Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 964: Không hề cô độc

- Đoán chừng Kiếm Thánh đã đột phá hoàn toàn, có lẽ Hùng Bá cũng không phải là đối thủ của Kiếm Thánh!

Đệ Nhất Tà Hoàng thản nhiên cười nói:

- Nhưng chúng ta ngược lại có thể nhìn xem thực lực của Kiếm Thánh sau khi đột phá.

- Cũng không biết Vương tiểu tử kia có đánh bại Kiếm Thánh không?

Đệ Tam Trư Hoàng tò mò nói.

- Ta tin tưởng Vương đại ca nhất định sẽ đánh bại Kiếm Thánh!

Đệ Nhị Mộng ngược lại rất có tin tưởng với Vương Song, một bên nắm chặt tay, vẻ mặt kiên địch mở miệng.

- Hừ, ta ngược lại muốn xem thanh niên trẻ có thể khiến cho các ngươi tôn sùng như vậy có thể lợi hại đến đâu!

Đệ Nhị Đao Hoàng lạnh lùng mở miệng, nhìn thoáng qua nữ nhi có bộ dáng hoa si, không khỏi một trận phẫn nộ:

- Còn có ngươi, vậy mà truyền Đoạn Tình Thất Tuyệt Đao của ta ra ngoài! Còn chưa xuất giá mà đã ‘lấy tay bắt cá’!

Đệ Nhị Mộng nghe vậy, không khỏi thè lưỡi, có chút hơi sợ trốn phía sau Đệ Nhất Tà Hoàng.

- Được rồi, đây chính là một trận quyết đấu trên đỉnh thế gian, đoán chừng toàn bộ võ lâm Trung Nguyên sẽ đến Thiên Hạ Hội chứng kiến một trận chiến này, đến lúc đó, vô số cao thủ che dấu sẽ xuất hiện, chúng ta cũng không thể bỏ qua!

Đệ Nhất Tà Hoàng mở miệng nói, nhìn qua Đệ Nhị Đao Hoàng:

- Ngươi không phải muốn tìm một đối thủ sao, đến nơi đó cường giả như mây, tuỳ ngươi lựa chọn thế nào!

Nghe vậy, Đệ Nhị Đao Hoàng hừ lạnh một tiếng, hung hăng liếc xéo Đệ Nhị Mộng một cái, lập tức thân ảnh dẫn đầu đi tới phía trước.

Trên núi tuyết, nam tử đầu đội mặt nạ hàn băng tỉnh lại, gọi một nữ tử, như là một đầm thu thuỷ, khiến cho người ta có một loại cảm giác hoa mắt thần mê.

- Thần Mẫu, ngươi đi xem một chút chiến đấu của Kiếm Thánh cùng Hùng Bá, trở về nói cho ta biết thực lực của Kiếm Thánh tới bước nào rồi!

- Vâng! Tôn chủ!

m thanh linh hoạt của nữ tử vang lên, thân ảnh lập tức biến mất không thấy.

- Kiếm Thánh.... .

Tiếng thì thảo tự nói của nam tử vang lên, lập tức lại rơi vào ngủ say.

Trên đường khoảng cách tới Thiên Hạ Hội chỉ hai trăm dặm, một lão nhân tóc tai lộn xộn nhảy dựng đi tới phía trước, hiển nhiên là vô cùng điên loạn.

- Ha ha, Kiếm Thánh đại chiến Hùng Bá, thú vị, thú vị!

Lão giả thì thào tự nói, bước một bước, trong nháy măts thân ảnh biến mất bên ngoài trăm mét, tốc độ nhanh như kinh hồng!

.........

Toàn bộ Trung Nguyên vô tận gần như không có ai không có hiếu kỳ với trận đại chiến này, vẻn vẹn ngày hôm sau, bên ngoài Thiên Hạ Hội cũng đã có trên mười ngàn vũ lâm nhân sĩ, khách điếm gần đó đã kín hết chỗ, từ lâu đã không còn phòng trống, thậm chí có người ra tới một trăm hai một đêm cũng không có ai nguyện ý nhượng lại phòng của bản thân.

Nhưng bên ngoài vẫn có nhiều người tới Thiên Hạ Hội hơn, thậm chí ở trên đường dựng lều trại, vô số vũ lâm nhân sĩ tụ tập một chỗ, lúc nào cũng đều có thể nhìn thấy xung đột xảy ra, người luyện võ, phần lớn là tranh cường hiếu thắng, cho nên, bị thương là điều không thể tránh được.

Thậm chí có người trực tiếp bỏ mạng tại nơi này.

Mấy người Đệ Nhị Mộng đi tới bên ngoài Thiên Hạ Hội, chính là nhìn thấy một màn cảnh tượng như vậy, vòng vo nửa ngày, phát hiện vậy mà không có một cái khách điếm hoặc lữ điếm có nơi dừng chân, không khỏi có chút cười khổ.

- Bằng hữu, nếu không chê, không bằng tiến vào một lần.

Lúc này bọn họ chính là thấy được một cái nam tử mở cửa sổ giữa không trung, nhìn bọn họ cười nói.

- Vô Danh!

Đệ Nhất Tà Hoàng kinh ngạc thấp giọng nói một câu, nhất thời làm mấy người bên cạnh chấn động.

- Đi, cùng vị thần thoại võ lâm này trò chuyện một chút đi, không nghĩ tới hắn cũng đến đây.

Đệ Nhất Tà Hoàng nói với mấy người bên cạnh, ôm quyền với Vô Danh, sau đó đi vào bên trong khách điếm.

Vẻ mặt mấy người tò mò nhìn vị thần thoại võ lâm này, thậm chí hắn trong lời đồn còn lợi hại hơn so với Kiếm Thánh, cũng không biết là có phải sự thật hay không.

- Đệ Nhất Tà Hoàng, Đệ Nhị Đao Hoàng, Đệ Tam Trư Hoàng, không nghĩ tới các ngươi ở ẩn lâu như vậy, cũng sẽ bị một trận chiến này kinh động.

Kiếm Thần rót trà cho mọi người, mấy người Đệ Nhất Tà Hoàng cũng không khách khí uống, Vô Danh nhìn bọn họ, cười khẽ mở miệng.

- Còn nói chúng ta, Vô Danh ngươi còn không phải đều đến đây, ngươi chính là cùng với Kiếm Thánh là cao thủ quan trọng trong thiên hạ, muốn biết thực lực Kiếm Thánh, nhìn xem có vượt qua ngươi hay không?

Đệ Nhất Tà Hoàng nghiền ngẫm cười nói.

- Ha ha, mọi người trong này đến làm khán giả, thực lực của Vô Danh ngươi là mạnh nhất, đợi cho Kiếm Thánh thắng, có lẽ ngươi có thể lại đại chiến một trận với đối phương, nhìn xem lần này ai mới là thứ nhất thiên hạ!

Đệ Tam Trư Hoàng cũng nở nụ cười.

- Ta mạnh nhất?

Trên mặt Vô Danh hiện lên một mạt sầu khổ, lắc đầu, vẻ mặt còn nghiêm túc nhìn bọn họ:

- Nếu ta nói ta cảm giác được bên trong người tới còn có ba vị vượt qua ta, các ngươi có tin hay không?

- Cái gì?

Vẻ mặt mấy người sợ hãi, biểu cảm không thể tin:

- Còn có ba vị vượt qua ngươi, trên giang hồ khi nào thì xuất hiện nhiều cường giả như vậy!

- Ta cũng không tin, nhưng sự thật chính là như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận