Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1349: Phi Long Chiến Đài!

Sắc mặt Đinh Bằng hơi thay đổi, tựa như không nghĩ tới Vương Song còn ngoan độc hơn chính mình, ngẫm nghĩ hồi lâu, trong lòng cắn răng, trong tay xuất hiện một viên đá sáng bóng, toàn thân màu xám bạc, có một cỗ dao động kỳ dị.

- Đây là Thiên La Tinh! Một mảnh cỡ nắm tay chắc cũng không thua kém mười vạn thượng phẩm nguyên thạch!

Đinh Bằng hờ hững nhìn Vương Song, nói.

Vương Song nhìn thấy viên đá này, ánh mắt khẽ động, trong đầu vang lên giọng nói gần như rống giận của Tiểu Không:

- Vương tiểu tử, đây là Thiên La Tinh, mau cướp lấy nó, nhất định phải đoạt lấy, chữa trị vết thương của ta cần Thiên La Tinh!!! Chỉ cần ta luyện hóa nó, ta có thể hoàn toàn ẩn giấu khí tức của mình, trừ phi là tồn tại cấp bậc Tôn giả, nếu không, căn bản không thể nhìn thấy ta, thậm chí thực lực của ta sẽ lại lần nữa tăng lên!

Trong đầu, cảm nhận được Tiểu Không đang xúc động gần như sắp nổi điên, Vương Song híp mắt, nhìn Đinh Bằng ở phía đối diện, trên mặt lộ ra một tia ý cười:

- Được, ta đồng ý!

Thấy Vương Song đồng ý, trong mắt Đinh Bằng lóe lên một tia tàn nhẫn, đang muốn nói chuyện, mấy bóng người đột nhiên từ xa lao tới, cùng lúc đó, một tiếng sảng khoái vang lên.

- Không bằng, chúng ta cũng tham gia nhỉ?

Bốn bóng người đáp xuống, đám người nhìn sang, đều hít thêm một ngụm khí lạnh, bốn người xuất hiện trước mặt bọn họ chính là Tần Phong, Lý Thuần Kiếm, Tư Đồ Tuyết, người cuối cùng chính là Cao Ca, hiện tại là người xếp hạng thứ nhất trong bảng Thiên Kiêu.

Bốn người đồng thời đáp xuống, gương mặt Tần Phong mang theo nụ cười nhàn nhạt, không ai biết bây giờ tấn thăng đến Siêu Phàm, thực lực của hắn đã khủng bố đến mức nào, có lẽ, chỉ khi được tông môn chân truyền mới có thể áp đảo được hắn!

- Đinh sư đệ, không phiền nếu chúng ta tham gia chứ?

Tần Phong nhìn Đinh Bằng đang kinh ngạc, cười nói.

- Ta đương nhiên không ngại, Tần sư huynh, các ngươi muốn như thế nào?

Đinh Bằng kìm nén sự kinh ngạc, nghi hoặc nhìn bọn họ.

Đương nhiên, hắn không cho rằng những người này tới trợ giúp Vương Song, Vương Song còn chưa có mặt mũi lớn tới như vậy.

- Thấy các ngươi đặt cược, ta cũng có chút xúc động, dự định đánh một canh bạc nhỏ, bốn người chúng ta sẽ là nhà cái, người đặt Vương Song thắng một bồi năm, cược Đinh Bằng thắng một bồi hai.

- Tiền đặt cược không có hạn mức cao nhất, nếu như các ngươi dám đánh cược, ta dám tiếp, các vị sư đệ đều có thể tham gia...

Tần Phong cười nói, sau đó nhìn đám người bên cạnh.

Ba người Lý Thuần Kiếm, Tư Đồ Tuyết, Cao Ca cũng đều là vẻ mặt lạnh tanh, dường như không chút xấu hổ khi làm những chuyện như này.

Một bên, đông đảo các đệ tử gần như đều choáng váng, không thể tin được nhìn mấy người, không ngờ đám thiên chi kiêu tử trong Tông môn giống như bọn họ lại đứng trước mặt mọi người công khai đánh bạc!

- Mắt ta mù rồi sao, hay là các vị sư huynh đều điên rồi?

Một tên đệ tử lẩm bẩm.

- Bọn họ sợ chuyện này quá nhỏ, cho nên cố ý làm lớn chuyện ư!

Có đệ tử suy tư nói.

Thời điểm Đinh Bằng nghe Tần Phong lên tiếng, đồng tử co rụt lại, nhưng không nói gì, đám người Tần Phong cũng không có tỏ vẻ yêu thích Vương Song, bọn họ chỉ muốn đặt cược mà thôi, suy nghĩ một lúc, trong tay Đinh Bằng xuất hiện một cái Trữ Vật Giới Chỉ, đưa cho Tần Phong, nói:

- Tần sư huynh, đây là một ngàn thượng phẩm nguyên thạch, ta cược chính mình thắng!

- Được.

Tần Phong gật đầu, trong tay xuất hiện một tấm ngọc bài, tùy ý đánh một cái dấu ấn:

- Đây là ngọc bài của ngươi, sau khi kết thúc, ngươi có thể tới chỗ ta để đổi!

Nhìn thấy hành động của Đinh Bằng, đám người Vương Trùng ở bên cạnh do dự một chút, sau đó đều lấy ra bảo vật của mình cùng tham gia, ngoại trừ một mình Vương Trùng, cược năm trăm viên thượng phẩm nguyên thạch cho Vương Song, những người khác, phần lớn bọn họ đều đặt cược vào Đinh Bằng, bọn họ không cho rằng Đinh Bằng sẽ thua.

Tất nhiên, cũng có một số kẻ có tâm lý cờ bạc đặt Vương Song thắng.

Trong khoảng thời gian ngắn, tiền đặt cọc trong tay Tần Phong trong tay đã đạt tới một con số kinh người!

- Còn có ai muốn cược không?

Trên mặt Tần Phong lộ ra nụ cười, mặc dù có rất nhiều người đánh cược, nhưng trên mặt hắn lại không có chút vẻ lo lắng, tựa như không hề cân nhắc nếu mình thua, bản thân sẽ mất tất cả không còn một cắc!

Vương Song suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra một cái trữ vật giới chỉ, đưa cho Tần Phong:

- Đây là 10.000 viên Thượng phẩm nguyên thạch, ta cược chính mình!

Sắc mặt Tần Phong cứng đờ, kinh ngạc nhìn Vương Song, có vẻ không nghĩ hắn lại có nhiều thượng phẩm nguyên thạch như vậy, vừa rồi hắn đã lấy ra 10.000 viên, hiện tại lại móc ra thêm 10.000 viên, chuyện này khiến hắn cảm thấy nghi ngờ, Vương Song chắc chắn có che dấu chuyện gì đó.

- Được, đây là ngọc bài của ngươi, cầm đi.

Ánh mắt Tần Phong thâm thúy liếc Vương Song một cái, đưa giấy chứng nhận cho Vương Song.

...

- Sư đệ, đi thôi, chúng ta tới Phi Long Chiến Đài đánh một trận.

Đinh Bằng nhìn Vương Song, trong mắt hiện lên một tia sát ý.

Khóe miệng Vương Song khẽ cong lên, sau đó gật đầu, thân ảnh bay về nơi xa xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận