Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2358: Nhân Hoàng thiếu niên (Canh thứ hai)

- Thiên Thần, hừ, một đám dị thú.

Vương Song lạnh lùng nói, Thiên Thần trong miệng bọn họ chính là ba nghìn Hỗn Độn Cự Thú, có lực lượng hủy diệt thiên địa!

Thời đại viễn cổ, vạn tộc gần như bị những Hỗn Độn Cự Thú này xem như huyết thực ăn sạch, trên thực tế, đến thời điểm đó bọn chúng cho dù không ăn bất kỳ vật gì cũng không có vấn đề gì, nhưng những Hỗn Độn Cự Thú này vẫn làm, ngoại trừ một số Cự Thú, về cơ bản đều tàn sát vạn tộc.

Nghe được lời Vương Song nói, tâm lý năm người đều chấn động, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh hoàng, trong lòng bọn họ mặc dù nghĩ như vậy, nhưng ai dám nói, nếu bị phát hiện đó sẽ là đại họa diệt tộc.

Bản thân Vương Song ngược lại không quan tâm, nhìn sơn phong này trong đầu chợt nhớ tới một sự kiện, Tổ Long sơn thật sự là Tổ Long sao?

Điển tịch cổ lão ghi chép, Tổ Long cũng một trong ba nghìn Hỗn Độn Cự Thú, thậm chí là một trong những kẻ mạnh nhất!

Có điều, Tổ Long không tàn bạo giống như những Hỗn Độn Cự Thú khác, thích ngủ say, một giấc ngủ vô số năm, đối với chư thiên vạn tộc vừa mới sinh ra vẫn luôn duy trì thái độ thân thiện, cũng bởi vì sự che chở của Tổ Long, chư thiên vạn tộc mới không thực sự diệt tuyệt, cuối cùng còn sống sót.

Hiện tại Tổ Long sơn rất yên tĩnh, nhưng lại tràn ngập một sự chấn động không giống nhau, cho dù Vương Song cũng không chút nào làm càn.

Rất nhanh, bọn người Vương Song đến gần bộ lạc Đại Phong, lúc này, tộc nhân của bộ lạc Đại Phong nhìn Khai Minh Thú đến vẻ mặt hoảng sợ.

Bên trong bộ lạc một cảnh sợ hãi, một đám người tộc nhân mặc da thú xuất hiện trước bộ lạc, trong tay đều cầm cốt chất trường mâu, người mặc da thú.

Trong mắt bọn hắn hiện lên một tia kiên định, Vương Song có thể thấy rõ ràng còn có một vài người quỳ trên mặt đất, hướng về Tổ Long sơn quỳ lạy khẩn cầu không ngừng.

Năm người Phong Cổ thấy thế ngay lập tức nhận ra, từ trên người Khai Minh Thú nhảy ra, đi tới trước mặt đông đảo tộc nhân giải thích.

Nhìn thấy năm người Phong Cổ từ trên thân Khai Minh Thú nhảy xuống, tộc nhân bộ lạc Đại Phong cũng hết sức chấn động, nhưng khi nghe năm người giải thích, trên mặt họ đều lộ ra vẻ cuồng hỉ, lần lượt nhìn về phía Khai Minh Thú.

Vương Song biết rằng thời điểm bản thân nên lộ diện vì vậy đứng dậy không vội vàng, bị tộc nhân của bộ lạc Đại Phong nhìn thấy. Dưới chân hắn, Khai Minh Thú hết sức nhu thuận, thu liễm tất cả khí tức.

- Tộc trưởng bộ lạc Đại Phong Phong Thạch dẫn đầu toàn thể nhân tộc cung nghênh thượng thần!

Nhìn thấy dáng vẻ của Vương Song, tộc nhân bộ lạc Đại Phong đều yên tâm, một đại hán đứng ra, so với những người khác càng cường đại hơn, Vương Song có thể cảm nhận được thân thể cường hãn của đối phương, cho dù cường giả siêu phàm đều chưa hẳn có thể kháng trụ được một quyền của đối phương!

Đây chính là thủ lĩnh bộ lạc Đại Phong, Vương Song gật gật đầu, từ trên người Khai Minh Thú bay xuống, vung tay lên, trên thân thể Khai Minh Thú bộc phát ra một đạo quang mang, sau đó mọi người kinh ngạc nhìn thấy hình thể Khai Minh Thú khoảng mấy trượng không ngừng thu nhỏ, cuối cùng vậy mà trở thành một dị thú khoảng một thước, giống như một tiểu lão hổ.

Cảnh tượng này đối với tộc nhân bộ lạc Đại Phong mà nói chính là thần tích, đối với thân phận của Vương Song không còn hoài nghi, Vương Song được cung kính nghênh đón đến nhà đá lớn nhất trong bộ lạc.

Bên trong nhà đá này chỉ có một số ít người, bao gồm Phong Cổ ở bên trong, còn có Phong Thạch tộc trưởng này, mấy người khác đều là lão giả, nhiều râu, cũng đều là trưởng lão bộ lạc Đại Phong.

Trên bàn đá trước mặt Vương Song, có một đĩa đồ vật giống như trái cây, Vương Song suy đoán hẳn là linh quả thời đại viễn cổ, hắn nếm một cái, nguyên khí thiên địa ẩn chứa hết sức nồng đậm, nếu như dùng lâu dài, đối với tu hành có lợi cực kỳ lớn.

- Không biết thượng thần giáng lâm phân phó bộ lạc Đại Phong chúng ta làm gì, chỉ cần chúng ta có thể làm được nhất định toàn lực hoàn thành!

Tộc trưởng Phong Thạch nhìn Vương Song, vẻ mặt cung kính nhẹ giọng mở miệng hỏi.

Tâm tình bọn họ vô cùng kích động, thời đại này chỉ có Hỗn Độn Cự Thú có được pháp lực vô biên, vạn tộc không hiểu tu hành, không ngờ bộ lạc bọn họ hôm nay vậy mà lại gặp được một Thần không phải Hỗn Độn Cự Thú!

Vương Song nghe thấy lời nói của Phong Thạch, tâm niệm khẽ động, thuận miệng hỏi:

- Các ngươi biết bao nhiêu bộ lạc?

- Khởi bẩm thượng thần, xung quanh bộ lạc Tổ Long sơn tổng cộng có hai trăm mười sáu cái, số ít chỉ có một hai trăm người, đại bộ phận giống như bộ lạc Đại Phong chúng ta, hơn nghìn người.

- Đối với khoảng cách, thực lực chúng ta quá yếu, căn bản không dám đi quá xa, cho nên cũng không biết rõ.

Câu trả lời của Phong Thạch không vượt quá dự kiến của Vương Song, trong lòng hắn chùng xuống, xem ra bản thân thật sự đã đến thời đại viễn cổ sơ khai!

Hiện tại quan trọng nhất chính là đi tìm Nhân Hoàng, ôm lấy đùi của đối phương mới là vương đạo, bằng không một trận chiến viễn cổ mở ra, cánh tay, đôi chân nhỏ bé của ta rất dễ bị Hỗn Độn Cự Thú cả da lẫn xương đều nuốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận