vương Song, tinh thạch lấp lóe quang mang ngũ thải, tràn ngập một cỗ đạo vận đặc thù!

– Đây là thứ ta phát hiện được trên một Cổ tinh bị bỏ hoang!

Vương Song cầm viên tinh thạch này ở trong tay, khiếp sợ phát hiện, tầng phong toả lực lượng ở trong đầu hắn mơ hồ giảm bớt một tia nhỏ bé, nhỏ tới nỗi không thể dò xét!

– Đây là cái gì?

Vương Song có chút rung động, ngay sau đó thử hấp thu, một khắc sau, một cỗ năng lượng đặc thù từ trên tinh thạch tuôn ra, tiến vào thể nội của hắn, nhất thời, Vương Song phát hiện, lĩnh ngộ của bản thân với luân hồi quy tắc trong nháy mắt rõ ràng không ít!

Hơn nữa, trong đầu, tầng phong tỏa lực lượng kia cũng tiêu tán một chút.

– Đây là bảo vật!

Vương Song khẳng định, hơn nữa trực tiếp đặt tên là thần thạch!

Sau đó, bọn họ lập tức bắt đầu tìm kiếm loại thần thạch này, thứ này còn trân quý hơn cả linh dược, giá trị không thể tính nổi, nếu như có đầy đủ loại thần thạch này, bọn họ sẽ triệt để giải tỏa tất cả thực lực!

Bản thân đám người Vương Song cũng đều không có phát giác được đã tìm tòi bao nhiêu tinh vực, thời gian giống như nước chảy, trong nháy mắt đã trôi qua mười năm!

– Đây là thứ chúng ta tìm được, ở tận sâu trong một hằng tinh sắp hủy diệt.

Chu Vân Nguyệt nói, trong tay có một viên Thần Thạch lớn chừng ngón tay cái!

Trong mắt Vương Song có một vòng đao ảnh cực kỳ ảm đạm, hấp thu Thần Thạch, đao ảnh trong mắt càng thêm rõ ràng, lực lượng phong toả trong óc cũng giảm bớt không ít, ước chừng còn thừa lại bốn phần năm!

– Mấy chục năm rồi, chúng ta đều một mực tìm kiếm thứ này, cũng không biết khi nào mới gặp được cơ duyên.

Tiểu Thất bất đắc dĩ nói, thời gian mười mấy năm, đừng nói cơ duyên, bọn họ ngay cả phát huy toàn bộ thực lực đều không thể làm được!

Vương Song đang muốn gật đầu, bỗng nhiên, ánh mắt của hắn ngưng tụ:

– Có khí tức sinh mệnh!

Nghe vậy, đám người lập tức giật mình.

Vương Song một bước tiến ra, trực tiếp đi tới mấy vạn dặm ở bên ngoài.

Tại chỗ xa xa, hai bóng người xuất hiện, khí tức cũng vô cùng cường hoành, nhưng sắc mặt lại cực kỳ khó coi.

– Đáng chết, loại tinh thạch kỳ quái kia đến cùng là ở đâu, một thân tu vi của chúng ta vậy mà không thể phát huy được ba thành, thực sự là đáng giận!

Một người tức giận mắng.

– Ha ha, tìm đi, tìm được thần thạch, chúng ta mới có thể cẩn thận thăm dò cái bí cảnh của Vĩnh Hằng Giả này, chậc chậc, nếu như có thể đạt được bảo vật hay cơ duyên vị Vĩnh Hằng Giả kia lưu lại, cơ duyên chúng ta tấn thăng đến Đế Quân cũng sẽ tăng lên nhiều!

Một người khác cười nhạt một tiếng, ngược lại không gấp gáp không nóng nảy!

Bọn họ đang nói chuyện với nhau, bỗng nhiên biến sắc, nhìn về phía trước, nơi đó, Vương Song từng bước từng bước một đi tới, tinh không đều không ngừng chấn động.

– Thiên kiêu Dị vực?

Vương Song nhìn hai người, lạnh lùng nói, ngữ khí hơi kinh ngạc, hắn rất quen thuộc khí tức trên người của đối phương, đó là loại khí tức đến từ dị vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận