Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1833: Thiên Long ngâm! (2)

Có điều Phục Cầm không có chút kinh ngạc nào, sắc mặt vô cùng bình thản, tiếp tục đàn tấu, một thủ khúc thời gian ít nhất cũng phải một chén trà, cái này mới chỉ là thanh âm thứ nhất.

"Ầm." "Ầm." "Ầm."

Từng âm thanh xé nứt thiên địa vang lên, mảnh thiên địa này đã triệt để sụp đổ, vô số âm đao ngang dọc, không để lại một khe hở, tình hình như vậy làm bọn người Mạnh Tinh Vân nhìn tê cả da đầu, loại công kích này, dù cho nhất tôn Tinh Chủ ở chỗ này đoán chừng cũng phải nuốt hận!

Tần Thiên triệt để nóng nảy, quang mang bạch ngọc quanh thân lấp lóe, vạn pháp bất xâm, hai tay của hắn không ngừng huy động, đạp nát từng đạo âm đao, khí huyết cuồn cuộn trực trùng vân tiêu, phát huy lực chiến đấu đến cực hạn.

- Không tốt, công kích như vậy của Tần Thiên căn bản không có biện pháp tiếp tục quá lâu, một khi thời gian sử dụng Găng Tay Chiến Thần kết thúc, Tần Thiên sẽ ở thế yếu!

Tần Vũ chau mày, một mặt lo lắng mở miệng.

Bên ngoài Tiềm Long Uyên, bọn người Tần Hoàng nhìn chiến đấu trong đó, ánh mắt sâu thẳm tĩnh mịch vô cùng.

- Không ổn, món pháp bảo này của Bát Hoàng Tử có thời gian hạn chế, đối phương công kích liên miên không ngừng, muốn thủ thắng rất khó!

Đạm Thai Huyền nhíu mày nói, không bởi vì đối phương là nhi tử của Tần Hoàng mà lấy lòng.

Đây là chuyện liên quan đến đại sự của Đông Tinh Vực, tất cả mọi người là cường giả, tình hình chiến đấu như thế nào, trong lòng bọn họ đều có một cái cân.

- Hoàng nhi sẽ không thua!

Trong miệng Tần Hoàng truyền đến một thanh âm nhàn nhạt, trong lòng tất cả mọi người chấn động, có thể làm cho Tần Hoàng mở miệng như thế, trên thân Tần Thiên nhất định có cái gì đó mà bọn hắn nhìn không ra.

Có điều, bọn họ có chút hiếu kỳ, Tần Thiên đến tột cùng có bài tẩy gì, có thể làm Tần Hoàng tự tin như vậy.

Trên bình đài, Tần Thiên liên tiếp đánh nát mấy chục đạo sóng âm, tiếng đàn của Phục Cầm dừng lại, vẻ mặt tán thưởng nhìn Tần Thiên.

- Không tệ, có thể ngăn trở một khúc của ta, thực lực ngươi còn mạnh hơn so với Tinh Chủ phổ thông.

- Có điều đây mới là khúc thứ nhất mà thôi, tiếp đó, ta ngược lại rất muốn nhìn ngươi có thể chống đỡ được đến khúc thứ mấy!

Thoại âm rơi xuống, hai tay Phục Cầm vừa động, từng đạo ánh sáng ngũ sắc trên cổ đàn chớp động.

- Ngũ Hành Khúc!

Một vầng thần dương cuồn cuộn xuất hiện, phát ra nhiệt lượng vô hạn, một mảnh thanh mộc như núi lớn xuất hiện, liếc nhìn không thấy đầu, một mảnh đại dương mênh mông xuất hiện, cát vàng ngàn dặm, một mảnh yên lặng,...

Đầu, một vùng biển mênh mông xuất hiện, cơ hồ muốn bao phủ hết thảy, một mảnh Hạo Hãn Sa Mạc hiển hiện, Vạn Lý Hoàng Sa, một mảnh yên lặng…

Ngũ Hành Chi Khúc, biến ảo ngũ hành, đủ loại kỳ quái hiển hiện, cuối cùng hóa thành sóng âm năm loại màu sắc khác nhau, đánh về phía Tần Thiên.

Đối mặt với sóng âm ngũ hành này, trong mắt Tần Thiên lóe lên một tia điên cuồng, thân thể chấn động, ánh sáng bạch ngọc tỏa hào quang rực rỡ, thẳng tắp đánh tới phía trước.

"Ầm."

Quyền ấn kim sắc dày đặc không trung, như bị bất động ở nơi đó, nâng phương thiên địa này lên, vô số quyền ấn kim sắc kết hợp, hóa thành một bóng người vàng óng, vô cùng mông lung, giống như hoàng kim tạo thành.

- Chiến Thần Chi Linh!

Tần Thiên rống to một tiếng, bóng người vàng óng bạo phát một cỗ chiến ý kinh khủng, một quyền đánh tới sóng âm đối diện.

Theo một quyền này đấm ra, năm đạo sóng âm trong nháy mắt sụp đổ, lực lượng kinh khủng đánh thẳng tới đối phương, thân ảnh Tần Thiên gắt gao theo sát sau đó.

- Hừ!

Thấy thế, sắc mặt Phục Cầm cũng hơi đổi, cổ cầm trong tay chấn động, hai tay vung vẩy như gió táp mưa rào, ngay sau đó, một âm thanh cổ quái vang lên, theo âm thanh vang lên, mảnh thiên địa này giống như cũng đang mất đi, không gian sụp đổ, thời không thác loạn.

- Tịch Diệt Khúc! Cuối cùng hắn cũng gảy thủ khúc này ra!

Phía bên Dị Vực, ánh mắt Lam công tử ngưng tụ, tự lẩm bẩm.

- Đây là sát chiêu khủng bố nhất của Phục Cầm, thật không ngờ thế mà bị thiên kiêu bên thế giới này bức ra, xem ra thiên kiêu Đông Tinh Vực cũng không yếu.

Bên Dị Vực đều thấy một màn này, trên mặt đều lộ ra vẻ thoải mái, bọn họ biết, một khúc này vừa ra, trận chiến này bọn họ thắng chắc rồi..

Sắc mặt mấy người Vương Song cũng đại biến, vô cùng kiêng kỵ nhìn một màn này, bọn họ biết, một khúc này của đối phương vừa mới xuất hiện, một bên không gian đã muốn hỏng, đây là Diệt Thế Chi Khúc chân chính.

- Bát Hoàng Tử nguy hiểm.

Vương Song trầm giọng mở miệng.

Ánh mắt Tần Vũ ngưng trong, nhưng cũng không quá mức bối rối, giống như nghĩ đến cái gì.

Chiến Thần Chi Linh của Tần Thiên trước mặt từ khúc cũng chậm rãi tiêu tán, sắc mặt hắn không có chút biến hóa nào, giống như đã sớm ngờ tới loại tình huống này.

- Phá vỡ cho ta!

Tần Thiên bạo rống một tiếng, Chiến Thần Chi Linh trong nháy mắt phá vỡ, hóa thành một sóng sung kích vô hạn, đánh tới đối phương.

- Hừ, muốn tự hủy để chống cự công kích của ta, nằm mơ!

Phục Cầm thấy thế, trong mắt lóe lên một tia lãnh ý, động tác trong tay tăng tốc, xung quanh triệt để lâm vào bóng tối, giống như Hỗn Độn chưa mở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận