Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1695: Bí mật của Tứ Đại Đạo Viện!

Mọi người vây xem lần lượt rời đi, theo đó kết quả liên quan tới trận chiến này cũng đã lan rộng ra toàn bộ.

Đệ nhất thiên kiêu của Bộ tộc Vũ thần, thủ lĩnh tương lai của bộ tộc Vũ thần, thua Vương Song thiên tài của Tây tinh vực.

Tin tức này truyền ra với tốc độ đáng sợ, gây nên sóng to gió lớn, không biết bao nhiêu đại bộ lạc hùng mạnh vì thế mà chấn động!

Trong thôn thạch, cành cây xanh non nớt tỏa ra một tia sáng pha lê, Liễu Thần đứng ở cửa thôn, nhìn về phía xa xa, Nhóc con trên cành của Liễu Thần lay động, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngây thơ.

- Ha ha, vị đại ca ca này thật lợi hại, lại đánh xuyên toàn bộ Man Hoang!

Thân âm ôn hòa của Liễu Thần vang lên.

- Thật sao, Đại ca ca thật lợi hại!

Nhóc con trợn to mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sùng bái.

- Sau này ta cũng phải giống như đại ca ca, đánh thủng toàn bộ Man Hoang, sau đó tìm lại tất cả những gì mà Thạch gia đã mất đi!

Thanh âm non nớt của Nhóc con vang lên.

Mấy tháng trước, Nhóc con cao hơn một ít, tu vi cũng lần nữa tăng lên một ít, lại đạt tới hậu thiên đỉnh phong!

Một tiểu tử ba tuổi mà tu vi đã đạt tới Hậu Thiên đỉnh phóng, nói ra giống như chuyện cổ tích vậy.

- Ha ha, chờ ngươi đạt tới hóa thần cảnh giới, hơn nữa ta truyền cho ngươi tất cả thần thông, ta sẽ để cho ngươi đột phá!

Liễu Thần khẽ cười.

- Thật, quá tốt!

Nghe vậy, Nhóc con chợt từ nhảy xuống cây liễu, lộn nhào hai cái trên không trung.

- Tốt cái gì, bây giờ để cho ta xem Niết Bàn Thành Công mà đại ca ngươi truyên thụ cho ngươi đạt đến đâu rồi!

Liễu Thần mở miệng cười, một cành liễu sáng lên, đánh Nhóc con một cái, “bốp” một tiếng tạo thành một vết tích trên người Nhóc con.

Trên người nhóc con toát ra từng vệt ánh sáng màu lục, vết đỏ trên người lập tức biến mất.

- Không tồi, đã bắt đầu nhập môn rồi!

Tiếng cười Liễu Thần vang lên, đối với tư chất của Nhóc con này vô cùng kinh ngạc, không hổ là người có Chí tôn đạo cơ, cho dù Đạo cơ bị đoạt đi thì thiên phú vẫn rất đang sợ.

...

Trấn Yêu thành, trong một tỏa biệt thự to lớn, Vương Song lẳng lặng ngồi xếp bằng, quanh thân được bao phủ bởi một tầng nguyên lực cực kỳ nồng đậm, Vương Song giống như một cái hố không đáy vậy, điên cuồng hấp thụ loại nguyên lực cực kỳ nồng đậm.

Trên người hắn, cảnh giới thuộc về Hóa thần trung kỳ đang chậm rãi tăng lên, trải qua trận chiến điên cuồng trước đó, tu vi của Vương Song cũng lần nữa tăng lên, rất nhanh, tu vi của Vương Song đãtăng lên tới Hóa thần trung kỳ đỉnh phong!

- Ha…

Tu vi của Vương Song tăng lên tới đến hóa thần trung kỳ đỉnh phong, ánh mắt chợt mở ra, một tia sáng chói bùng nổ, đâm thủng hư không phía trước.

Vương Song đi ra khỏi phòng nhìn viện tử trước mặt, Tần Chính Nam cùng sư đệ ngồi chung một chỗ, hình như đang đánh cờ.

Thấy Vương Song đi ra, trong mắt Dương Mạt lóe lên vẻ hưng phấn, trực tiếp bỏ cờ xuống.

- Sư huynh!

Vương Song cười một tiếng, gật đầu với Dương Mạt một cái, ngay sau đó nhìn về phía Tần Chính Nam.

- Đa tạ tiền bối xuất thủ!

Hắn biết, nếu không phải Tần Chính Nam, sợ rằng mình vẫn không cách nào rời khỏi Man Hoang.

- Không cần khách khí!

Tần Chính Nam cười một tiếng, nhìn Vương Song cùng Dương Mạt, trong mắt có vẻ kinh dị.

- Cũng không biết thế lực nào, lại có thể bồi dưỡng ra người tài giỏi như các ngươi, các ngươi là thế lực nào trong bát đại thế lực của Tây Tinh Vực Thần Linh tông, Thiên Nguyên tông, Hắc Long sơn, Cổ Diễn tông... Ta cũng có hiểu biết một chút!

- Ách, tiểu bối tới từ Thanh nguyên tông!

Nghe Tần Chính Nam nói ra các thế lực của Tây Tinh Vực, Vương Song lập tức hiểu rõ, vì vậy không do dự nói lai lịch của mình cho đối phương biết!

- Thanh Nguyên tông, có chút ấn tượng?

Nghe vậy, Tần Chính Nam nhướng mày một cái, cảm giác thấy hình như mình đã nghe thấy tin tức của Thanh Nguyên tông ở đâu rồi.

- Ta nhớ ra rồi, thì ra là vương giả trước kia của Đại Hoang Tinh Vực đ!

Bỗng nhiên, trong mắt Tần Chính Nam lóe lên một tia tinh quang.

- Ban đầu Đại Hoang Tinh Vực chính là một tông môn, chính là Thanh nguyên tông, nhưng sau đó sa sút, chắc là tông môn này!

Hai người Vương Song nghe vậy, đều cười khổ gật đầu một cái.

Tiếp theo, Tần Chính Nam lại hỏi thăm tin tức Thanh Nguyên Tông, biết được Thanh Nguyên Tông bị tam tông vây giết, Cổ Diễn xuất thủ, cũng có chút kinh ngạc.

- Cứ như vậy, các ngươi đi tới Đông Tinh Vực là tị nạn sao?

Khéo miệng Tần Chính Nam khẽ cong, dường như nghĩ tới điều gì:

- Nếu Cổ Diễn và tam tông kia biết được hành tung của các ngươi, phỏng chừng Cố Diễn cũng muốn đích thân đánh tới!

Nghe vậy, Vương Song cùng Dương Mạt cũng khổ sở cười một tiếng, bọn họ biết trước mặt Tần Chánh Nam căn bản không nói dối, sẽ khiến người ta cảm thấy bọn hắn đang vũ nhục bọn họ.

- Ha ha, các ngươi yên tâm, ta không có lòng tốt như đi nhắc nhở Cổ Diễn đâu, ngược lại ta thật sự hy vọng tu vi của các ngươi sớm tăng lên, tương lai trở về báo thù!

Tần Chính Nam cười một tiếng, bỏ đi lo âu trong lòng hai người Vương Song.

- Đa tạ Tần tiền bối!

Vương Song và Dương Mạt lần nữa nói lời cảm tạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận