Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1541: Bí văn (2)

Mọi người thu thập xong, sau đó rời đi, mang theo sát ý cùng lửa giận...

Một trận gió thổi tới, chỗ đó xuất hiện một bóng người, nhìn phương hướng bóng dáng Tam Tông rời đi, ánh mắt hiện lên một vòng suy tư, lập tức nhìn về phương hướng đám người Vương Song rời đi, trong miệng phát ra âm thanh vô cùng âm lãnh:

- Vương Song, ta đúng là xem thường ngươi nhưng mà, ngươi đừng tưởng rằng ngươi thắng, bất luận như thế nào, ta cũng là người thắng cuối cùng, ha ha...

Thân ảnh chậm rãi biến mất, dường như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.

...

Ở trong cung điện của di tích Tư Đồ Tuyết cùng Cố Hồng Y kinh ngạc nhìn khô lâu thủy tinh trước mắt.

- Tiền bối, ngươi nói không gian này vì trấn áp một Dị Vực nhân mà bị hủy diệt đến tình trạng như thế này, thậm chí cả tông môn cũng góp sức mà chỉ có thể phong ấn chặt đối phương, không thể diệt sát!

Tư Đồ Tuyết không thể tin thấp giọng hô, nàng không thể tin tưởng được, đường đường là một Viễn Cổ tông môn, thậm chí có Tôn Giả tọa trấn, vậy mà lại bởi vì một Dị Vực nhân mà cả tông môn bị phá diệt!

- Tiền bối, Dị Vực nhân là sao, không phải là nhân tộc sao? Tại sao hắn phải hủy diệt tông môn các ngươi?

Cố Hồng Y cũng vô cùng chấn động, đối với Dị Vực nhân trong miệng khô lâu thì vô cùng hiếu kỳ, liên tục hỏi những vấn đề mà nàng đang nghi hoặc.

Nhìn thấy hai nữ như tử hiếu kỳ như vậy, khô lâu dường như vô cùng e dè với Dị Vực nhân, không mở miệng, thở dài một tiếng:

- Dị Vực nhân, đợi đến khi các ngươi đột phá đến Tinh Chủ cảnh giới, có lẽ có thể tiếp xúc, hiện tại nói cho các ngươi biết cũng vô dụng, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến chuyện tu hành của các ngươi!

- Các ngươi chỉ cần ghi nhớ, Dị Vực nhân không phải là dị tộc, Chư Thiên Vạn Giới, chủng tộc vô số kể, nhưng xét đến cùng, đều là chủng tộc trong vũ trụ này, có thể nói là người một nhà, nhưng Dị Vực nhân, không phải người của Vũ Trụ này, một khi gặp được, phải nghĩ hết tất cả mọi cách chém giết đối phương, đây là nghĩa vụ của tất cả mọi người!

Khô lâu trầm giọng phân phó nói.

- Vâng!

Tư Đồ Tuyết cùng Cố Hồng Y nghe vậy, tâm lý chấn động mạnh một cái, không phải người của Vũ Trụ này, bọn họ không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại tin tưởng khô lâu có lẽ sẽ không lừa các nàng.

- Tiền bối, Dị Vực nhân trấn áp nơi này ở đâu rồi?

Cố Hồng Y lại nhịn không được mở miệng hỏi thăm.

- Lúc trước, Tinh thần tông chúng ta nâng toàn tông chi lực, bố trí đại trận Cửu Thiên Tinh Thần, tập hợp Tối Cường Chí Bảo của tông môn, Tinh Thần Đỉnh, Lão Tông Chủ xuất thủ, trấn áp Dị Vực nhân ở nơi trung tâm nhât của tông môn, lấy Thiên Địa Tinh Thần chi lực cuồn cuộn, muốn luyện hóa người này, hành động này, duy trì mấy chục vạn năm, cũng không ai biết người kia có phải đã bị luyện hóa rồi không!

Khô lâu chậm rãi mở miệng nói:

- Thế nhưng ta cảm giác được, có người có ý đồ mở hạch tâm không gian, thật sự là hồ nháo, sinh mệnh lực của Dị Vực nhân này khủng bố đến cực hạn, nếu như còn chưa chết, một khi mở hạch tâm không gian, đến lúc đó, đối phương đi ra, toàn bộ Tây Tinh Vực đều phải hóa thành một vùng phế tích!

- Cái gì!

Nghe vậy, Tư Đồ Tuyết cùng Cố Hồng Y sắc mặt giật mình, lên tiếng kinh hô.

- Nhất định là Đệ tử Tam tông làm, bọn họ Lang tử dã tâm, nhất định là muốn mở hạch tâm không gian ra, hoàn toàn chưởng khống nơi này!

Cố Hồng Y nghiến răng nghiến lợi mở miệng.

- Đệ tử Tam tông, ta không biết có phải hay không, nhưng điều này cũng không quan trọng, nhất định phải ngăn cản bọn họ, một khi hạch tâm bí cảnh bị mở ra, như vậy rất có thể sẽ phóng xuất ra một tên Ma đầu thông thiên.

Khô lâu lắc đầu, nhìn Tư Đồ Tuyết cùng Cố Hồng Y:

- Hai người các ngươi thiên phú cũng không tệ, tương lai tấn thăng Tinh Chủ cũng không khó, thậm chí Chí Tôn Giả cũng có chút cơ hội, ta hi vọng các ngươi có thể giúp ta một chuyện...

- Tiền bối, ngươi quá đề cao chúng ta rồi, Đệ tử Tam tông Hóa Thần đỉnh phong có hơn mười tên, hai chúng ta một người là Hóa Thần hậu kỳ, một người là Hóa Thần sơ kỳ, muốn ngăn cản bọn họ mở ra hạch tâm không gian, đây chẳng phải là chịu chết sao!

Không chờ đối phương nói xong, Cố Hồng Y cũng hét rầm lên.

Nhìn thấy dáng vẻ liên lục lắc đầu của Cố Hồng Y, khóe môi Tư Đồ Tuyết hơi nhếch lên nhưng không nói gì, mặc dù nàng vô cùng tự tin, nhưng đối đầu với mười tên chân truyền, dù cho Tinh Chủ cũng phải suy tính một chút, nàng vẫn chưa cuồng vọng như vậy đâu!

- Yên tâm, sẽ không để cho các ngươi chịu chết, ta chỉ cần các ngươi giúp ta đưa thứ này!

Khô lâu cười cười, nhưng Tư Đồ Tuyết cùng Cố Hồng Y nhìn thấy khô lâu hơi mấp máy miệng, trong lòng khóc thét.

Một chiếc Sáo Ngọc trắng như tuyết xuất hiện trong tay khô lâu, bay về phía Tư Đồ Tuyết.

- Nếu như hạch tâm không gian thật sự bị mở ra, Dị Vực nhân còn chưa chết, các ngươi có thể dựa vào thứ này, có lẽ có thể sống sót...

Thanh âm của Khô lâu có chút Phiêu Miểu, dường như nghĩ đến cái gì.

Tiếp nhận cây sáo, Tư Đồ Tuyết chỉ cảm thấy tinh tế ôn nhuận như ngọc:

- Đây là sáo ngọc được tạo nên từ Thiên Linh ngọc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận