Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 315: Sự dũng cảm của Thu Ảnh Đồng

Phía bên kia, Lý Tân, Chương Nghiệp, cùng đám người Lương Vân Hải không ngừng đi xuyên qua khu rừng rậm rạp, khi họ đến gần, họ cũng dần dần cảm nhận được sự kỳ lạ của khu rừng này, nó gần giống như một nghĩa địa, yên tĩnh, lạnh lẽo và ngột ngạt. Khiến cho người ta cảm thấy run rẩy từ tận đáy lòng.

- Soạt soạt!

Từng âm thanh kỳ lạ lần lượt vang lên, bóng người trên đường đột nhiên cũng dừng lại, bọn họ đều cảnh giác nhìn xung quanh, lúc này Thu Ảnh Đồng cùng Lương Vân Hải cũng tranh thủ lúc bọn hắn dừng lại, nhanh chóng đuổi kịp đoàn người, nhìn vẻ mặt của đám người Lý Hân có chút nghi hoặc. Sau đó họ nghe thấy những âm thanh kỳ lạ xung quanh ngay lập tức mọi người đều có chút cảnh giác.

- Đùng!

Trong khi đám người Lý Hân cảnh giác thì cây cối, mọi vật xung quanh dường như có sức sống, những cây gỗ lớn lần lượt đổ xuống về phía mọi người đang đứng.

- Không hay rồi, nhanh đi đi!

Lý Hân vội vàng nói, nói xong, tranh thủ bảo Triệu Hân tránh qua một bên. Nàng là Tiến Hóa Giả phụ trợ, nhưng lại không thích hợp để chiến đấu.

Những người khác đều là những Tiến Hóa Giả, cho nên tuy kinh ngạc nhưng không hoảng loạn, đều sử dụng kỹ năng của mình và trốn sang một bên. Kẻ thù vẫn chưa xuất hiện và bọn họ không muốn lãng phí năng lượng.

Đám người Thu Ảnh Đồng không có ý định né tránh, nhìn cây lớn đang dần đổ về phía họ, hét lên 1 tiếng:

- Viêm trảm!

Một Hỏa Diễm khổng lồ dài mười mét xuất hiện, lóe ra ánh sáng xanh thẫm, vừa xuất hiện, không khí đã phát ra tiếng nổ lách tách, thanh kiếm trực tiếp chém vào những thân cây đổ rạp.

- Xoẹt!

Nghe như âm thanh cắt đậu phụ, thanh đao Hỏa Diễm khổng lồ rơi xuống cái cây lớn và cắt nó thành hai nửa, tạo thành một khu vực an toàn xung quanh họ.

- Ầm!

Cây cối đổ rạp, bụi bắn tung tóe và lá rụng, đợi cho đến khi nhìn rõ mọi thứ xung quanh, đám người Lý Hân đã vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy gần khu vực đám người Thu Ảnh Đồng không còn một bóng cây nào đổ gục.

“Tiểu cô nương này thực sự rất mạnh mẽ!”. Đây là một ý nghĩ nảy ra trong đầu mọi người và họ cũng bắt đầu hiểu tại sao Vương Song lại coi trọng nàng như vậy, bởi vì nàng có sức mạnh này.

Về phần đám người Lương Vân Hải, không có gì đáng ngạc nhiên cả vì hắn biết rất rõ sức mạnh của tôn nữ mình, nàng có thể được gọi là cao thủ số một trong sư đoàn 21 của họ, họ đều đã nhìn thấy sức mạnh của Thu Ảnh Đồng trong cuộc chiến tấn công ở Thành phố Giang Nam, những con Zombie đặc thù và những con Zombie tiến hóa lần lượt xuất hiện, thậm chí còn có Thú Liệp Giả đáng sợ hơn, nếu không phải Thu Ảnh Đồng đột nhiên bộc phát sức mạnh, nàng giống như phượng hoàng tái sinh từ cõi niết bàn, thể hiện sức mạnh vô thượng. Đẩy lùi vô số kẻ thù khủng bố thì tổn thất của họ chắc chắn sẽ còn nặng nề hơn hiện tại!

Vì vậy, bất kỳ ai trong số họ gặp tai nạn cũng không sao, nhưng Thu Ảnh Đồng không thể có chuyện gì được, nếu không, điều đó chắc chắn sẽ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn đối với sư đoàn 21 của họ.

Lúc vừa rồi bị tập kích, bọn họ cũng không một chút lo lắng, nếu như một vấn đề nhỏ như vậy cũng không giải quyết được, vậy thì bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của cao thủ số 1 sư đoàn 21 rồi.

- Đó là ai?

Thu Ảnh Đồng không quan tâm đến suy nghĩ của họ, đôi mắt trong như nước mùa thu dáo dác nhìn quanh, nhàn nhạt, trong mắt nàng có thể nhìn thấy một ngọn hỏa diễm mờ nhạt.

Trong rừng bỗng dưng yên tĩnh không có âm thanh nào ngoại trừ tiếng vang của nàng, đám người Lý Hân cau mày nhìn xung quanh, tất cả năng lượng trong cơ thể họ đã được tập trung sẵn sàng hoạt động bất cứ lúc nào

- Xoạt xoạt !

Lại một thanh âm khác vang lên, lúc này, không đợi đám người Lý Hân kịp phản ứng, một bóng người màu đỏ đã lao ra ngoài, xuất hiện một thanh Hỏa Diễm Trường Đao thật lớn, so với Hỏa Diễm trước đó còn mạnh hơn ba phần.

- Rầm!

Thanh kiếm bay ra và hướng về phía những gốc cây xung quanh đó. Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn xuất hiện, một loạt gốc cây thoạt nhìn bình thường nhưng nhìn trực tiếp từ trên xuống dưới thì một loạt gốc cây đều đã bị chia thành hai đoạn, lộ ra các kinh mạch bên trong đan xen nhau. Nhưng lúc này, nó đã bị một đao của Thu Ảnh Đồng cắt đứt, máu đen chảy tràn ra trên mặt đất giống lênh láng như một hồ nước màu đen.

- Còn dám giấu đầu hở đuôi!

Thu Ảnh Đồng đứng ở một bên, toàn thân bao phủ trong một tầng sương lửa, nhìn giống như nữ chiến thần chiến tranh, uy phong lẫm liệt, nhìn con quái vật mà vừa giết, khinh thường nói.

- Đây là cái gì?

Đám người Lý Hân hoàn hồn lại, có chút nghi hoặc nhìn qua, vật trước mắt nhìn như cái cây, nhưng bên trong lại giống người, dường như loài dị thú này có thể điều khiển các cây khác. Thật là hiếm thấy.

- Ta cũng không biết nhiều lắm! Nhưng điều duy nhất ta có thể khẳng định điều này chứng tỏ Vương Song đang gặp nạn!

Thu Ảnh Đồng nhìn quái vật trước mặt, bất đắc dĩ nói, không có người nào có năng lực tốt hơn Vương Song phát hiện ra biến dị ở đây, vì vậy họ chỉ có thể nhin nhau hoang mang

- Phía trước sợ rằng nhất định có không ít quái vật như vậy, chúng ta phải hết sức cẩn thận!

Thu Ảnh Đồng quay lại và bảo mọi người đi trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận