Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2376: Mười ngàn năm!

Vương Song đã quyết định, hắn cần nhanh chóng nâng cao tu vi bản thân lên một đoạn, nếu không, ở nơi viễn cổ khắp nơi đều có nguy hiểm thực sự không cách nào thi triển võ thuật.

Thời gian quay vòng, năm tháng trôi qua, trong nháy mắt đã trải qua hơn mười ngàn năm, ở thời đại này vạn tộc cũng hết sức dễ dàng, thời điểm không tu luyện công pháp, bọn họ chỉ cần nỗ lực đi săn là có thể sinh tồn được.

Thế nhưng từ khi công pháp bên trong bộ lạc Đại Phong lưu truyền ra bên ngoài, ở trên Man Hoang Đại Địa này bắt đầu sinh ra những bông hoa hy vọng, ngọn lửa tu luyện từ từ lan ra, như là lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Trong vòng mười ngàn năm, cường giả trong bộ lạc Đại Phong mọc lên nhiều như nấm, Hóa Thần, Tinh Chủ, Tôn Giả, thậm chí còn ra ba vị Thánh Giả!

Không sai, chính là ba vị Thánh Giả, hai người là người trong bộ lạc Đại Phong, còn một người khác là cường giả sau này gia nhập bộ lạc Đại Phong!

Mười ngàn năm, trên Man Hoang Đại Địa ngày càng trở nên hỗn loạn, dị thú cùng vạn tộc đấu đá càng ngày càng nhiều, đồng thời, khiến Hỗn Độn cự thú khiếp sợ chính là thực lực vạn tộc giống như là giếng phun, tăng vọt một cách điên cuồng, trước kia, đối với bọn chúng mà nói, vạn tộc thế mà chỉ là thức ăn sống, chỉ dùng để lấp đầy bao tử, hiện tại những thức ăn này vậy mà lại có thể phản kháng, hơn nữa còn khiến bọn chúng tổn thất nặng nề.

Ngoại trừ bộ lạc Đại Phong, bên trong bộ lạc của hắn cũng xuất hiện vô số cường giả, nghe nói là do lấy được công pháp tu luyện của bộ lạc Đại Phong có được từ một vị Thượng Thần!

Trong vạn tộc, cũng lưu truyền truyền thuyết về Thượng Thần này, thế nhưng ngoại trừ vài người, dường như chẳng ai thấy được vị Thượng Thần này.

Mà lúc này, vị trí tộc trưởng của bộ lạc Đại Phong đã do Phong Hiên nắm giữ, bốn ngàn năm trước, Phong Hiên đã tấn thăng lên Thánh Giả, trở thành một trong hai vị Thánh Giả bản tộc của bộ lạc Đại Phong, một người khác là Phong Thạch, nguyên tộc trưởng của bộ lạc Đại Phong.

Viễn cổ thiên địa, Thiên Đạo hết sức hoàn mỹ, rõ ràng, có thể nói, ngay cả một con lợn, tu luyện trên ngàn năm cũng có thể đạt tới cảnh giới Tôn Giả, chứ đừng nói gì là một đám có thiên phú không kém gì viễn cổ tiên dân.

Số lượng cường giả của mảnh viễn cổ thiên địa này nhanh chóng tăng vọt, chưa đến mười ngàn năm, đã ra đời hơn năm vị Thánh Giả, nếu như ở hậu thế, tuyệt đối là sự việc không dám tưởng tượng đến.

Thế nhưng tình hình chính xác là như vậy, có tốt cũng có không tốt, tốt chính là sức mạnh bảo vệ của bọn tăng lên, không tốt chính là cường giả bên trong Hỗn Độn bắt đầu đưa mắt nhắm đến bọn họ, một trận phong bạo khủng khiếp sắp xảy ra.



Bộ lạc Đại Phong.

Lúc này, bộ lạc Đại Phong đã chỉnh lại toàn bộ bộ lạc trong phạm vi Tổ Long Sơn, nhân số đạt đến hơn mười vạn người, diện tích cũng tăng vọt, nếu lấy Tổ Long Sơn làm trung tâm thì trong vòng nghìn dặm, cũng vẫn là địa bàn của bộ lạc Đại Phong.

Thậm chí những nhà đá cổ kính kia cũng biến thành một tòa cung điện nguy nga, mặc dù cũng là chế tạo từ tảng đá thế nhưng lại được bố trí thêm một tầng cấm chế.

Những tòa kiến trúc này ở ngay vị trí trung tâm, còn lại là một tòa cung điện được chế tạc hoàn toàn từ ngọc thạch, thiêng liêng cực kỳ, phía trước tòa cung điện này chính là chỗ ở của Phong Thạch, là một tòa cung điện chế tạo từ đá xanh, thấp hơn khoảng một trượng so với cung điện ngọc thạch ở trung tâm, vị Thánh Giả này vẫn luôn luôn ở tại nơi này, ngăn cản tất cả mọi người đến gần.

Lúc này, bên trong cung điện của Phong Thạch, đã tập hợp tất cả cường giả của bộ lạc Đại Phong, Phong Cổ, Phong Thạch, cường giả của Phong thị, còn có những cường giả của chủng tộc khác.

Phong Hiên ngồi vào chỗ đầu tiên, bây giờ Phong Hiên đã trưởng thành hoàn toàn, từ từ rũ bỏ từng chút non nớt, trên mặt xuất hiện thêm một chút uy nghiêm.

Tất cả mọi người nhìn thấy Phong Hiên, cũng cảm nhận được một chút áp lực, trên trán của hắn, hoa văn ngũ sắc càng dễ thấy, giống như một Đế quân.

Lúc này, Phong Hiên đang nghiêm túc nghe người phía dưới báo cáo.

- Một tháng trước, một tên Hỗn Độn cự thú phát sinh xung đột với Hắc Sơn tộc, Hắc Sơn tộc đã dốc hết toàn bộ sức lực giết chết tên Hỗn Độn cự thú kia.

Phía dưới, một cường giả trầm giọng nói.

- Đây không phải điều quan trọng nhất, trải qua hơn mười ngàn năm, Hỗn Độn cự thú không phải chỉ xung đột một hai lần với cường giả vạn tộc, ít nhất số lượng ngã xuống của bọn chúng đã đếm đủ trên một bàn tay, người của chúng ta đã phát hiện được, những Hỗn Độn cự thú ngày càng ngày càng nóng nảy, khoảng thời gian trước, giống như là muốn vọt vào bên trong phạm vi Tổ Long Sơn.

- Số lượng của Hỗn Độn cự thú lên đến cả ngàn, với thực lựa bây giờ của chúng ta, muốn lấy cứng đối cứng, chắc chắn là lấy trứng chọi đá, trước kia bọn chúng chướng mắt chúng ta, chỉ coi chúng ta là đồ ăn, nhưng bây giờ, những cự thú này đã cảm nhận được uy hiếp từ chúng ta, ta cho rằng, bọn chúng thấy không ăn được sẽ ra tay với chúng ta.

Nghe cường giả này giải thích, sắc mặt mọi người ở đây cũng rất nghiêm túc, cẩn thận suy nghĩ về khả năng chuyện này xảy ra cùng biện pháp đối phó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận